Trời thu tháng mười, là mùa bội thu.
Tỉnh Thiên Nam, Đại Trùng, Cẩm Tú Sơn Trang của Tô Bình Nam khai trương. Vốn chỉ là một cái câu lạc bộ sơn trang đỉnh cấp khánh thành. Tối đa cũng chỉ gây nên một chút gợn sóng ở Thiên Đô, không ngờ toàn bộ giới kinh doanh tỉnh Thiên Nam lại bị một tấm thiệp mời của Tô Bình Nam gây ra sóng to gió lớn.
Trải qua người hữu tâm tính toán, kinh ngạc phát hiện người được Tô Bình Nam mời đều là xí nghiệp tư nhân. Hơn nữa những xí nghiệp này đều có quy mô không nhỏ, có thể coi như là đứng đầu ở các khu vực ở Thiên Nam.
"Tô Bình Nam phát thiệp anh hùng khắp nơi, muốn nấu rượu luận anh hùng ở Cẩm Tú Sơn Trang."
Tô Bình Nam nhìn đủ loại nhân vật trong giới kinh doanh như nước chảy đến Thiên Nam. Quay đầu nói với Tô Văn Văn một câu: "Văn Văn, còn nhớ khi chúng ta xây dựng nhà máy hạt thông ở Ô Thành không?"
Tô Văn Văn khẽ gật đầu, có chút cảm khái.
Lúc đó chỉ có từ hai mươi hai nhà, mấy huynh đệ treo bảng hiệu, đốt mấy chuỗi pháo, coi như khánh thành. Mới ngắn ngủi bao lâu, lão đại đã làm ra sự nghiệp lớn như thế này.
Gầy dựng sự nghiệp vừa náo động vừa bình tĩnh.
Cẩm Tú Sơn Trang, sảnh anh hùng.
Trong sảnh anh hùng được trang trí theo thời đại Minh Thanh.
Ghế bành cao, khắc hoa chạm rỗng, các loại trang trí với ghế ăn bằng cỗ thật làm theo kiểu cũ khiến cho người ta như quay trở về niên đại đó.
Chín người, Tô Bình Nam chỉ phát chín tấm thiệp mời. Người hắn mời đều là xí nghiệp đứng đầu các ngành các nghề Thiên Nam.
Tô Bình Nam ngồi ở chủ vị, sau lưng của hắn, Đỗ Cửu, Đỗ Thạch đứng khoanh tay.
Mấy vị khách quý được mời tới, lần đầu tiên nhìn thấy Tô Bình Nam, đều có chút chấn kinh với số tuổi của hắn, nhưng mà đều là lão hồ ly, vẻ khiếp sợ chợt lóe lên, sau đó nhanh chóng bình phục lại, mỉm cười.
Tô Bình Nam đợi mọi người đều ngồi xuống, nhìn đám người vẫn đang hàn huyên, cũng không nói chuyện, chỉ là mặt không thay đổi uống trà.
Một lát sau, mọi người mới dần dần yên tĩnh lại, ánh mắt mọi người đều tập trung vào Tô Bình Nam vẫn một mình uống trà.
Bầu không khí yên tĩnh có chút đáng sợ, chỉ có tiếng Tô Bình Nam chậm rãi uống trà vang lên trong đại sảnh trống trải.
"Tô tổng, lần này ngươi mời mọi người tới, có đủ loại tin đồn, bây giờ mọi người đều đến, ngươi cũng nên nói rõ là rốt cuộc có chuyện gì đi?"
Làm buôn bán sản phẩm nông sản ở Tỉnh Thiên Nam, Khương tổng tuổi không lớn lắm, dễ kích động nhất, là người đầu tiên mở miệng.
"Ta mời các vị đến, đương nhiên là chuyện tốt."
Tô Bình Nam đặt chén trà xuống, không nhanh không chậm nói.
"Mọi người có nghe về Thái Sơn Hội với Liên minh Giang Thương ( Liên minh thương mại Giang Châu) không?”
Tô Bình Nam không có vòng vo, đi thẳng vào chủ đề.
Nghe Tô Bình Nam nói ra hai cái tên này, trong mắt mấy vị thương nhân lớn tuổi lóe sáng.
Tô Bình Nam nhìn một vòng xung quanh, nhìn thấy có người mê mang, có người nghi ngờ. Cười nói với một vị lớn tuổi bên cạnh, nói: "Xem ra trong số mọi người đang có mặt ở đây có người không biết rõ mấy cái này, chỉ có Vu lão là người trong giang hồ nhiều năm, vậy thì mời Vu lão nói cho mọi người nghe."
Vu Chính là chủ tịch Tập đoàn Tứ Qúy, mà Tập đoàn Tứ Qúy đứng đầu ngành dệt ở tỉnh Thiên Nam, có chuỗi sản nghiệp cực kỳ khổng lồ.
Vu Chính cũng hơi đoán được ý đồ khi Tô Bình Nam triệu tập mọi người lần này.
Thấy mọi người đều đang đợi hắn mở miệng, cười cười nói: "Trước khi đến, ta còn đoán là Võ Lâm Đại Hội, vốn tưởng rằng Tô tổng muốn làm minh chủ võ lâm, xem ra là ta đoán sai."
Vu Chính là người tỉnh Xuyên, giọng mang chút khẩu âm của tỉnh Xuyên.
Hắn nói tiếp: "Bây giờ Tập đoàn Cẩm Tú của Tô tổng cũng có năng lực như thế, cũng có uy vọng này, có thể triệu tập mọi người làm chút chuyện."
Vu Chính thấy có mấy người đang ngồi ở đây sắp hết kiên nhẫn thì cười cười nói: "Người đã già, khó tránh khỏi nói nhảm nhiều, ta nói về Thái Sơn Hội với Liên minh Giang Thương đi. Thái Sơn Hội tụ tập mấy vị đại lão thương nghiệp đỉnh cấp ở Hạ quốc, luôn rất thần bí, mấy năm gần đây mấy lần xuất hiện hạng mục cấp quốc gia đều do bọn họ liên thủ lấy được."
"Liên minh Giang Thương tên như mặt chữ, là do thương nhân Giang Châu tạo thành, thương nhân Giang Châu đoàn kết với bài ngoại như thế nào, mọi người đều biết rõ, hai năm nay, Giang Thương có thể đánh ra cục diện lớn như thế, không thể bỏ qua sự đoàn kết của Liên minh Giang Thương."
Một hơi nói rất nhiều, Vu Chính cũng hơi mệt một chút, hắn khẽ gật đầu với mọi người, ngồi xuống bắt đầu uống trà.
Tô Bình Nam gõ bàn một cái, tập trung sự chú ý của tất cả mọi người.
"Các vị đang ngồi đều là hào kiệt một phương, hôm nay ta mời mọi người tới, mục đích rất đơn giản, đó chính là xây dựng Thiên Nam Hội."
Tô Bình Nam vừa dứt lời, người tham gia lập tức biết được ý nghĩa lời mời lần này, trong lòng mấy vị đại lão trong ngành nghề như Vu Chính càng thêm kiêng kị Tô Bình Nam, người trẻ tuổi này quá khó lường. Dã tâm quá lớn, hắn lại muốn xây dựng vòng quan hệ thương nhân đỉnh cấp tỉnh Thiên Nam.