Snape trốn ở chỗ khuất nghiêm túc nhìn Harry, bốn phía cậu nhóc đều hiện hào quang, có hoa, có đèn màu, còn có vạc thuốc sáng màu. Trong rất chói mắt đó, không thể nghi ngờ chính là con ngươi xanh biếc của Harry và nụ cười sáng lạn kia. Anh phất tay làm Sealio yếu ớt mạnh thêm, đồng thời cẩn thận nâng cao độ ấm nơi này, nếu buổi tối ba bọn họ tập thể đi chỗ Poppy đòi cảm dược mạo, bà khẳng định sẽ cáu kỉnh.
Chỉ là nhìn Harry, Snape liền cảm giác hai ngày có chút cạn kiệt tinh thần này dần dần bắt đầu khôi phục, thậm chí bao tử không ăn uống cũng khôi phục cảm giác, bắt đầu oán giận ngược đãi anh. Cau mày cho dạ dày một thần chú, Snape lại vẫn lẳng lặng nhìn Harry, cũng chuẩn bị đem cậu nhóc đuổi về Gryffindor sau đó thì thỏa mãn ý muốn của dạ dày.
Năm nay không cần một người âm thầm tưởng niệm Lily ...... Thật tốt.
Kỳ thật những năm trước anh vẫn nhằm vào hành vi của Harry, ngoại trừ cậu và James giống nhau có điểm giống nhau, phần lớn là vì sau khi vào Hogwarts, cuộc sống Harry liền như cá gặp nước, kẻ bên người nịnh hót và sùng bái gần như làm hỏng đầu óc vốn là không nhiều lắm của cậu, chủ nghĩa anh hùng chỉ biết hoàn toàn xông bừa, từ chối không muốn nghe quá khứ thật sư của cha mẹ, chỉ đắm chìm tại trong những lời nói một phía. Ngươi nói hắn hiếu thuận, thế nhưng hắn lại không hỏi qua người nào mộ của cha mẹ ở đâu, cũng chưa từng thương tiếc, đối với chuyện của cha mẹ mình, hắn thậm chí không bằng Granger biết nhiều kia.
Những thứ không vui, phiền chán, cùng với oán giận lão Potter xen lẫn cùng một chỗ, làm sao Snape như thế nào có thể đối với tên nhóc này lộ ra sắc mặt tốt? Tuy rằng anh quả thật dường như đồng ý Lily chú ý cậu, bảo vệ sinh mệnh cậu. Lúc ấy anh nghĩ là, chỉ cần nhóc Potter không chết, cái khác có Dumbledore bận tâm. Như vậy một nhóc Potter, khiến Snape hoàn toàn không nghĩ tới phải đem Harry đặt trong bức tranh thượng đẳng.
Mà hiện tại...... Anh lại tham lam muốn cho cậu nhóc này yêu thượng anh, trong lòng chỉ có anh.
Trên cánh tay lưu lại cảm giác nóng rực nhắc nhở anh, nhưng anh cũng không để ý, không quan tâm phóng túng tình cảm chính mình. Nói không chừng ngày nào đó anh sẽ chết ở đâu đó, anh cũng không nghĩ tới muốn nói cho Harry tình cảm của mình, khi thầm mến một người hẳn là anh phải hiểu rõ khao khát ấy. Chỉ là gần đây, sự tự chủ mà anh kiêu ngạo lại đang dần biến mất, dục vọng muốn ôm lấy cậu nhóc kia từng ngày từng ngày gia tăng. Không...... Chỉ là ôm cũng không thể ổn định loại xúc động này. Nhưng mà -- anh thật sự không có tư cách, hơn nữa không có lựa chọn.
“Harry, chúng ta muốn đi tuần tra ban đêm.” Hermione nhìn không gian trước mắt. “Hôm nay nhất định sẽ có lớp dưới lén trốn ra ngoài, mình và Ron phải cam đoan bọn họ an toàn.”
“Ừ, các cậu đi đi, mình ở lại một lát cũng liền đi.” Harry lấy ra áo tàng hình. “Mình có này, sẽ không bị bắt.”
“Mình nghĩ cậu nhất định sẽ không chạy ra lâu đài, đúngkhông?” Hermione nghiêm khắc nhìn Harry, đến khi cậu thề tuyệt đối sẽ không chạy loạn.
“Mình chỉ ở nơi này một lát, sau đó trực tiếp về phòng ngủ.” Harry vội vàng cam đoan.
Vì thế bà chị hai Hermione mang theo bạn trai người hầu của mình đi, để lại một mình Harry nhìn vẫn lóng lánh quang mang của hoa bách hợp. Cậu nhặt lên một vài bông hoa, ôm vào trong ngực cảm nhận được hương thơm, thật giống như đó là tấm lòng của cậu với mẹ.
Ngồi khoảng nửa giờ, Harry mới cứng ngắc hoạt động tứ chi, như là bị rùa con tấn công mà đứng lên, cậu đến gần vòng bảo hộ, muốn hủy bỏ Sealio.
Snape nhìn thấu ý muốn của cậu nhóc, anh cũng không cảm thấy châm chọc có thể mang lại trấn an cho Harry, vì thế chỉ yên lặng nhìn cậu nhóc không giải được thần chú lại dựa vào vách tường ngồi xuống. Cậu Accio đèn màu lại đây, sau đó có ý biến bọn chúng thành những ngọn nến lơ lửng.
Harry học thuật biến hình cũng không tệ lắm, cậu thành công biến ra ngọn nến, nhưng không thể khiến cho chúng lơ lửng mà vẫn cháy sáng.
Snape trong lòng kẽ động, cởi bỏ Invisibilio tới gần Harry, đáy mắt cậu nhóc có chút ẩm ướt khi ngọn nến chiếu rọi xuống không chỗ nào che giấu. “Để ta.”
Harry liền nhìn thấy người lớn tuổi một thân tối đen bước chân rõ ràng, vững vàng đến gần cậu, sau đó đũa phép vung lên, đèn màu biến thành ngọn nến giống như loại trong lễ đường, cao thấp di động phất phới, đồng thời ngọn lửa vàng đỏ giao nhau cũng mãnh liệt rực sáng .
Hai người lúc đó không có trao đổi, Harry đem còn lại điểm tâm bên người đưa cho đối phương, bọn họ hai người liền cùng nhau yên lặng tưởng niệm. Đương nhiên trước đó, Snape đem ảnh chụp Lily ra đặt ở phía trước vạc, ảnh chụp Lily mỉm cười nhìn hai người, luôn vuốt đầu.
“Cấm đi lại ban đêm.” Snape đứng dậy nhìn Harry.
“Không động đậy.” Harry ra vẻ vô tội ngẩng đầu, cậu nhìn người đàn ông đem nơi này dọn dẹp xong, Độc dược vô lọ, khôi phục đèn màu, hoa bách hợp biến thành tiêu bản khéo léo.
“Chờ ta cho trò một thần chú sức sống sao? Hoặc là trò càng muốn một lọ dược sinh lực?” Snape nhìn Harry như chơi xấu không đứng dậy, bất đắc dĩ vươn tay.
“Vậy hôm nay...... hôm nay để con yếu đuối một lần.” Harry nói xong liền phát hiện mình bị người nào đó kéo đứng lên, vì thế càng được voi đòi tiên mở miệng dò xét. “Giáo sư...... Thầy có thể cõng con không? Lúc nhỏ con thấy dượng Vernon cõng Dudley mà luôn ao ước.”
Snape bất đắc dĩ đem đồ đạc đều biến nhỏ rồi nhét vào trong lòng Harry, sau đó đưa lưng về phía cậu nhóc ngồi xuống. “Chỉ một lần này.”
“Dạ!” Harry nhảy lên, không dám nhìn bóng lưng người đàn ông, đều là tóc đen anh và Sirius cũng có vài phần tương tự. “Giáo sư là cố ý tới tìm con, đúng không?”
“Ta chỉ là tuần tra ban đêm bình thường......”
Hai người dọc đường đi tùy tiện trò chuyện đủ thứ, tháp thiên văn cách Gryffindor không xa, nhưng đi được một nửa Snape phát hiện trên lưng anh truyền đến tiếng hít thở đều đều, nhìn lại một chút, thì ra cậu nhóc đang thỏa mãn giấc mộng.
Snape không nói hai lời trực tiếp đem cậu nhóc đến phòng ngủ của mình, sau đó phái thần bảo hộ truyền tin cho Dumbledore, bớt việc 2 huynh trưởng nghĩ cứu thế chủ mất tích trong Hogwarts. Bộ dáng Harry giống như mệt chết đi, đến khi bị cởi đồ chỉ còn nội y nhét vào trong chăn cũng không có tỉnh lại, chỉ là mặt cọ cọ lên gối, sau đó day duỗi đến phía dưới cái gối giống như đang tìm cái gì.
Tùy tiện đem một quyển sách nhét vào, Snape nhìn khuôn mặt Harry càng thêm thỏa mãn tươi cười mà tức giận với chính mình, gần đây anh càng ngày càng không thể cự tuyệt thỉnh cầu của cậu nhóc, được cái cậu coi như có chừng mực không có nói ra yêu cầu đặc biệt quá phận, nếu không anh thật không biết chính mình có thể nghiêm khắc cự tuyệt hay không.
“Thần bảo hộ thực đáng yêu, Severus.” Phượng Hoàng màu bạc mang đến một lời nhắn sau đó bay ra hầm, đồng thời trở về cùng nó còn có một chú nai con đặc biệt hoạt bát đáng yêu. Nhung nai xinh xắn trên cái đầu lông tơ đáng yêu, lúc này chú nai con đang làm nũng cọ ống quần Bậc thầy Độc dược, miệng bộ ô ô làm khẩu hình.
“Trở về.” Snape sờ sờ đầu nó, đối phương càng vui vẻ cọ nữa, sau đó mới chạy đi rồi biến mất không thấy. “Sao nhiều năm như vậy cũng không có lớn lên, thật sự là giống như chủ nhân của ngươi.”Ở năm thứ sáu sau khi học được Expecto Patronus thời điểm xuất hiện chú nai con, Severus nhỏ bị dọa nhảy dựng, bởi vì anh nghe Potter lớn giọng khoe ra thần bảo hộ của hắn và Lily thành đôi. Lúc ấy anh cho rằng chỉ là trùng hợp, dù sao nai là một loại động vật rất phổ biến.
Snape lại nhìn gương mặt Harry đang ngủ, lấy một lọ dược sinh lực hiếm có sau đó vào phòng Độc dược.
“Ô ô ~”
Chuông báo thức kỳ quái làm Harry tỉnh lại, thời điểm cậu vừa mở mắt còn thực mơ hồ, nhưng thói quen ngày xưa như trước giúp cậu ăn mặc chỉnh tề.Đợi đã, cậu bình thường đều có mặc đồ ngủ, nhưng vừa rồi...... Cậu cũng chỉ mặc quần lót?! Harry bỗng chốc đỏ mặt, quan sát chung quanh một phen mới yên tâm.
Nhất định là ngày hôm qua đi một nửa cậu liền ngủ, giáo sư Snape không thích vào ký túc xá Gryffindor mới đem cậu mang theo trở về, giáo sư thật là rất đáng tin, trưởng bối như vậy mới đáng giá dựa vào a!~
“Dậy rồi?” Thời điểm Harry cảm thán trong lòng, Snape nắm thời gian từ phòng Độc dược đi ra.
“Dạ, thầy ngủ ở đâu? Vì con đoạt giường thầy, cho nên......” Harry có chút áy náy hỏi, phía dưới hốc mắt người đàn ông thâm đen, thoạt nhìn giống như là lập tức ngã xuống rồi.
“Không liên quan trò.” Snape cố gắng ôn hòa giải thích. “Ta có thí nghiệm bước vào thời kì mấu chốt.”
Nhưng Harry tựa hồ cho rằng người này nói xạo, cậu xông lên tiền đem Snape túm đến bên giường, không cần phân trần đem đối phương ấn ngã xuống trên giường. “Thời gian còn sớm, thầy nhanh chóng tại ngủ một chút!”
Có thể là một đêm mệt nhọc, Snape thuận theo lực đạo Harry nằm xuống, tùy ý nhóc con giúp anh cởi giầy, đem cái chăn còn mang theo nhiệt độ cơ thể đối phương đắp lên người.
“Sẽ không chậm trễ thầy lên lớp. Con sẽ gọi thầy dậy.” Harry cố chấp nói, sau đó phủ thêm áo tang hình rời phòng.
Harry vứt bỏ rèn luyện thường ngày, cậu lặng lẽ đi vào phòng bếp, nghênh đón cậu luôn là gia tinh lao động cần mẫn.
“Ngài Potter!~” Tiểu gia tinh Da da xuất hiện đầu tiên, theo lẽ nào đó Harry cũng là từ chủ nhân nó, tuy rằng còn không có minh xác khế ước trói buộc, nhưng nó đối với Harry yêu thích là thập phần rõ ràng .
“Buổi sáng tốt lành da da.” Harry nhìn về tiểu gia tinh gần đó chào hỏi.
“Buổi sáng tốt lành thưa ngài.” Da da không giống tiểu gia tinh bình thường thích kích động, nó giống như chủ nhân nó nghiêm cẩn biết hạn chế.
“Các cậu đều bận rộn, tôi chỉ là cần làm một phần sớm một chút.” Harry ngượng ngùng mở miệng, nhóm tiểu gia tinh quá nhiệt tình, hơn nữa nhiệt tình yêu thương lao động.
“Mời ngài đi bên này.” Da da dẫn Harry đi vào một góc.
Danh Sách Chương: