” Khả Tuệ em có gì đó giấu anh phải không? ” anh dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn cô
” Không có , hôm nay anh về sớm nhé , em sẽ nấu thật nhiều đồ ăn chờ anh về ” cô câu cổ anh vui vẻ nói
” Được , anh sẽ về sớm với em “
” Được , anh sẽ về sớm với em ”
Đông Phương Thiên Nhật đi vào phòng tắm để chuẩn đi làm , lúc thất cavat và mặc áo vest cho anh cô luôn giành làm với anh .
Tăng Khả Tuệ đứng từ trên chung cư nhìn xuống thấy xe anh rời đi cô liền đi vào phòng lấy vali sắp xếp đồ đạc vào.
Tăng Khả Tuệ để lại cho anh một lá thư coi như lời cuối cùng cô nói với anh
Tăng Khả Tuệ đến trường đón tiểu Nam rồi rời đi , thằng bé dọc đường cứ luôn miệng hỏi về Đông Phương Thiên Nhật .
Đến trưa anh đến trường đón tiểu Nam về nhà thì cô giáo liền nói
” Đông Phương tổng , cô Tăng đã đến đón em Thiên Nam về rồi ạ , hình như có việc gì đó rất gấp nên cô Tăng đến đón lúc chưa tan học nữa ạ ”
Đông Phương Thiên Nhật nghe thì liền hiểu ra mà bảo tài xế chạy nhanh về chung cư.
Mở cửa phòng của cả hai thì không thấy ai cả , quần áo của cô và tiểu Nam cũng đem đi chỉ còn lại một số thôi.
Đông Phương Thiên Nhật tức giận đóng cửa tủ thật mạnh , đáng lẽ ra anh nên cho người theo sát Tăng Khả Tuệ thì bây giờ sẽ biết cô đi đâu .
Anh nhìn về phía giường thì thấy có một tờ giấy để trên đó , anh liền đi lại cầm lên xem
* Thiên Nhật khi anh đọc được lá thư này chắc em đã rời đi rất xa rồi.
Thiên Nhật xin lỗi anh nhưng em không thể nào bên cạnh anh được nữa , thời gian ở bên anh tuy ngắn ngủi nhưng em cảm thấy rất hạnh phúc và mãn nguyện , dù có quay lại em vẫn chọn sẽ bên cạnh anh , được làm người phụ nữ của anh.
Anh có biết không ? Anh là người đầu tiên mà em yêu đấy , anh là người đầu tiên mà em trao trọn cả con tim.
Thiên Nhật à em không muốn vì em mà anh phải trở thành người con bất hiếu và là người cháu có lỗi với tổ tiên Đông Phương gia.
Em xin lỗi , em là một người phụ nữ khi đến bên anh em đã không còn nguyên vẹn để cho anh lần đầu tiên của người con gái , em rất hối hận về quá khứ nhưng mà lúc đó hoàn cảnh bắt em phải làm như vậy , nếu lúc đó em có thể gặp anh thì chắc có lẽ chúng ta bây giờ rất hạnh phúc anh nhỉ ? Đừng tìm em vì em sẽ không để anh tìm thấy đâu , hãy quên em đi như em chưa từng đến bên đời anh vậy.
Thiên Nhật lời cuối em muốn nói là em rất yêu anh , rất rất yêu anh.
Nếu có kiếp sau em sẽ bù đắp cho anh , sẽ bên cạnh anh mãi mãi không bao giờ lìa xa.
Tạm biệt *1
* Thiên Nhật khi anh đọc được lá thư này chắc em đã rời đi rất xa rồi.
Thiên Nhật xin lỗi anh nhưng em không thể nào bên cạnh anh được nữa , thời gian ở bên anh tuy ngắn ngủi nhưng em cảm thấy rất hạnh phúc và mãn nguyện , dù có quay lại em vẫn chọn sẽ bên cạnh anh , được làm người phụ nữ của anh.
Anh có biết không ? Anh là người đầu tiên mà em yêu đấy , anh là người đầu tiên mà em trao trọn cả con tim.
Thiên Nhật à em không muốn vì em mà anh phải trở thành người con bất hiếu và là người cháu có lỗi với tổ tiên Đông Phương gia.
Em xin lỗi , em là một người phụ nữ khi đến bên anh em đã không còn nguyên vẹn để cho anh lần đầu tiên của người con gái , em rất hối hận về quá khứ nhưng mà lúc đó hoàn cảnh bắt em phải làm như vậy , nếu lúc đó em có thể gặp anh thì chắc có lẽ chúng ta bây giờ rất hạnh phúc anh nhỉ ? Đừng tìm em vì em sẽ không để anh tìm thấy đâu , hãy quên em đi như em chưa từng đến bên đời anh vậy.
Thiên Nhật lời cuối em muốn nói là em rất yêu anh , rất rất yêu anh.
Nếu có kiếp sau em sẽ bù đắp cho anh , sẽ bên cạnh anh mãi mãi không bao giờ lìa xa.
Tạm biệt *1
Đông Phương Thiên Nhật đọc xong lá thư cô để lại mà mắt đỏ ngầu lên , trong người anh đang nóng bừng bừng lên .
” Mau bảo người tìm kiếm Tăng Khả Tuệ cho tôi , càng nhanh càng tốt , nhất định phải tìm thấy , liên hệ bên hải quan không được cho Tăng Khả Tuệ đi ra nước ngoài và bảo nếu có đến thì phải giữ bằng được Tăng Khả Tuệ lại hiểu không ?” Anh gọi cho thư ký Trình
(” Dạ vâng ạ “)
Đông Phương Thiên Nhật cúp máy liền lên xe đi về Đông Phương gia , không thể nào cô lại bỏ đi như vậy? Chỉ vì hôm qua mẹ anh đến mà hôm nay cô lại ôm tiểu Nam rời đi .
Bà Đông Phương thì trên cầu thang đi xuống đã thấy Đông Phương Thiên Nhật trên người hừng hực sát khí đi vào
” Mẹ , có phải mẹ đã ép cô ấy rời đi không? ”
” Cô ta đã rời đi rồi sao? đúng là người mẹ tốt ”
” Cô ta đã rời đi rồi sao? đúng là người mẹ tốt ”
” Mẹ , mẹ đã nói gì mà cô ấy rời đi , tại sao lúc nào mẹ cũng muốn bức chết con vậy? ”
” Thiên Nhật mẹ là lo cho con nên mới vào vai người đàn bà độc ác , con còn không hài lòng ?”
” Hài lòng? mẹ nhìn xem con bây giờ có hài lòng hay không? Tại sao vậy , con yêu cô ấy đến muốn chết đi vậy mà mẹ nỡ lòng nào ép cô ấy rời xa con ”
” Thiên Nhật trên đời này có rất nhiều người con gái tốt hơn Tăng Khả Tuệ rất nhiều , tại sao con cứ u mê cô ta ”
” Mẹ , con nói lại lần cuối , con yêu Khả Tuệ , cả đời con nếu không là cô ấy thì con sẽ không lấy bất kỳ ai ”
Đông Phương Thiên Nhật nói rồi quay bước bỏ đi , anh thật sự rất mệt mỏi khi cứ nói về vấn đề này , tại sao mẹ anh lại không chấp nhận người con gái mà anh yêu chứ ?
Bà Đông Phương tức giận đập bể bình hoa gần đó , tại sao con bà sinh ra lại không bao giờ nghe theo lời bà , tại sao người con gái đó cứ khiến cho tình cảm mẹ con của bà một lúc càng xa nhau?
Bà Đông Phương tức giận đập bể bình hoa gần đó , tại sao con bà sinh ra lại không bao giờ nghe theo lời bà , tại sao người con gái đó cứ khiến cho tình cảm mẹ con của bà một lúc càng xa nhau?
” Phu nhân tôi đã điều tra ra rồi ạ ”
” Nói đi ”
” Thiếu gia và Tăng Khả Tuệ chỉ mới quen biết nhau gần đây khi thiếu gia mời Tăng Khả Tuệ về làm cố vấn pháp luật cho tập đoàn.
Năm 19 tuổi Tăng Khả Tuệ đi ra nước ngoài học tập và sinh con bên đó , hoàn toàn không có liên quan gì đến thiếu gia cả ”
” Tôi biết lắm mà , thứ nghiệt chủng đó làm sao có thể là cháu đích tôn của Đông Phương gia được.
Nếu là con của Thiên Nhật chắc chắn nó đã sớm nói với tôi để tôi chấp nhận hai mẹ con Tăng Khả Tuệ ”
” Dạ vâng ”
” Cậu ra ngoài đi ”
Bà Đông Phương nhếch môi cười , Tăng Khả Tuệ quả là người giữ chữ tính , mới hôm qua mà hôm nay đã rời đi ..
Hai ngày trôi qua Đông Phương Thiên Nhật liên tục tìm kiếm Tăng Khả Tuệ nhưng hoàn toàn không có một tin tức nào cả .
Đông Phương Thiên Nhật mệt mỏi ngã người về sau ghế , nếu như để anh tìm thấy cô anh nhất định sẽ phạt cô rất nặng .
*Cốc cốc cốc*
” Vào đi ”
” Chủ tịch vẫn chưa tìm thấy luật sư Tăng nhưng đã có kết quả điều tra về luật sư Tăng lúc trước ” thư ký Trình cầm hồ sơ nói
” Nói đi ” anh ngồi thẳng dậy nhìn thư ký Trình
” Năm 12 tuổi mẹ của luật sư Tăng qua đời , luật sư Tăng phải sống với ba nhưng ba của cô ấy lại rất nghiện bài bạc , luật sư Tăng phải vừa đi học vừa đi làm rất cực khổ.
5 năm trước ba của luật sư Tăng thiếu nợ của bọn cho vay và bọn đó đã hâm dọa nếu không trả nợ sẽ lập tức giết chết ông ấy , nhưng 3 ngày sau đó lại có tiền để trả nợ và sau đó nữa thì chủ tịch cũng đã biết.
Về mối quan hệ trai gái thì luật Tăng hoàn toàn không có quen ai cả , chỉ có một mình bác sĩ Lưu là bạn thân cho đến bây giờ “
” Năm 12 tuổi mẹ của luật sư Tăng qua đời , luật sư Tăng phải sống với ba nhưng ba của cô ấy lại rất nghiện bài bạc , luật sư Tăng phải vừa đi học vừa đi làm rất cực khổ.
5 năm trước ba của luật sư Tăng thiếu nợ của bọn cho vay và bọn đó đã hâm dọa nếu không trả nợ sẽ lập tức giết chết ông ấy , nhưng 3 ngày sau đó lại có tiền để trả nợ và sau đó nữa thì chủ tịch cũng đã biết.
Về mối quan hệ trai gái thì luật Tăng hoàn toàn không có quen ai cả , chỉ có một mình bác sĩ Lưu là bạn thân cho đến bây giờ ”
” Thiếu nợ ? 5 năm về trước ? cô ấy làm sao có tiền để trả nợ ? tại sao không có bạn trai mà lại có thai? “Đông Phương Thiên Nhật nhíu mày
” Chủ tịch tôi nghi ngờ luật sư Tăng đã làm gì đó vì ngày sinh của con cô ấy nếu tính ra lại trùng với ngày cô ấy có tiền để trả nợ ”
” Cái gì? chẳng lẽ cô ấy bán thân sao? ” anh đập bàn đứng dậy
” Tôi chỉ nghi ngờ thôi ạ ” thư ký Trình e ngại nói
” 5 năm về trước ? tiểu Nam ?” anh như hiểu ra điều gì đó
” Cậu nói ngày cô ấy trả nợ là ngày mấy? ” anh hỏi tiếp
” Ngày 10 / 8 ạ “