Thấy Cố Thanh Thanh nhìn qua, lúc này Lý Hồng Mai và Lâm Đống Lương mới chắc chắn, người trước mắt là Lý Thanh Thanh mà bọn họ quen.
Trong mắt Lý Hồng Mai hiện lên chút ghen tị:
“Được đấy! Xem ra sống không tệ lắm, nhóc tư, tốt xấu gì Lý gia cũng nuôi cô mười tám năm, bây giờ cô sống tốt, không biết về nhà nhìn ư? Trong nhà còn có trưởng bối, không biết trở về hiếu thuận trưởng bối à?”
Cố Thanh Thanh nhếch miệng:
“Cuộc sống của tôi thật sự không tệ, anh ấy đúng là có tiền, dù sao không phải người nào cũng bỏ ra nổi lễ hỏi 300 tệ.”
Sau khi nói xong, còn liếc mắt nhìn Lâm Đống Lương một cái.Ít nhất tên này chắc chắn không bỏ nổi.
Lý Hồng Mai nghẹn họng!
Tức giận nói:
“Một khi đã như vậy, vậy vì sao không trở về nhà nhìn xem? Gả ra ngoài thì không biết hiếu thuận trưởng bối à? Trong mắt cô không tồn tại trưởng bối, có khác gì sói mắt trắng?”
Cố Thanh Thanh cười khanh khách nhìn cô ta:
“Sao thế, muốn tới cửa tống tiền nhanh như vậy à? Lúc trước khi bán tôi, viết thư đoạn tuyệt quan hệ, sao không nghĩ tới mình là trưởng bối? Không biết xấu hổ!”Đối phó loại cực phẩm như vậy, Cố Thanh Thanh căn bản không muốn khách sáo, nếu giáo dưỡng dùng trên người loại người như vậy, cô ta sẽ cảm thấy bạn mềm yếu dễ bắt nạt.
Cho nên Cố Thanh Thanh vừa mở miệng đã xấu xa, đánh đòn phủ đầu.
“Cô…”
Lý Hồng Mai kinh ngạc, hoàn toàn không nghĩ tới Cố Thanh Thanh dám mắng cô ta, ở Lý gia không có mấy người dám mắng cô ta.
Nhìn biểu cảm kinh ngạc của Lý Hồng Mai, Cố Thanh Thanh nghiêng đầu, cười vô cùng ngoan ngoãn, nhưng những lời nói ra không ngoan ngoãn chút nào.
“Sao thế? Bị tôi nói trúng rồi à? Người Lý gia các cô đúng là không biết xấu hổ! Thầy tiền là sáng mắt, đứa bé trong nhà cũng có thể bán, loại gia đình táng tận lương tâm như vậy, cô còn có mặt mũi nói đạo hiếu gì đó với tôi? Không biết xấu hổ có thể đúng lý hợp tình như vậy, thật sự khiến người ta mở rộng tầm mắt.”
Lý Hồng Mai trợn mắt há miệng, thật sự là Lý Thanh Thanh trước mắt khác biệt quá lớn Lý Thanh Thanh lúc trước, là cháu gái cả trong nhà, Lý Hồng Mai vẫn luôn có địa vị ở Lý gia, đặc biệt là ở trước mặt đám em gái.
Hiện giờ bị Cố Thanh Thanh mắng một trận như thế, sao chịu được?
Lập tức muốn giáo huấn Cố Thanh Thanh.
“Con nhóc chết tiệt kia, dám mắng chị gái mày, đã lâu không giáo huấn mày, mày không biết trời cao đất rộng rồi hả? Mày lại đây cho tao.”
Cô ta vươn tay muốn nắm lấy tóc Cố Thanh Thanh, Cố Thanh Thanh biết người đàn bà đanh đá đánh nhau luôn là như vậy, dù sao kiếp trước mình cũng sống ở nông thôn cực phẩm, nhà cô cũng có một đống cực phẩm.
Cô không muốn đánh nhau với người phụ nữ này!Đậu hũ sương sáo trong rổ bị nát thì làm sao bây giờ?
Sớm đã chuẩn bị tâm lý cô lanh tay lẹ mắt nắm lấy tay Lý Hồng Mai vươn tay, theo lực của cô ta kéo mạnh, Lý Hồng Mai không đề phòng lập tức lảo đảo mấy bước, bị Cố Thanh Thanh kéo cong eo.
Một chân của Cố Thanh Thanh dẫm lên đống phân chó bên cạnh, nhấc chân bôi lên người Lý Hồng Mai.
“Tặng cô một đống phân chó, thối chết cô!”
Lý Hồng Mai sửng sốt, còn chưa đứng vững thì thấy chân Cố Thanh Thanh lau lên người mình mấy cái, trước ngực đến vạt áo đều là thứ dơ bẩn.
“A a a…”
Tiếng thét chói tai vang lên, thử hỏi xem một người phụ nữ mặc quần áo sạch sẽ đột nhiên trước mặt có người nâng chân dẫm phân chó lau trên người cô ta sẽ có phản ứng gì?Đương nhiên là sẽ lùi về sau theo bản năng!
Cố Thanh Thanh đã sớm biết cô ta sẽ có phản ứng này, theo lực của cô ta nắm chặt tay cô ta đẩy mạnh một cái, Lý Hồng Mai lùi về sau hai bước trực tiếp đặt mông ngồi trên mặt đất.
Cố Thanh Thanh đẩy cô ta xong, cất bước chạy đi, phía sau truyền tới tiếng thét chói tai càng thêm phẫn nộ của Lý Hồng Mai.
Tiếng thét chói tai kia đều sắp phá âm, còn kèm theo chửi rủa và nguyền rủa đối với Cố Thanh Thanh.
Cố Thanh Thanh không để trong lòng, vẫn chạy như bay như cũ, vừa chạy vừa cười to.
Ha ha ha ha ha ha ha ha ha thật sự là quá sung sướng!
Một hơi chạy đi thật xa, cảm thấy phía sau không có ai đuổi theo, lúc này cô mới tránh ở góc tường quay đầu lại nhìn một lát.
Danh Sách Chương: