• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đang tự hào về kế của mình quá hay thì bỗng dưng chị Liên xong vào phòng của tôi.

- Em ơi… á sao em không mặc quần áo vậy, kỳ quá đi à. - Chị ấy la lên nói một câu rồi đóng cửa phòng một cái “ầm”.

- Trời, có chuyện gì vậy chị? Là con gái với nhau mà chị lại ngại như thế à? Chị thành công hay thụ rồi hả? - Tôi cười khúc khích trước thái độ dễ thương của chị ta.

- Hứ chị là gái thẳng nha đừng có nghĩ lung tung, có mấy chú công an tìm em đấy. Nhanh thay đồ rồi ra gặp khách đi - Chị Liên dặm chân, giọng nói cũng mang theo sự hờn dỗi.

- Được rồi, chị vào đây giúp em chọn một bộ nào vừa đẹp vừa xinh đi, dù sao lần đầu tiên chúng ta gặp công an mà. - Giọng của tôi không chút rợn sóng nào cả, việc công an đến nhà điều tra cũng là trong dự đoán của tôi.

- Cái con bé này…

Chị Liên lầm bầm hai ba câu cũng bước vào phòng, sau đó bắt đầu chọn đồ và giúp tôi mặc quần áo. Không biết bà chị này là công hay sao ý? Chị ấy mặc đồ cho tôi thì cũng được đi nhưng sao tay của chị ta lại lén lút đưa tay vuốt ve hai cái bầu ngực của tôi nhỡ? Còn mơn trớn đụng vào nụ hoa nữa chứ? Tới lúc mặc quần thì dùng cái má cạ vào chỗ tư mật của tôi nữa.

Những hành động của chị ta khiến cho tôi bị kích thích dường như chỗ đó của tôi nó rỉ nước luôn rồi, đúng là cái thứ biến thái mà.

Trời ạ! Hết Miêu Tuệ Ngữ lại đến bà chị này, sao người thân bạn bè của tôi toàn thứ gì không vậy?

Thở dài một hơi, thầm thề ở trong lòng là không bao giờ cho bà chị này đụng vào người tôi một lần nào nữa hừ hừ.

Thay xong bộ quần áo mà mất hết hơn nữa tiếng mới xông, thay đồ xong là tôi cố bước ra khỏi phòng thật nhanh. Tôi sợ ở lâu thêm một giây nào nữa thì chị ta hiếp tôi luôn không chừng.

Bước vào phòng khách tôi đã nghe được lời giới thiệu của một anh chàng nào đó rồi.

- Anh là Trần Hiệp - đội trưởng của tổ điều tra tội phạm, anh có một vài điều muốn nói em.

Giọng của người này tuy bình thường nhưng tôi cảm thấy có một khí chất uy nghiêm nào đó, tựa như anh ta là kẻ phán quyết còn tôi chỉ là một tội phạm nhỏ yếu vậy.

Cảm thấy khá là áp lực nhưng tôi không sợ vì tôi nghĩ mình chưa làm sai điều gì sai cả.

- Mời anh ngồi ạ, mà anh tìm em có chuyện gì vậy? - Tôi được chị Liên dìu vào chỗ ngồi, khi vào chỗ thì tôi từ tốn hỏi.

- Em biết Liễu Thanh Y chứ?

- Em biết chứ, chị ta là người đánh em ở quán cà phê mà, sao em không biết được. - Tôi mỉm cười mời anh ta ly trà.

- Ừ, chúng tôi điều tra được là Cao Lãng đã nhận được một cuộc điện thoại xúi giục cậu ta làm ra chuyện như thế. Hiện giờ chúng tôi đang…

- Đang nghi ngờ hay lấy lời khai của nhân chứng vậy anh? Vì cuộc điện thoại mà cậu ta làm như thế à? Thật sự là một đứa con trai độc ác. - Tôi giả vờ tức giận ngắt ngang lời của anh ta.

- Em cứ bình tĩnh lại đi, anh sẽ điều tra ra người đứng đằng sau vụ này - Anh cười thành tiếng để làm dịu đi sự tức giận của tôi.

Thật sự trong lòng tôi có tức giận gì đâu, mà còn cười nữa đấy. Anh chàng này cũng ghê gớm đấy câu hỏi đầu tiên đã muốn thăm dò tôi rồi, nếu tôi mà nói “không biết Liễu Thanh Y” thì tôi đã trở thành kẻ tình nghi rồi.

Kế tiếp anh ta nói là “Cao Lãng nhận một cuộc điện thoại…” Là để đào hố cho cho tôi nhảy vào đây mà, nếu tôi nói là “ơ, lúc đó em bảo Chương Linh Nhi gửi tin nhắn…” thế là tôi bị tóm luôn. Cái chiêu này khá là xưa nhưng vẫn áp dụng được với tất cả tội phạm nhưng trừ tôi ra.

- Nếu em có thông tin gì mới thì thông báo với anh nha. Xin lỗi vì đã làm phiền em anh về nhé.

Chưa đợi tôi nói lời nào thì tiếng bước chân của anh ta đã đi xa, điều này khiến tôi thật sự rất là thất vọng.

Tại sao anh ta không nói gì về điện thoại và sim của người bí ẩn gửi cho Liễu Thanh Y hoặc là camera đã quay được cảnh tôi và Chương Linh Nhi theo sau nhóm Liễu Thanh Y chứ?

Thật kỳ lạ tôi đã chuẩn bị rất nhiều câu nói láo rồi nhưng mà đối thủ của tôi mà không có dấu hiệu gì báo trước cả, điều này khiến tôi hơi hụt hẫng.

Chắc có lẽ do thái độ của độ của tôi quá bình thường, hoặc do khuôn mặt của tôi quá ư là ngây thơ nên anh ta không còn nghi ngờ tôi nữa nhỉ?

Tôi cũng không biết nhưng sự việc về Liễu Thanh Y coi như đã kết thúc, dù anh ta có nghi ngờ tôi đi chăng nữa thì tôi cũng không sợ gì cả.

Bây giờ đối thủ của tôi chỉ có Lãnh Hàn, cô Quyên và… tôi đang phân vân không biết có nên thêm hai ả tôm tép Tú Trinh và Nu Yến không? Hai ả này để lại cũng vui, rảnh rỗi xem hai người này diễn hài cũng được.

Với lại Tú Trinh và Nu Yến là tấm khiên cho tôi nữa nên tạm thời không đụng đến hai ả này làm gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK