"Ta muốn...cắn."
Đôi môi màu hồng nhạt của thiếu niên thoáng mở ra theo từng tiếng nói, phả ra một hương thơm nhàn nhạt câu trái tim của vị Tinh Linh tóc bạc đi mất. Nụ cười trên môi y sắp không giữ vững nổi nữa, y siết lấy vòng eo mềm của cậu, giọng khàn khàn dụ dỗ:
"Em muốn cắn gì đó mà đúng không? Nếu được, em có muốn thử cắn ở đây không?"
Nói rồi y vươn cánh tay còn lại lên, thoáng chỉ vào đôi môi của mình. Giọng nói của y như là một lời ám chỉ, quả nhiên tầm mắt của thiếu niên đã hạ xuống đôi môi của y.
Nhìn khuôn mặt thiếu niên càng ngày càng gần, đôi mắt của vị Tinh Linh toát ra một sự điên cuồng, lớp vỏ bọc lạnh nhạt và lịch lãm ban đầu hoàn toàn bị xé nát, lộ ra bản chất thực sự bên trong.
Gần hơn chút nữa....gần thêm chút nữa...
Trước hương thơm ngọt ngào từ bờ môi non nớt của cậu thiếu niên, Tinh Linh trẻ tuổi không thể nào giữ vững lí trí thêm nữa. Y thoáng cúi đầu xuống, như là để cho thiếu niên có thể dễ dàng mà tiếp cận hơn. Bởi theo sự chênh lệch chiều cao ban đầu, nếu Asher không cúi đầu xuống thì cho dù Cửu Nguyệt có cố nhón chân cũng chẳng thể chạm tới y.
Đúng lúc này, thiếu niên chỉ còn một vài cen-ti-mét là có thể chạm lên môi y lại cưỡng chế cắn chặt lấy lưỡi mình. Trong khoang miệng tràn ngập hương vị kì lạ khó chịu cũng với cơn đau trên môi làm Cửu nguyệt thoát khỏi trạng thái mê muội. Cậu lập tức lùi lại về phía sau hòng giữ khoảng cách an toàn với vị Tinh Linh nọ.
Nhưng cậu lại quên mất cánh tay của y vẫn còn đặt trên eo cậu. Giờ đây cánh tay thon dài đó vững chắc mà giữ lấy eo cậu, từng đường gân xanh thoáng nổi lên dưới lớp da trắng đến trong suốt của y, xinh đẹp mà lại vướng đôi chút đáng sợ.
Cửu Nguyệt ưỡn lưng ra đằng sau, cố gắng hít thở.
Huhu, xém chút nữa cậu đã rơi vào bẫy rồi QAQ!!
Hiển nhiên vị Tinh Linh đối diện cũng không ngờ cậu có thể thoát ra khỏi trạng thái bị mê hoặc, y mím lại đôi môi, cặp đồng tử màu xám tro lấp lóe ánh sáng màu đen tuyền, sau đó lại trở lại bình thường. Thế nhưng y vẫn không buông tay ra, thậm chí còn lấy cánh tay còn lại áp lên tấm lưng của thiếu niên hòng cưỡng chế ép cậu lại gần mình.
Cửu Nguyệt đang trong trạng thái yếu ớt nào phải đối thủ của y, thoáng chốc đã bị ôm lại, cơ thể dán sát lên lồng ngực của vị Tinh Linh đối diện.
Hai mắt thiếu niên phủ lên một làn hơi nước, đuôi mắt lẫn khóe mắt đều nhiễm phải một màu đỏ hồng. Cậu chun chun cái mũi nhỏ, trừng đôi mắt nhìn y, thậm chí tức đến bật khóc, giọng nức nở lên án:
"Ngươi...ngươi là người xấu! Ngươi dám dùng mê hoặc với ta!!"
Ai trên địa lục này cũng biết Tinh Linh là một chủng tộc vô cùng lạnh nhạt, nhưng lại được trời ban cho nhan sắc thượng thừa và một năng lực bẩm sinh đó là Mê Hoặc. Chỉ cần bọn họ muốn, họ có thể quyến rũ bất kì ai trên đời.
Thế nhưng rất ít khi nào Tinh Linh sử dụng năng lực này. Bởi thứ nhất, hiếm ai có thể khiến họ yêu mà không có được đến độ phải dùng năng lực Mê Hoặc. Thứ hai là vì năng lực này thường được các chủng tộc khác sử dụng để mê hoặc kẻ thù để biến bọn họ thành nô lệ của mình, thế nên trong mắt Tinh Linh năng lực Mê Hoặc này hơi mang hướng tà môn và không thuần khiết.
Nhưng Asher lại đã sử dụng năng lực đó, nhưng không phải để mê hoặc Cửu Nguyệt rồi khắc ấn nô lệ cho cậu mà là khắc ấn kết đôi. Chỉ cần trên người cậu xuất hiện ấn kí này của Asher, nghĩa là cậu mãi mãi thuộc về y, từ thể xác đến linh hồn.....
Danh Sách Chương: