• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đàn em cầm gậy phanh mạnh vào đầu hắn, dịch não tung tóe văng ra.

Sở Nam lách người, núp sau đám đàn em tránh chính mình dính bẩn.

" Tụi mày làm cái gì mà ồn ào thế "

" Lão Đại " đám đàn em lao nhao gọi, người gọi là lão đại khác xa với đám đàn em. Nam nhân trong tối bước ra, hắn ta cao lớn, thân thể thon dài nhìn bề ngoài không khác gì một vị tổng tài. Mũi cao, mày kiếm, môi mỏng nhếch lên khiêu gợi nhưng chứa đầy dục niệm.

Ánh mắt hắn ta chú ý đến Sở Nam đang đứng ở sân.

" Hửm, đây là tiểu bạch ở đâu ra thế. Da trắng thật, nốt ruồi nơi khóe mắt kia làm tao muốn nếm thử " hắn liếm liếm môi, mặc dù hắn đã làm qua không ít nam nhân. Thể loại mặc hàng gì cũng có chỉ là so với thiến niên trước mặt, bọn nam sủng diêm dúa không xứng đứng cạnh.

Sở Nam chay mày, tên nam nhân khiến hắn cảm thấy thật ghê tởm tận xương. Muốn móc con mắt đang nhìn chằm chằm vào mông mình.

Chỗ hắn ta có không ít những đóa hoa trong làng giải trí, cơ mà hắn chơi chán rồi. Suốt ngày làm nũng, ỏng ẹo đòi này đòi kia. Thật không mang theo tí thú vị nào.

Trong mắt hắn Sở Nam chẳng khác gì một con mèo hoang.

" Nào, tụi mày làm cái gì ngăn cản tiểu bạch như thế. Kẻo hù người ta sợ " Hắn đưa tay làm dấu mời.

Sở Nam đi thẳng một mạch vào trong, dù sao bọn người này cũng không đánh lại hắn được. Ban đầu Sở Nam giả vờ như bản thân vô dụng nhưng đạo lý trong mạt thế chỉ có kẻ mạnh và kẻ yếu.

Tên lão đại treo trên mặt nụ cười đi theo sau Sở Nam, nơi đây là địa bàn của hắn. Đi vào trong rồi còn chẳng phải tên nhóc xinh đẹp sẽ thuộc về hắn sao.

Đám người Từ Minh lạch bạch tìm Sở Nam, Từ Minh trong lòng lo lắng không thôi. Dù sao hắn và Sở Nam đều ở chung một mái nhà, làm sao lại không có tình cảm. Hắn xem Sở Nam như là con trai mình mà đối đãi, mặc dù nhóc này ít khi biểu lộ cảm xúc ra mặt.

Vương Nhã chỉ tay về phía ngõ rẻ " Năng lượng giao động của Sở Nam ở ngay đó "

Từ Minh không chần chừ nhanh chân đi đến, bên ngoài có mấy tên côn đồ. Chúng đứng dậy, tên côn đồ cầm rìa chỉ về hướng bọn Từ Minh.

" Bọn mày đến đây làm gì ? Đây là địa bàn của Hắc lão đại, không muốn chết thì cút đi "

" Các người có thấy một thằng nhóc cỡ 15, 16 tuổi đi vào đây không? "

Hai tên côn đồ nhìn nhau cười bỉ ổi " Ồ, tên nhóc đó sao. Chắc bây giờ đang hầu hạ lão đại bọn tao ngủ rồi "

Lão Hoàng vung thanh sắt đập vào đầu tên côn đồ vừa nói, khiến hắn chết tại chỗ. Vị trí bị đập nát máu phun như suối, do bị giết bất ngờ các cơ trên cơ thể vẫn còn cử động quẫy đạp. Vương Nhã lần đầu nhìn thấy, gương mặt cô ta cắt không còn giọt máu.

Cô chống tay lên bức tường, nôn một lát mới thấy dễ chịu. Mùi máu người thu hút đám tang thi bên ngoài, chúng lao vào trong. Lão Hoàng kéo cửa ngăn chúng ở bên ngoài, một số con lột lưới vừa vào đã bị cắt khúc.

Mấy tên côn đồ thấy hành động tàn bạo của lão Hoàng, hai chân đều run lên. Tuy bọn hắn là tội phạm nhưng chưa từng giết qua người sống mà những ai dám giết người sống thì mới được thăng chức ở đây.

Thân thể bọn côn đồ tự động tránh ra chừa lối đi, Từ Minh dẫn theo tầm ba mươi người vào trong. Kéo áo một tên côn đồ lão Hoàng gằn giọng nói " Thằng lão đại của chúng mày đưa người của bọn tao đi đâu ? "

" Trên....tr...ên...tầng ..hai.. " Tên côn đồ nói không ra tiếng, cổ áo đang siết cổ hắn.

Lão Hoàng vứt hắn ta sang một bên " Đội trưởng chúng ta đi " bước chân của Từ Minh bình bịch chạy lên trên.

Đập vào tầm mắt bọn người Từ Minh không phải là cảnh tượng Sở Nam bị người ta ức hiếp. Trên tầng hai vô cùng lộn xộn, đám người nằm la liệt khắp nơi chất thành đống. Đàn em của Hắc lão đại kẻ chết, người bị thương.

Mà người bọn họ đang tìm kiếm, bàn chân lại đang đạp lên mặt của một gã đẹp trai.

Dáng vẻ không có chút nào của người bị bắt nạt, Sở Nam thích mặc áo trắng, áo hắn luôn phẳng phiu không một vết bẩn. Ngón tay thon dài đang cầm ly trà, Sở Nam ra lệnh cho tên đàn em Hắc lão đại.

" Mang ly trà đổ vào miệng lão đại các ngươi " Tên đàn em tay run run cầm ly, hắn thật không dám đắc tội với Hắc lão. Nhưng cũng không thể làm phật ý của vị tổ tông này được.

Nam nhân vùng vẫy muốn tránh thoát , Sở Nam bồi thêm một câu " Không cho hắn uống được, tôi sẽ tìm thêm một ly cho ngươi uống "

Hắn ta vội bóp lấy cằm tên lão đại, đem trà toàn bộ đổ vào trong.

Chỉ có bọn hắn mới biết trong trà chứa thứ gì, khi Sở Nam bước vào. Hắc lão đại đã ra lệnh cho bọn hắn đổ bột thuốc kích tình vào trà của Sở Nam.

Loại thuốc này một khi uống vào, nếu như không tìm người giao hợp, cơ thể sẽ nóng đến chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK