• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tạm thời rời đi đị phận của Phiêu Miễu Linh Sơn, hắn muốn đi tu luyện tâng lên thực lực, trận chiến vừa rồi chỉ là phần nhỏ mà thôi, cường giả chính thức chưa có ra mặt, với thực lực của hắn bây giờ thì chưa thể chóng lại.

Hồng Sơn, lấy tên Phiêu Hồng để đặt, hiện bên trong tòa lầu các thật lớn, Phiêu Hồng đang tổ chức yến tiệc, xung quanh có ngũ Sơn Chủ, cùng tám vị Đà Chủ.

Đàn ca múa hát, có nhiều mỹ nhân xinh đẹp đang múa, ăn mặt hở hang điệu múa gợi cảm đầy quyến rũ, những nữ nhân này là do bị bắt đem về, vì sinh tồn nên cam chịu, làm trò mua vui cho những tên ở Phiêu Miễu Linh Sơn này.

Tiếng cười nói vui vẻ, vừa uống rượu vừa sờ soạng trên người mỹ nhân, một buổi tiệc đầy thác loạn, làm cho những tên đệ tử bên ngoài, trong lòng rạo rực dục vọng không ngừng trỗi dậy, nhưng vì phải canh gác, bọn họ cố gắng kìm chế, sẽ vui vẻ sau.

Phiêu Hồng là một tên trung niên cao lớn, có vài vết sẹo trên mặt, dáng vẻ hung tợn, hắn đang ôm hai nữ nhân hai bên, hôn lấy hôn để hai nữ nhân này, ánh mắt hắn đỏ rực, nở nụ cười đầy *** ****, đang muốn đè hai nữ nhân này ra hành sự, nhưng lại bị một tên đệ tử chạy vào làm mất nhã hứng.

Tên đệ tử kia chạy vào, rồi quỳ xuống bẩm báo " Đại Sợ Chủ, có chuyện lớn xảy ra ".

Phiêu Hồng nhíu mày không vui nói " Có chuyện gì, mau nói lẹ đi ".

Tên đệ tử kia hơi sợ hãi, vội nói " Chúng ta bị tập kích ".

Tất cả mọi người nghe vậy thù căng thẳng lên, tinh thần nâng cao, ánh mắt nghiêm túc lại, Phiêu Hồng nhăn mày hỏi " Có bao nhiêu người, là Thập Tự Bang sao ".

Tên đệ tử kia lắc đầu nói " Không phải Thập Tự Bang, hắn chỉ có một người ".

Phiêu Hồng và mấy tên Sơn Chủ nghe vậy thì thở ra, còn tưởng đâu là Thập Tự Bang tập kích, nếu là Thập Tự Bang thì bọn họ lập tức nghênh chiến, đằng này chỉ có một người, làm bọn họ một phen đề cao.

Phiêu Hồng có chút tức giận nói " Chỉ có một tên mà thôi, các ngươi cũng giải quyết cũng không được, vậy mà còn chạy tới đây bẩm báo, phá hỏng nhã hứng của ta ".

Nói xong hắn quay qua hai nữ nhân kia, điên cuồng lột đồ của họ, hai nữ nhân xấu hổ ngại ngùng, nhưng không dám chống cự, nếu chống cự lại sẽ bị giết ngay.

Mấy tên Sơn Chủ va Đà Chủ cũng tiếp tục vui vẻ, vừa uống rượu vừa chơi đùa mỹ nhân, tên đệ tử kia khó xử, cứ ấp úng mãi mà không nói được.

Hắn lấy hết can đảm la to lên " Các vị Sơn Chủ, Đà Chủ có thể nghe đệ tử nói hết hay không ".

Mấy tên kia nghe vậy thì hơi dừng lại, một tên Đà Chủ tức giận quát " Ngươi có gì muốn thì nói lẹ lên, lề mề có tin ta giết ngươi không ".

Tên đệ tử kia sợ hãi, nhưng không dám chậm trễ vội nói " Tuy người kia chỉ có một mình, nhưng hắn đã tấn công Tích Sát Phân Đà ".

Tính Sát Đà Chủ nhìn hắn, mặt mày âm trầm hỏi " Tên kia nhắm vào phân đà của ta sao, hắn muốn chết sao, không biết tự lượng sức mình ".

Tên đệ tử kia nói tiếp " Trên dưới Tích Sát Phân Đà, có hơn năm trăm người, nhưng đều bị hắn giết, không một ai còn sống ".

- " Cái gì ".

Tích Sát Đà Chủ kinh hãi đứng bật dậy, hắn đi tới bên cạnh tên đệ tử kia, hỏi hắn " Ngươi nói lại một lần nữa ".

Tên đệ tử kia run rẩy nói " Hắn đã huyết tẩy Tích Sát Phân Đà ".

Tích Sát Đà Chủ ngây người, sau đó tức giận hét lên, Tích Sát Phân Đà là do hắn cực khổ gây dựng, là thế lực của hắn, bây giờ lại bị người giết hết, làm sao hắn không nổi điên cho được, hắn phận nộ rời đi trở về phân đà của hắn.

Những người khác cũng kinh hãi, điều này có chút khó tin, tuy cả phân đà cao lắm là có cường giả Khai Mệnh cảnh, tuy không mạnh nhưng cũng không yếu, nhất là cả phân đà có hơn năm trăm người, đây cũng không phải là con số nhỏ, vậy mà lại không còn người sống, người ra tay kia quả hung tàn.

Phiêu Hồng nghe có chút không ổn, cũng không con tâm trạng hoan ái với nử nhân, hắn đi lên nhìn qua mấy tên Sơn Chủ và Đà Chủ nói " Cùng ta đi tới đó xem thử đi ".

Bọn họ cùng nhau đi tới Tích Sát Phân Đà, đi tới nơi này bọn họ trợn to mắt nhìn khắp nơi, xác người nằm đầy trên đất, máu tẩm đỏ cả đất nơi này, Phiêu Hồng nhíu mày nói " Chỉ bằng một người, mà huyết tẩy cả một phân đà, hay hay hay, rất tốt gan rất lớn, lại tới địa bàn của ta hoành hành".

Trước nay chỉ có mấy tông môn lớn mới dám tấn công bọn hắn, vậy mà giờ lại có một tên chán sống tới Phiêu Miễu Linh Sơn của hắn gây sự.

Phiêu Hồng nhìn qua tên đệ tử khi nảy, phất tay bảo hắn lại, nhìn hắn nói " Tên kia là cảnh giới gì, có ngoại hình ra sao ".

Tên đệ tử kia nói " Hắn chỉ mới là Tử Hà cảnh mà thôi, ngoại hình thì khá ốm và cao, chỉ tầm mười bốn mười lăm tuổi ".

Phiêu Hồng kinh ngạc nói " Chỉ mới là Tử Hà cảnh, vậy mà có thể diệt Tích Sát Phân Đà, đây là làm sao có thể ".

Tên đệ tử kia hồi tưởng lại, chợt rùng mình sắc mặt tái nhợt nói " Hắn rất mạnh, một mình độc chiến ba vị Khai Mệnh cảnh, nhưng vẫn đem họ chém giết, đệ tử cố hết sức bỏ chạy, mới giữ được mạng để trở về bẩm báo cho các vị Đại nhân ".

Mấy người Phiêu Hồng nghe xong thì sợ hãi, Tử Hà cảnh độc chiến ba vị Khai Mệnh cảnh, vẫn có thể đem họ chém giết, điều này vượt qua sức tưởng tượng của họ, trước nay vẫn có thiên tài vượt cấp chiến đấu, tuy có thể chiến vượt cấp nhưng khó chiến thắng, nhưng mà chưa có nghe qua, là ai từng vượt cấp chiến đầu mà còn giết luôn đối thủ, mà không phải một người mà là ba người.

Bọn họ nhíu mày trầm tư, người này nhằm vào bọn họ ra tay, mà lại nghịch thiên như vậy, phải đem người này giết đi, nếu không sẽ thành mối họa ngày sau cho bọn họ.

Phiêu Hồng nhìn qua bọn họ nói " Từ giở trở đi, phải tập trung đề phòng, nếu hắn lại xuất hiện đem hắn bao vây, rồi chém giết hắn cho ta, không được để hắn sống rời đi ".

- " Rõ".

Mấy tên Sơn Chủ và Đà Chủ gật đầu, chuyện của Tích Sát Phân Đà làm bọn họ không dám chủ quan, bọn họ rời đi trở về phân đà của mình tọa trấn, đồng thời đề phòng và chuẩn bị, nếu tên kia xuất hiện bọn họ sẽ một hơi tóm gọn.

Tất cả rời đi, duy chỉ còn lại Tích Sát đứng đấy, ngây ngốc một chỗ, nhưng mà sát khí từ trong thân thể hắn tràn ra, càng lúc càng nhiều, làm cho không khí xung quanh ngưng đọng, một bầu không khí lạnh lẽo, hắn muốn điên rồi.

Aaaa

- " Là ai, nếu để ta tìm được ta muốn chém ngươi thành vạn khúc ".

Cách Phiêu Miễu Linh Sơn một trăm dặm, trên một ngọn núi cao, Tuyết Phong ngồi khoanh chân tĩnh tọa, vì hôm qua hắn giết quá nhiều người, chân tâm có chút biến đổi, cho nên hắn muốn tĩnh tâm ổn định lại, nếu không hắn sẽ dễ đi lầm đường.

Tiểu Ô Quy cũng nằm kế bên, nó cũng đang tu luyện, hiện tại nó đã tới nhất giai hậu kỳ, nó đang cố gắng tu luyện, biết đâu sau khi mạnh lên, sẽ biết được thân thế của mình, nó cũng muốn giúp Tuyết Phong một tay.

Sau hai ngày ngồi tĩnh tọa, Tuyết Phong cũng đã ổn định được chân tâm, bây giờ trời vừa hừng sáng, hắn bắt đầu hấp thu tử khí, tiếp tục tu luyện.

Tử khí tích lũy càng lúc càng nhiều, sức nóng tan phá bên trong thân thể của Tuyết Phong, nhưng hắn cố gắng chịu đựng, đem sức nóng tử khí đi rèn luyện từng bộ vị trên cơ thể.

Lúc trước hắn từng ăn Long Chi Thảo và Long Chi quả, đây là thánh phẩm trong linh dược, Tuyết Phong ăn quá nhiều, nên hắn nhận được rất lớn, từ tinh khí hay là thân thể, hắn đều mạnh hơn người khác rất nhiều, cho nên đây là thứ giúp hắn vượt cấp chiếm đấu, mà vẫn mạnh mẽ.

Bỗng nhiên hắn có một ý nghĩ, tử khí được tinh lọc ra từ mặt trời, vậy ánh sáng mặt trời chính là ngọn lữa tốt nhất, chính là Thái Dương Hỏa, nếu hấp thu càng nhiều tử khí, có thể ngưng luyện ra Thái Dương Hỏa.

Nhưng điều này sợ là khó, thân thể nhân tộc rất khó chứa đựng Thái Dương Hỏa, cũng không biết phải tích lũy bao nhiêu tử khí, mới có thể ngưng luyện ra một đạo Thái Dương Hỏa.

Nghĩ thì nghĩ, nhưng hắn cũng bắt tay vào làm thử, vừa đem tử khí tu luyện, cũng chừa lại một phần tử khí, đem lắng động lại bên trong đan điền, một mực tu luyện hăng say, ngay cả tấn cảnh hắn cũng không biết.

Hắn đã lên tam tinh Tử Hà cảnh, đã đột phá một tinh, Đại địa tinh thể thuật có sáu tầng, hiện tại hắn đã tiếng vào tầng thứ hai, Đại địa tinh thể thuật đã mạnh hơn một đoạn, khí thế hùng hồn đầy mạnh mẽ của hắn truyền ra, làm không gian xung quanh dập dìu từng gợn sóng.

Thời gian nữa năm trôi qua, Tuyết Phong vẫn còn đang tu luyện, quên cả việc ăn uống, hiện tại hắn đã đột phá tới lục tinh Tử Hà cảnh, khí tức phát ra không thua gì cường giả Khai Mệnh cảnh, nữa năm tu luyện, hắn đã mạnh hơn rất nhiều,

Nhưng hắn vẫn chưa chịu dừng lại, thời gian nữa năm hắn ngưng luyện ra một đạo Thái Dương Hỏa, nhưng không nhiều hắn tiếp tục tu luyện, muốn ngưng luyện ra thật nhiều Thái Dương Hỏa.

Tiểu Ô Quy đã thành công đột phá tới nhị giai, hiện tại nó đang cũng cố tu vi, sau khi tiến giai hình thể của nó cũng không thay đổi, vẫn như lúc ban đầu.

Ngày qua ngày, lại nhiều ngày trôi qua, nhưng Tuyết Phong cũng không có bao nhiêu tiến triển, Thái Dương Hỏa ngưng luyện ra không được nhiều, hắn từ từ mở mắt ra chấm dứt việc tu luyện, vươn người đứng dậy.

Hắn nhìn qua tiểu Ô Quy còn đang tu luyện, khẽ vỗ nói " Đừng tu luyện nữa, chúng ta đi hoạt động thân thể thôi, ngồi mãi cũng có chút cứng người rồi ".

Tiểu Ô Quy tỉnh lại, nó mở mắt ra nhin Tuyết Phong rồi nói " Tiểu Quy đói ".

Tuyết Phong cười to nói " Vậy thi đi kiếm cái gì ăn, rồi chúng ta đi giết người ".

- " Được ".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK