• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệu Hàn ở sau mở trừng mắt nhìn về ghế phụ lái cô thầm nghĩ trong đầu : phu nhân nào ở đây chứ? sao anh ta không giải thích? cô chưa có lấy chồng mà tại sao lên phu nhân rồi

Sau khi về đến nơi , bọn họ dừng lại ở trước cửa một bệnh viện để tiến hành kiểm tra tình hình sức khỏe cho những cô gái .Các phóng viên đứng ở ngoài đang không ngừng chụp ảnh khiến cho Diệu Hàn có phần hơi sợ hãi

Bạch Thiên Dạ khẽ nhíu mày : " tại sao lại có nhiều phóng viên đến đây? chưa phong toả tin tức à? "

Trung Sĩ An thấy Bạch Thiên Dạ nói vậy thì không khỏi đổ mồi hôi hột, anh ta cầm khăn lên lau mặt hơi e dè nói : " dạ... người nhà của một cô gái làm ầm ĩ lên thưa ngài "

Bạch Thiên Dạ nhíu mày sau đó xoay người đi xuống ghế bên dưới ngồi cùng với Diệu Hàn : " đưa áo khoác đây "

Trung sĩ An nhanh chóng đưa cho hắn chiếc áo khoác ở trên xe , Bạch Thiên Dạ cầm lấy rồi chùm lên đầu cô : " tôi bế em vào!! ngồi yên nhé "

Cửa xe vừa mở, tất cả các phóng viên lao vào chụp ảnh và phỏng vấn anh ta một người trong số đó lớn tiếng nói rằng : " thưa ngài!!! đám bắt cóc sẽ bị xử lí như thế nào vậy? "

Bạch Thiên Dạ nghe xong thì nhíu mày hắn rất ghét bị người khác vây quanh trong khi đang rất bận , Diệu Hàn hoảng sợ gương mặt đã tái mét đi .Trung sĩ An thấy vậy liền ra hiệu cho binh sĩ đi đến , các binh sĩ vội vàng tản các phóng viên đi ra tạo thành một lối đi cho anh ta đi vào trong bệnh viện.

Diệu Hàn nhìn đám người ở sau khẽ thở phào , Bạch Thiên Dạ đi nhanh vào bên trong bệnh viện mặc kệ những phóng viên đang chụp ảnh bọn họ.Các phóng viên vội đuổi theo định lẻn vào trong nhưng đã bị đám bảo vệ ngăn cản

- " các anh làm gì vậy? bây giờ không có lệnh không được chụp ảnh ở đây!! chúng tôi sẽ báo cảnh sát "

Một người lên tiếng nói , cả đám phóng viên liền nhao nhao lên đòi vào.Bọn họ nói đúng bởi chưa có ai cấm không chụp ảnh ở trong bệnh viện vào ngày nghỉ

Trung sĩ An đi đến trước mặt đám phóng viên lạnh lùng nói : " các người có chịu trách nhiệm nếu sĩ quan cấp cao bị thương không? "

Nghe trung sĩ An nói vậy tất cả mọi người nhìn nhau không nói gì , chưa kịp hoàn hồn thì điện thoại của một người vang lên rồi hai người...ba..bốn người...

Tất cả nghe điện thoại xong thì vội vàng rời khỏi bệnh viện khi cấp trên ra lệnh lập tức rời khỏi bệnh viện nếu không công ty của bọn họ sex gặp vấn đề.Trung Sĩ An khẽ nheo mắt lại sau đó xoay người đi vào bên trong, anh ta muốn nói chuyện với phu nhân của Tổng Tư Lệnh!!!

Những vết thương của Diệu Hàn được các y bác sĩ xử lý và kê thuốc cho cô , những thuốc này có tác dụng giúp tiêu viêm và bớt sưng

Cô lúc này đã không còn khóc nhưng Bạch Thiên Dạ nhất quyết ép cô ngồi trong lòng của hắn , các y bác sĩ nhìn vậy cũng hơi khó xử nhưng vẫn tiến hành kiểm tra cơ thể cô từ đầu đến chân

- " thưa ngài...có phải kiểm tra..."

- " không cần!! em có bị bọn chúng làm gì không? " Bạch Thiên Dạ lạnh lùng trả lời các y bác sĩ sau đó cúi xuống hỏi cô. Các bác sĩ muốn kiểm tra xem cô có bị cưỡng hiếp hay không nhưng khi nghe Bạch Thiên Dạ nói vậy thì cũng không tiến hành kiểm tra

Diệu Hàn lắc đầu : " không có!! bọn chúng không làm gì cháu "

Bạch Thiên Dạ nghe vậy thì gật đầu làm qua một số thủ tục rồi quay về bọn họ không ở lại bệnh viện lâu để tránh các phóng viên và tránh một số vấn đề.Bạch Thiên Dạ đưa cô trở về nhà ,lúc này ông bà Diệu đang hết sức lo lắng vừa nghe thấy tiếng xe ô tô dừng ở trước cửa hai người vội vàng chạy ra ngoài xem.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK