• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không đợi bác sĩ nói xong.

Giai Tịnh ném một cái bình nhỏ qua, ánh mắt từ đầu đến cuối đều không rời khỏi người bà lão.

"Ích Tâm Hoàn?" Đường Thiếu Trạch nhìn rõ vật trong tay, khó nén sự sợ hãi trong lòng, "Giai Tịnh, thứ này cô lấy từ đâu ra?"

Đây chẳng phải là thần dược gần đây đã gây ra sóng to gió lớn trên thị trường chợ đen sao? Nghe nói có hiệu quả kỳ diệu trong quá trình điều trị tim, một viên nhỏ có giá hơn mười triệu.. Giá cao là thứ yếu, chủ yếu là thứ này rất khó có được, một tháng chỉ bán đấu giá một viên! Thứ hiếm có như vậy, Giai Tịnh làm sao lấy được?

"Người nhà họ Bạch đối xử với cô như vậy, muốn tôi nói, cô vì nhà họ Bạch làm đủ nhiều rồi, thật sự không cần thiết.." Đường Thiếu Trạch còn chưa nói hết, đã nhận được ánh mắt cảnh cáo của Giai Tịnh.

"Sao hả, tôi nói không đúng sao? Con ruột người ta đến cũng không ân cần như cô.." Nửa năm trước, Đường Thiếu Trạch tốt nghiệp đại học y khoa hàng đầu trong nước, đến bệnh viện Hoa Nhạc thực tập. Ỷ mình sinh ra trong thế gia y học, anh mới đến, cuồng vọng tự đại. Mãi đến khi gặp Giai Tịnh, anh mới biết cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoài hữu nhân..

Có một lần, anh đang nghiên cứu một trường hợp khó giải quyết, mấy đêm khuya trằn trọc nghiên cứu nhiều lần, đêm không ngủ được, kết quả Giai Tịnh nhìn thoáng qua, vài câu nói nhẹ nhàng đã đưa ra cho anh một phương án rất tốt.

Một lần khác, Giai Tịnh vô tình nhìn thấy ngực và CT của bệnh nhân biết bệnh nhân bị ung thư phổi, trước đó, phán đoán của anh là: Viêm phổi nặng. Chuyện như vậy còn rất nhiều.. Điều khiến anh khâm phục nhất là -- Bà Bạch, một người sắp chết, rõ ràng đã bị anh phán tử hình, hết lần này đến lần khác được Giai Tịnh cứu từ trong quỷ môn quan về!.

||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Lạnh Lùng Của Tổng Giám Đốc Thần Bí |||||

Giai Tịnh – học sinh trung học đáng sợ này, mỗi lần xuất hiện đều mang đến cho anh sự bất ngờ, chấn nát sự cuồng vọng của anh, răng đe sự vô tri của anh, khiến anh không thể không cúi đầu làm người!

Trong nửa năm thực tập, Đường Thiếu Trạch cũng chứng kiến cô không được người nhà họ Bạch yêu thương, sau này quen nhau, hai người trở thành bạn. Anh biết, tình hình này của bà Bạch, tốt nhất là ghép tim.

Nhưng bà ấy tuổi đã cao, huyết áp cao, suy tim.. Vốn không thể phẫu thuật, bây giờ Giai Tịnh cho bà uống ích tâm hoàn, cũng hy vọng trạng thái của bà tốt hơn một chút, không đến mức yếu ớt như người giấy, còn chưa lên bàn mổ đã đi rồi. Nhưng người nhà họ Bạch không biết, còn tưởng rằng đóng chút tiền, nuôi bà Bạch ở trong phòng VIP thì không có việc gì.. "Nếu là người nhà họ Bạch, chắc chắn sẽ không lấy 10 triệu mua thứ này."

"Được rồi, Anh chăm sóc bà nội giúp tôi." Giai Tịnh nhìn bà Bạch một cái, không nỡ nói, "Tôi phải đi rồi." Nơi này không tiện ở lâu, nếu bà tỉnh lại nhìn thấy cô, tâm trạng sẽ càng thêm kích động. Đến lúc đó bệnh tình trở nên tồi tệ hơn, xử lý sẽ càng thêm phiền toái. Đường Thiếu Trạch nhìn cô một cái, nhẹ giọng nói, "Bên này có tôi, yên tâm đi." "Ừm."

Giai Tịnh dời mắt về phía bà Bạch, tuy có rất nhiều chuyện muốn nói, nhưng cuối cùng lại không mở miệng, rời khỏi phòng bệnh 301.

Phía bên kia.

Các bác sĩ bước đi vội vàng, thần sắc hoảng hốt. "Chuyện gì đang xảy ra vậy? Bệnh tình của Tư lão tiên sinh sao đột nhiên lại xấu đi?" "Nghe nói ông ấy vì ép Thần gia hiện thân, nên mãi không chịu uống thuốc.." "Đúng là càn quấy!"

Giai Tịnh vừa rời khỏi phòng bệnh 301 không bao lâu, bả vai đột nhiên bị một trong những bác sĩ đụng phải. Thấy bọn họ vội vàng chạy tới phòng bệnh 306, lúc Giai Tịnh đi ngang qua, đúng lúc nhìn thấy một chân ông lão trên giường bệnh đã bước vào quỷ môn quan.

"Sao ông ấy lại có thể tự tiện ngừng thuốc, đây chẳng phải là lấy mạng của mình ra đùa sao?" "Bây giờ phải làm sao, thông báo cho người nhà chưa?" "Người nhà đang trên đường tới, hiện tại chỉ có thể chờ người nhà tới mới quyết định có phẫu thuật hay không.."

Giai Tịnh đứng ở cửa phòng bệnh 306, thờ ơ nhắc nhở: "Chờ người nhà đến thì ông ấy chết rồi." Các bác sĩ nghe nói như vậy, đều quay đầu nhìn qua. Thấy một cô gái trẻ đứng ở cửa, trông chỉ mới mười mấy tuổi, nhưng cả người lại tản ra khí trường lạnh lẽo. Đôi mắt cô trong suốt, đôi chân vừa mảnh khảnh vừa trắng, vì khí chất của cô làm tăng thêm không ít điểm.

"Tiểu nha đầu, cô biết cái gì." bác sĩ chủ nhiệm nam thấy cô còn là một đứa trẻ, không so đo với cô, "Bệnh tình của ông lão này rất phức tạp, nếu nắm chắc, bệnh viện chúng tôi nhất định sẽ cứu người trong thời gian đầu." Bây giờ kéo đến người nhà đến, cũng là chuyện không còn cách nào.

Giai Tịnh nhướng mày nghi hoặc, thản nhiên hỏi, "Bệnh tim thấp khớp, rất nghiêm trọng?" "Cô nhìn ra được?" chủ nhiệm nam hơi bất ngờ. Một chủ nhiệm nữ lớn tuổi khác cũng kinh ngạc, "Đứa bé này, còn biết về y học?"

"Nếu cô đã biết đây là do bệnh tim thấp khớp gây ra, vậy chắc chắn cô cũng biết mắc loại bệnh này, cần phải tiến hành phẫu thuật thay van, ông lão này không phải lần đầu tiên tiến hành phẫu thuật thay van!" chủ nhiệm nam giải thích.

Cô gái nâng khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp lên, trong đôi mắt mê người có ánh sáng lấp lánh, giống như không cho là đúng. "Cần phải tiến hành phẫu thuật thay van lần nữa, điều đó chỉ có thể chứng tỏ các ông không dùng đủ quy trình điều trị kháng sinh, mới xuất hiện nhiễm trùng và rò rỉ van." Nghe cô nói vậy, các bác sĩ trong phòng bệnh đều giật mình. "Cô nhóc này thật sự hiểu y?" "Ngay cả van rò rỉ cô ấy cũng biết.." Ông lão chính là do tự ý ngưng thuốc, không dùng đủ thuốc kháng sinh điều trị, mới xuất hiện nhiễm trùng với rò rỉ van.

* * *

"Mấy người nói qua nói lại với một cô bé làm gì, người nhà bên kia còn bao lâu nữa tới?" Ông lão nói lời này là chuyên gia tim mạch giỏi nhất trong bệnh viện Trương Chí Viễn, tuổi đã cao, trong lúc nói chuyện mang theo một sự uy nghiêm. "Giáo sư Trương." Mọi người thấy ông mở miệng, ai náy đều trở nên cung kính, trong đó có một người trả lời, "Dựa vào tốc độ lúc trước của người nhà, nhanh nhất cũng phải hai mươi phút." Hai mươi phút là quá dài.

Giáo sư Trương tính toán trong lòng, hiển nhiên Tư lão tiên sinh không thể chờ được. Trước đây ở nước ngoài Tư lão tiên sinh đã từng trải qua phẫu thuật thay van hai mũi, không bao lâu sau đã xuất hiện rò rỉ van, vì thế lại ra nước ngoài, tiến hành thay van tim lần hai. Nhưng phẫu thuật hoàn thành không bao lâu, ông lại xuất hiện nhiễm trùng và rò rỉ van tái phát, khi đó tình huống vô cùng nguy cấp, không kịp ra nước ngoài lần nữa, chỉ có thể cấp cứu trong nước.

Phẫu thuật tim của bệnh viện Hoa Nhạc nổi tiếng khắp cả nước, y thuật của giáo sư Trương càng nổi tiếng hơn. Tối đó, giáo sư Trương chịu áp lực từ bốn phương tám hướng, hoàn thành một ca phẫu thuật tưởng như không thể, tương đương với việc sáng tạo ra một kỳ tích!

Nhưng không lâu sau, Tư lão tiên sinh lại xuất hiện nhiễm trùng, không thể không tiến hành phẫu thuật lần nữa. Hiện tại, tình trạng của ông càng nặng hơn, nhiễm trùng đường hô hấp trên, từng bước phát triển thành viêm phổi, viêm phổi khó có thể khống chế được, lại xuất hiện triệu chứng suy tim.. Vừa rồi giáo sư Trương kiểm tra phát hiện, Tư lão tiên sinh lại xuất hiện viêm nội tâm mạc nhiễm trùng van nhân tạo và rò rỉ van.. Tình hình này rất nguy kịch.

Trong trường hợp này, phẫu thuật được thực hiện với tỷ lệ thành công dưới 10%. Bây giờ chỉ có một cách - chờ gia đình đến!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK