Hoàng đế nhìn sang phía nàng, đúng là một lão cáo già có khác. Đừng tưởng nàng không biết, hoàng đế hỏi ý của nàng là để cho hắn và cữu cữu hắn không còn phải tranh cãi, mặt khác nếu nàng nói muốn xử tội Lộ Trúc thì Lộ Quốc công sẽ ghi hận nàng.
Phía sau nàng là phủ thừa tướng, cha nàng nhất định sẽ bảo vệ nàng, đương nhiên hai thế lực giữa cha nàng và Lộ Quốc công sẽ đấu đá nhau rồi, như vậy thế lực hai bên sẽ trấn áp nhau, thế cục triều đình sẽ cân bằng
- Phụ hoàng, Lan nhi xin nghe theo phụ hoàng
- Thôi được, đã phạt trượng xong chưa, đem người vào đây
Tên công công ra ngoài nói với mấy tên thị vệ, bọn họ nhanh chóng lôi Lộ Trúc trở vào, bộ dạng nàng ta bây giờ còn thê thảm hơn nữa,đầu tóc dài rối bù che kín gần như không thấy gương mặt, da thịt bị dùng trượng đánh đến da tróc thịt bong, bộ dạng nói chung là thê thảm, Sở Lan cũng thấy hình phạt này hơi quá rồi
- Tiểu Cẩn, hay là ngươi xin phụ hoàng tha cho nàng ta đi, ta thấy vậy cũng đủ rồi
Nàng dựa sát vào hắn nói nhỏ, dù sao nàng cũng không bị gì, trừng phạt nàng ta như vậy đã đủ rồi, nàng không có ý muốn lấy mạng nàng ta
- Sao vậy, nàng lại mềm lòng rồi
- Đi mà, nàng ta bị đánh đến vậy đã đủ thảm rồi,với lại Lộ Trúc còn là biểu muội của ngươi mà
- Thôi được, để ta nói với phụ hoàng, nhưng lần sau nàng ta còn dám ta sẽ tự tay kết thúc mạng của nàng ta
- Ừm
- Phụ hoàng, Lan nhi nói là như vậy cũng đủ rồi, nàng ấy xin người tha cho Lộ tiểu thư lần này
Hắn nhìn hoàng đế ngồi trên cao, coi như lần này hắn vì nàng mà tha cho nàng ta một mạng, nếu không phải lấy mạng nàng ta sẽ khiến Lan nhi của hắn nghĩ Lộ Trúc vì nàng mà chết nên cảm thấy khó chịu thì còn lâu hắn mới mở miệng xin cho nàng ta
- Lan nhi, con chắc chắn muốn tha cho Lộ Trúc sao?
- Dạ, phụ hoàng, dù sao Lan nhi chỉ bị thương nhẹ, người tha cho Lộ tiểu thư đi ạ,nàng ấy chắc sẽ không có lần sau đâu ạ
- Tiện nhân, đừng ở đó giả vờ mèo khóc chuột, ta không cần - Lộ Trúc gào lên, nàng ta bị đánh đến không còn đứng dậy được, tất cả cũng tại nàng ta tự mình chuốc lấy nhưng nàng ta lại đổ hết lên người Sở Lan
- Lộ Trúc, xem ra ngươi còn chưa biết hối lỗi, ngươi biết tội sát hại hoàng thân quốc thích đáng tội gì không?
Hoàng đế không hài lòng nhíu mày, ông cũng không muốn giết nàng ta, chỉ là cho nàng ta một bài học mà thôi, Lộ Quốc công có đến ba người con nhưng chỉ có một đứa là nữ nhi, đủ hiểu ông ta rất yêu thương đứa nữ nhi này, nếu ông xử chết Lộ Trúc thì sẽ làm Lộ Quốc công bất mãn
Trong triều Lộ Quốc công nắm giữ đến hai phần ba binh quyền, một phần là quân trấn giữ biên cương, còn một phần là do Minh vương nắm giữ, Lộ gia có thế lực rất lớn, nếu muốn mưu phản để trả thù thì không có gì là không thể
- Hoàng thượng xin người bớt giận, thần nhất định đem nó về dạy dỗ cho thật tốt, sẽ không xảy ra chuyện tương tự như vậy nữa
- Nhớ lấy những lời khanh nói hôm nay, nếu có lần sau e là không chỉ một mình nàng ta gánh tội mà sẽ liên luỵ đến cả gia tộc, mọi việc khanh nên lấy đại cục làm trọng
- Vâng, thần đã hiểu, hoàng thượng yên tâm
- Sự việc giải quyết xong rồi, các khanh lui xuống hết đi
- Vâng, thần xin cáo lui, đa tạ hoàng thượng khai ân- Lộ Quốc công, Quốc công phu nhân đỡ nàng ta dậy, bọn họ hành lễ rồi nhanh chóng lui về nhà
- Chúng nhi thần không làm phiền phụ hoàng nữa, chúng nhi thần cũng xin cáo lui
- Ừm, hai đứa trở về đi
Hắn đi trước còn nàng cũng theo sát sau lưng hắn, hai người bước ra khỏi điện lên xe ngựa hồi phủ
- Tiểu Cẩn, ngươi đói không? - Nàng chọc chọc vào cánh tay hắn, Tử Cẩn nghe nàng hỏi là cũng đủ biết nàng muốn gì
- Nàng đói rồi sao?
- Ừm, bụng ta lại biểu tình rồi đó
Sở Lan trưng ra gương mặt đáng thương cho hắn xem, hắn không khỏi phải trong lòng xao động một lúc, thê tử nhà hắn thật đáng yêu
- Vậy để ta đưa nàng đi ăn món ngon, chịu không?
- Được a, Tiểu Cẩn của ta là tốt nhất - Nàng đánh chụt vào má hắn một cái hôn, hắn có hơi cong khóe môi hưởng thụ được nàng chủ động hôn hắn
Xe ngựa của hai người rẽ sang hướng một tửu lâu rồi dừng lại ở trước đó, Sở Lan không đợi hắn đỡ mà hào hứng nhảy xuống trước
- Nàng cẩn thận đó, vết thương còn chưa lành, đừng vận động quá mạnh
- Không sao đâu mà, vết thương nhỏ xíu thì làm gì được ta chứ, Tiểu Cẩn, chúng ta vào thôi, ta đói a
- Đi thôi, nàng đó, vết thương nhỏ cũng phải cẩn thận chứ
- Được, được, ta biết mà, yên tâm
Hai người vừa nói vừa đi vào trong tửu lâu, miệng Sở Lan cứ không ngừng líu ríu cho đến lúc thức ăn được mang lên nàng mới chịu im lặng ăn cơm, hắn mỉm cười nhìn nàng đang ăn rất vui vẻ, thỉnh thoảng còn giúp nàng lau khóe miệng bị dính dầu mỡ
Lúc trước hắn thật ghét ồn ào nhưng kể từ khi gặp nàng, hắn mỗi ngày đều muốn nghe nàng nói, hắn còn là một người thích sạch sẽ nhưng nhiều lần đều không ngại bị nàng làm bẩn khi chơi đùa, xem ra hắn vì nàng mà thay đổi thật rồi, nhưng những thay đổi đó chỉ là đối với một mình nàng
- Tiểu Cẩn, ngươi ăn đi, rất ngon luôn a
Nàng gắp cho hắn một cái đùi gà to, bình thường nàng rất thích ăn đùi gà , cho dù phụ thân Sở Lan có giành thế nào cũng không được, hôm nay nàng lại đành lòng nhường cho hắn, phụ thân nàng nhìn thấy chắc sẽ tức đến râu dựng ngược cho mà xem
- Được, nàng cũng ăn nhiều vào đi
Hắn thật hạnh phúc, chỉ cần mỗi ngày được nhìn thấy nàng cười cũng đủ khiến hắn vui, hắn thề nhất định sẽ bảo vệ nàng thật tốt, giữ nàng ở lại bên cạnh hắn, cả đời không xa rời
Danh Sách Chương: