• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Thời gian cô rất hay có mặt tại Alva vì phải quay rất nhiều quảng cáo cũng như chụp ảnh quảng bá sản phẩm.

Điều không ai ngờ tới đôi khi lại đột ngột xảy ra khiến người trong cuộc không tránh khỏi ngỡ ngàng khi đối mặt. Cô chạm mặt Nhật Mai vào ngày quay clip quảng cáo, không chỉ là vô tình gặp gỡ đơn thuần, mà cô ấy chính là người sẽ theo sát dự án marketing cho rượu vang Flora lần này.

Ba năm trước, sau khi chuyển nhượng Vũ Thị, sáp nhập công ty vào tập đoàn Maris, Nhật Mai đã chuyển bộ phận làm việc, từ giám đốc điều hành của Vũ Thị (nay được đổi tên thành công ty Alma) sang giám đốc bộ phận marketing của Alva.

Chuyện thay đổi bộ phận làm việc này là do mong muốn của Nhật Mai. Cô ấy đã mất khá nhiều để gian để thuyết phục anh chấp thuận, với vô vàng lý do được Nhật Mai đưa ra. Nhưng sau cùng, mục đích chính của Nhật Mai chính là được gần anh. Hy vọng rút ngắn khoảng cách sẽ là bước đệm để anh và Nhật Mai có trở lại bên nhau vào một ngày không xa. Nhưng đã ba năm trôi qua, tình hình vẫn vậy, vẫn không có thêm một chút tiến triển nào, bởi lẽ lòng anh đã quá nguội lạnh.

Cách đây nửa tháng, Nhật Mai đã sang nước ngoài công tác, chỉ mới trở về nước hôm qua và tiếp tục công việc ở Alva, chạm mặt Vương Anh Sa trong buổi quay hình hôm nay.

Cô ta không ngạc nhiên vì đã nghe qua chuyện anh chính là người lựa chọn Vương Anh Sa trở thành đại sứ thương hiệu. Ánh mắt Nhật Mai nhìn cô chẳng mấy thân thiện nhưng lời nói thốt ra vẫn cứ tao nhã, lịch sự.

- Anh Sa à, lát nữa khi máy chạy, cô bước từ hướng bên trái vào khung hình, phong thái càng quyết rũ càng tốt.

Cô là người hết lòng vì công việc, Nhật Mai nhiệt tình thì cô cũng sẵn lòng hợp tác:

- Được, tôi biết rồi.

Xong phân cảnh đầu tiên, cô bước ra ngoài khu vực nghỉ ngơi, Nhật Mai cầm hai ly rượu vang trên tay bước về phía cô. Anh Sa điềm tĩnh nhìn cô ta, Nhật Mai ngồi xuống cạnh cô, đưa một ly rượu chứa chất lỏng màu đỏ đặc trưng về phía cô:

- Lát nữa sẽ có phân cảnh cô uống rượu. Chi bằng bây giờ cô nếm thử để quen dần.

Cô từ tốn đưa tay nhận lấy ly rượu vang từ tay Nhật Mai. Anh Sa cầm ly rượu, ngửi nhẹ mùi hương, từ khi bước vào giới giải trí cô đã không ít lần uống rượu cùng đối tác, đồng nghiệp trong các bữa tiệc lớn nên hoàn toàn không bỡ ngỡ.

Hương dâu tây hoà quyết cùng hương nho thoang thoảng kết hợp với sự lên men tự nhiên tạo nên một mùi hương rất đặc trưng.

Nhật Mai đưa ly rượu của mình ra:

- Cụng ly.

Cô im lặng, căn bản vẫn nêm giữ khoảng cách và ranh giới nhất định với Nhật Mai, chỉ nên liên quan đến công việc.

Anh Sa chạm nhẹ ly rượu của mình vào ly của Nhật Mai, âm thanh thuỷ tinh va nhẹ vào nhau êm tai.

Nhấp nhẹ một ngụm, vị đăng đắng hoà lẫn vị ngọt thanh nơi đầu lưỡi, mùi hương dai dẳng, dư vị kéo dài.

Lời muốn nói cũng đến lúc giải bày, Nhật Mai đưa mắt nhìn xa xăm lên bầu trời qua lớp tường kính:

- Xem ra bao năm qua, anh ấy vẫn không quên được cô nhỉ?

Anh Sa không khỏi ngạc nhiên, nửa mờ nửa tỏ về lời nói đột ngột của Nhật Mai:

- Tôi không hiểu cô đang nói gì.

Nhật Mai hạ ly rượu, môi nở nụ cười nhạt:

- Có lẽ anh Hiên vì muốn gặp lại cô nên đã quyết định lựa chọn cô trở thành đại sứ thương hiệu của Flora.

Nghe đến đây, trong lòng cô xuất hiện cảm giác rất lạ, vui mừng có, nhưng cũng không tránh khỏi những hoang mang, hoài nghi.

- Cô nghĩ nhiều rồi. Tất cả chỉ vì công việc thôi.

Nói đoạn cô đứng dậy rời đi. Anh Sa không muốn bản thân phải dày vò suy nghĩ về thứ tình cảm đơn phương, càng không muốn mình ảo tưởng rằng anh cũng có tình cảm với mình.

Suy cho cùng, đau đớn là khi quá hy vọng vào vị trí của mình trong lòng đối phương.

Nhưng câu chuyện Nhật Mai muốn nói với cô dường như chưa hẳn dừng lại. Cô ấy vội vã đặt ly rượu lên bàn rồi đứng dậy định bước theo cô.

Nhưng do quá gấp gáp, cô ấy đã đặt phần chân ly rất sát cạnh bàn khiến ly rượu không thể đứng vững, ngay tức khắc ngã đổ xuống sàn. Tiếng vỡ nát vang lên, mảnh vỡ thuỷ tinh sắc bén văng tung toé.

Vương Anh Sa khẽ nhíu mày, cảm giác ran rát da thịt. Cô đưa bàn tay trái lên trước mắt, một đường rách nhỏ trên phần lưng bàn tay, máu đỏ tứa ra từ miệng vết thương.

Nhật Mai trông thấy liền hoàng hốt, không nghĩ rằng sức bắn của thuỷ tinh rơi trên đất lại văng xa đến vậy.

Trông thái độ của Nhật Mai hốt hoảng, hoang mang, nhưng kỳ thực trong lòng lại đang lo sợ chứ nào lo lắng. Thậm chí chưa kịp hả hê là đằng khác. Chỉ e do lỗi của cô ta nên công việc sắp tới sẽ gặp khó khăn vì bây giờ Vương Anh Sa là nhân vật tiếng tăm, có tầm ảnh hưởng.

Vội vã bước về phía cô, Nhật Mai chưa kịp cất lời đã phải ngây người ra, ánh mắt mở to, trong lòng dâng lên cảm giác đau nhói lại buồn tủi khi nhìn thấy hình ảnh trước mắt.

- Cô có sao không?

Anh Sa ngước mắt nhìn người đang chạm vào bàn tay mình, chẳng rõ anh xuất hiện từ lúc nào, vừa bất ngờ lại mang theo nỗi khó hiểu.

Cô rút tay lại, lạnh lùng khướt từ sự quan tâm của người bên cạnh.

- Tôi không sao.

Rõ ràng trong lòng cô rất muốn anh quan tâm đến mình nhưng khi đối mặt với sự dịu dàng từ anh, cô lại lạnh nhạt phớt lờ.

Anh chưa kịp nói thêm bất kỳ điều gì thì quản lý Hà My đã bước đến, nhìn thấy cô bị thương lập tức sốt sắng lo lắng đưa cô đi băng bó vết thương.

Tất cả diễn cảnh vừa rồi đều được thu vào tầm mắt Nhật Mai. Một người mong mỏi được anh quan tâm, được anh đoái hoài đến, bên cạnh anh, đồng hành trong công việc suốt nhiều năm qua nhưng anh vẫn luôn lạnh nhạt. Mỗi lời anh nói ra với cô ấy đều là về công việc, và duy nhất công việc. Trong khi anh lại dùng ánh mắt dịu dàng và cử chỉ tận tâm trao cho Vương Anh Sa khi chỉ vừa gặp lại không lâu, dù cô lạnh lùng, ngó lơ anh.

Cảm giác bứt rứt lại mang cả sự ghen tức xuất hiện trong lòng, chưa bao giờ Nhật Mai thấy bản thân hèn mọn đến vậy.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK