Đột nhiên, một nữ sinh lên tiếng mắng to sau đó vừa mắng xong đã khóc lớn lên. Một tiếng này giống như cộng hưởng tất cả mọi người lại, bọn họ quên đi thi thể khủng bố đầy đất, cũng quên đi Vương Song một mình một đao giết chết tất cả mọi người, đều đắm chìm trong niềm hân hoan báo được đại thù.- Bọn họ là ai, có thể từng ép buộc các ngươi!
Giọng nói Vương Song lạnh lùng, ngón tay chỉ về phía hai nam sinh trong góc tường, nhìn nữ sinh đang lộ cảnh xuân trước mắt, ánh mắt chỉ khẽ động, hắn đã trải qua rất nhiều chuyện, đã sớm không còn ngây thơ như ban đầu nữa, ở Mạt Thế tàn khốc này, nếu như không có lực lượng cường đại, tất cả mọi thứ đều sẽ mất đi, cho, trước mắt, hắn chỉ theo đuổi lực lượng cường đại mà thôi!
Nghe thấy Vương Song tra hỏi, hai nam sinh cùng dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn về phía những nữ sinh khác, ra hiệu cho các nàng nói thật.- Vương Song, hai người bọn họ không làm gì cả, cũng chưa từng ép buộc chúng ta!
Mặc dù đám nữ sinh vừa trải qua một màn kinh khủng, nhưng cũng không phải hạng người chỉ hươu bảo ngựa, cùng nhau lắc đầu ra hiệu hai nam sinh kia trong sạch.- Phù.
Hai nam sinh đồng thời thở phào, bọn họ thật sợ đám nữ sinh này vì một màn vừa rồi mà oán hận họ, đánh bọn họ vào vực sâu không đáy.- Vương Song, ngươi tới cứu chúng ta sao?Đột nhiên, một nữ sinh gần như bị lột sạch sành sanh hai tay ôm quần áo che trước ngực mình, gương mặt chờ mong mở miệng nói. Người này chính là Bạch Lan Tâm, bị Trương Mãnh gần như chà đạp, may mắn Vương Song tới kịp lúc, bọn họ chưa thực hiện được ý đồ đã bị Vương Song chém giết rồi.
Vương Song nhìn nữ sinh quen thuộc trước mặt, ban đầu vô cùng cao ngạo, căn bản rất chướng mắt hắn, bây giờ lại biến thành kẻ yếu khẩn cầu mình. Một cảm giác thỏa mãn khác thường nhàn nhạt dâng lên trong lòng hắn.- Không sai, ta tới cứu các ngươi, phía dưới đã có một chiếc xe buýt, còn có không ít người, các ngươi tranh thủ thời gian mặc quần áo tử tế, nơi này Zombie càng ngày càng nhiều, chúng ta nhất định phải lập tức rời đi!
Vương Song giới thiệu sơ lược một chút tình cảnh trước mắt sau đó thúc giục bọn hắn vội vàng mặc quần áo vào đi theo mình xuống dưới.
Nói xong, hắn cùng Vương Hổ, cùng hai tên nam sinh toàn bộ đi ra khỏi cửa, đóng cửa lại để bọn họ mặc quần áo vào.
Thời gian chờ ngoài cửa, hai nam sinh chủ động giới thiệu với Vương Song:- Vương ca, xin chào, ta gọi Phương Phi, năm nay hai mươi mốt tuổi, sinh viên năm hai đại học Xây dựng khoa Điện tử truyền thông.
Một nam sinh khá cao ráo biết ăn nói hơn, giới thiệu bản thân với Vương Song.- Vương ca, ta là Hứa Kiệt, khoa hóa, năm nay hai mươi tuổi, cũng là sinh viên năm hai.
Một nam sinh khác hơn một tí cẩn thận từng li từng tí mở miệng. Lúc đang nói chuyện, còn thỉnh thoảng vụng trộm nhìn về phía Vương Song, dường như còn đang vì hành động khủng bố vừa rồi của Vương Song mà kinh hồn bất định.- Vì sao các người lại không bộc phát thú tính như bọn chúng?
Lúc này quá nhàn rỗi, Zombie lầu ba gần như bị bọn họ giết hết, bởi vậy, Vương Song có chút hiếu kỳ hỏi, vừa rồi sau khi vào cửa, hắn nhìn thấy một màn kia, tất cả mọi người lâm vào tình trạng điên cuồng, mà chỉ có hai nam sinh này có thể giữ vững phòng tuyến đạo đức cuối cùng, dưới tình huống đó mà có thể vững tâm thật sự rất ít, rất ít. Cho nên hắn thật rất ngạc nhiên.- Chúng ta là người, không phải súc sinh! Loại chuyện này cho dù chết, chúng ta cũng sẽ không làm! Chúng ta tới muốn ngăn bọn họ lại, nhưng bọn hắn người đông thế trọng, hai chúng ta thế nhỏ lực yếu, cũng không dám tiến lên ngăn lại!
Hai người bắt đầu kích động nói ra, nói đến sau cùng, thanh âm dần dần thu nhỏ, có chút bất đắc dĩ.- Được, không tệ, coi như hai người các ngươi có tính người, các ngươi có thể đi cùng chúng ta nhưng mà, cái tính nhát gan của các ngươi phải sửa đổi, đối mặt với Zombie, nếu như còn không dám động thủ, như vậy, cho dù chết đi cũng không thể trách ai được.
Vương Song tán thưởng một tiếng, không che giấu chút sự thưởng thức của bản thân với bọn hắn.
Hắn cần cũng là loại người có điểm mấu chốt, loại người này, mới không lo lắng bọn họ đâm sau lưng mình một đao. Nhưng mà nhất định phải cảnh cáo trước, nhất định phải vượt qua căn bệnh nhát gan kia.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, biết hiện tại có thể chính là thời cơ của hai người, nếu như không nắm bắt, e rằng sẽ tiếc nuối cả một đời. Bởi vậy, bọn họ không chút do dự mở miệng đáp ứng.- Vương ca, yên tâm, sau này hai chúng ta sẽ đi theo ngươi, ngươi bảo chúng ta làm gì, chúng ta sẽ làm cái đó!
Vương Song cười, vỗ vỗ bả vai hai người.- Ha ha, đừng làm giống như lão đại xã hội đen vậy, tất cả mọi người cùng nhau giúp đỡ! Không có chuyện người nào nghe người nào, ở thời mạt thế này, chỉ có đoàn kết cùng một chỗ, mọi người mới có thể sống sót.
Vương Hổ ở bên cạnh không hề nói gì, chỉ bội phục nhìn Vương Song trước nhỏ hơn mình rất nhiều, hắn không ngờ sinh viên trẻ tuổi trước mắt này vậy mà trưởng thành với tốc độ kinh người như vậy, từ lúc bắt đầu gặp mặt đến khi thu phục hai người chỉ vẻn vẹn dùng mấy câu, hắn càng ngày càng cảm thấy được đi theo Vương Song có lẽ là quyết định chính nhất nhất cả đời này của hắn.
Danh Sách Chương: