• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng hôm sau

" alo, ai vậy" cô đang ngái ngủ bỗng giật mình bởi tiếng chuông điện thoại

" thưa bà cô già của tôi ơi" giọng than trời than đất

" Helen. Cậu về hồi nào vậy? " ơ Helen - một cô bé lớn lên với tư cách là con thuộc hạ nhưng lại là con nuôi của ba cô

" hồi tối hôm qua." cô thét lơn, tại sao cô bạn này lại bỏ cô ở ngoài sân bay cô đơn thế này

" sao không gọi " Ari thắc mắc không gọi sao cô biết được

" dạ thưa xin mời bạn kiểm tra danh bạ rồi trả lời lại sau " cô khóc luôn với cô bạn này quá. Bỏ cô bơ vơ thế này đây, gọi hàng chục cuộc

" à ừm. Chuyện này, tớ đang tận hưởng kì nghỉ ấy mà " cô sau khi đọc cái danh bạ hơn 20 cuộc gọi nhỡ. Hu, sao lại thế này

"Kì nghỉ lễ tình nhân của cậu với Albert á hả " nhìn quen lắm mà hổng nói thôi

" à ưm, chuyện này tớ.... À ờm vậy thôi bao cậu bữa ăn được không " thôi thì đành vậy, thấy cũng tội

" vậy còn được " Helen cười vui vẻ qua điện thoại mới về nước đã có đồ ăn miễn phí

Nói thêm vài câu cô kết thúc cuộc gọi của mình. Hu, sao lại thế này. Ây da . Cô đang thở dài thì anh bước vào nắm lấy má cô bẹo vài cái

" ưm. Hu, má em bỏ ra " cô như con mèo nhỏ xù lông trước mặt anh

"Ha nhìn em đáng yêu quá đi mất " anh hôn má cô một cái

" ưm. Em thèm bánh trắng trộn, bánh môchi"cô ngẫm nghĩ một chút , cô thèm bánh ngọt quá

" rồi còn cái gì nữa không " nhìn cô yêu cầu các món ăn mà anh phì cười. Đúng là con heo lười

" thôi nhiêu đó được rồi " cô vẫy vẫy tay, cô thèm nhiều thứ lắm nhưng mà cô sợ anh cực nhọc

" ừm vậy để anh đi mua " cô muốn thì anh đi mua vậy

Anh mặc áo khoác ra ngoài, cô cười cười rồi bước đi xuống giường vệ sinh cá nhân . Sau khi bước ra từ phòng tắm, cô nhận một cuộc điện thoại lạ

"Alo, là ai " cô lạnh lùng đáp trả

" cô là Hi Văn phải không " đầu dây bên kia vẫn nhẹ nhàng hỏi

" đúng " còn cô thì vẫn lạnh lùng đáp trả

" thư giãn đi, tôi là Hi Ninh " đầu dây bên kia giới thiệu tên tuổi

" cô có thể gặp tôi không " đầu dây bên kia dừng lại một lúc rồi nói tiếp

" được, 2h tại Quán cà phê Kitty love " cô vẫn còn phòng bị

" chiều nay gặp tôi, sự thật năm xưa tôi sẽ cho cô biết " một lúc lâu khi nghe cô hẹn thời gian người tên Hi Ninh kia mới lên tiếng

"Được" cô tắt máy quả nhiên người này đã theo dõi hành tung của cô

Vừa tắt máy thì cửa phòng đã mở ra, anh cầm 3 hộp đồ ăn vặt vào cho cô

" của em này " anh để 3 cái hộp lên giường

" chiều nay anh có đi đâu không " cô vừa ăn vừa hỏi, chiều nay phải viện cớ ra ngoài mới được

" anh đi với anh các anh của em đó " tối nay đi bar không biết cô có ghen không vậy

" ừm. Vậy mấy giờ về " cô hốp miếng sữa nóng

" cho anh đi tới 10h nha " anh ngồi xuống dụi vào lòng cô

" ừm. Nhớ về sớm " cô ăn thêm vài miếng

" ừm anh nhớ " anh gật đầu , tối nay ra sofa ngủ nếu anh không về sớm.

Một giờ chiều anh ra ngoài, cô sửa soạn đi gặp người thần bí

Quán cà phê Kitty Love

Khi cô đến đã là 1h50 rồi, vừa bước vào cô đã nghe tiếng gọi

" Ari bên này nè " Hi Ninh vẫy gọi cô

" cô là Hi Ninh phải không" cô phòng bị người trước mặt

" đúng tôi là Hi Ninh - người hầu hạ của Nam Cung tiểu thư - Nam Cung Nguyên Di " cô ta thấy cô vẫn còn xù lông

" vậy tôi tạm tin cô " cô nói chuyện với cô ta

" nếu cô đưa cái này cho Albert, cô sẽ hiểu " cô ta đẩy một phong bì nhỏ cho cô

" được tôi tin cô một lần vậy " thấy cô ta như vậy, cô chợt cười

" Vụ việc năm xưa, hôm đấy tiểu thư Nguyên Di đang học bài thì bọn người đeo mặt nạ bước vào dinh thự. Họ đã nổ súng bắn chết thuộc hạ nhà Nam Cung , sau đó lo sợ hai em có chuyện chẳng lành tiểu thư vội chạy xuống và nhìn thấy tiểu thư và thiếu gia sắp bị bắn. Tiểu thư vội chạy lại chắn, che chở. Cuối cùng tiểu thư bị bắn chết, tôi bị trúng một viên may mắn thoát chết nhưng cũng do tiểu thư che chở . Tôi an toàn rời khỏi đó nhưng tôi phải giấu thân phận của mình " cô ta nhìn về xa xăm mà cười thê lương, mạng của cô ta là do tiểu thư ban

" cô yên tâm đi, tôi sẽ lấy lại tất cả thôi " cô nghe xong rất thương cho Albert

"Được nhờ cô " cô ta mỉm cười với cô

Cuộc nói chuyện giữa cô và Hi Ninh vô cùng hợp nên cả hai đã kết thúc cuộc nói chuyện vào lúc 4h chiều .Cô không trở về nhà cô đến một nơi - phần mộ nhà Nam Cung. Cô đến bên ngôi mộ nhỏ đặt rất nhiều khung ảnh và được khắc - Đại tiểu thư Nam Cung Nguyên Di

" chị, em sẽ báo thù cho chị nhé " cô đứng trước khu mộ nói chuyện một mình.

" em sẽ vá lại tổn thương của anh ấy nên chị yên tâm nhé " Khu mộ này là do ba cô xây nên

Sự thật năm xưa đã dần hé lộ. Hung thủ là ai



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK