-Các vị,con trai ta sắp tới sẽ tới Kinh đô để thi tuyển mong các vị hôm nay được ta chọn bảo vệ tốt nó.
-Lưu gia chủ người yên tâm có Bạc mỗ ở đây không có chuyện gì phải lo lắng cả.
Người vừa nói chính là Bạc Khiết là cao thủ kết đan kì nổi danh ở Lưu Vân Thành.Hắn là 1 trong các cao thủ đi cùng tên thiếu gia họ Lưu này.
-Nhân tiện ta có 1 chuyện muốn nói với các vị.
Tất cả quan khách ở đấy nghe thấy như vậy liền im lặng lắng nghe.
-Lưu Vân Thành đã tồn tại trăm năm rồi nhưng từ khi thành chủ đời trước bị sát hại thì Lưu Vân Thành chúng ta như rắn mất đầu rất khó để sánh với các thành trì khác.
Những lời của Lưu Đông vừa nói ra khiến cho những vị khách nghe bàn tàn rất nhiều.
-Vậy không biết ý của Lưu Gia chủ là...
-Ta muốn thành lập 1 liên minh và vị trí minh chủ tạm thời do Lưu Gia ta đảm nhận bảo vệ Lưu Vân Thành.
Lời của Lưu Đông vừa nói khiến cho những người ở đây đứng sững người vì chuyện này có hệ trọng rất lớn nếu theo Lưu Gia thì khả năng cao sẽ bị triều đình xem là con gai trong mắt.
-Nhưng phía Hoàng thất có đồng ý việc này không ?
-Chúng ta không nương tựa vào Hoàng thất mà ta muốn nhờ cậy Hoàng Tôn Các.
Mọi người ở đây rất ngạc nhiên vì Hoàng Tôn Các của Tạ Vân chưa có tiền lệ giúp đỡ ai lên ngôi của Đường Quốc.Lưu Đông muốn nhân cơ hội có Tạ Vân ở đây liền muốn leo lên chức thành chủ.
Tạ Vân ở biệt viện vì không đi tham gia bữa tiệc nên cậu dùng thần thức xem thử.Khi biết được việc Lưu Gia muốn dựa vào thế lực của mình để chống lại Hoàng thất thì đùng đùng nổi giận.Tạ Vân truyền âm cho Lưu Mạc đên biệt viện.
-Có vẻ như con cháu của các hạ đang muốn dựa vào thế lực ta nhỉ.
-Đại nhân ý ngài là sao ?
Tạ Vân chỉ tay về phía tổ chức bữa tiệc.
-Ngươi đi tìm hiểu là biết.
Lưu Mạc nghe xong biết có việc không hay liền cho người tìm Lưu Đông.
-Ngươi đang làm cái quái gì vậy hả ?
-Lão tổ ngài nói vậy là có ý gì ?
-Người họ Tạ đó đang muốn hỏi tội ngươi sao lại lấy thế lực Hoàng Tôn Các ra để chốnglaij Hoàng thất.
-Thưa lão tổ , Lưu Gia chúng đã bị áp chế ở đây quá lâu rồi sức mạnh không thể tăng lên được chỉ có cách vươn xa hơn mới có thể phát triênt Lưu Gia.
-Phát triển bằng cách chống lại Hoàng thất.Dù có người của Hoàng Tôn Các ở đây ngươi cũng không được hành động như vậy.Cao thủ của Hoàng thất nhiều không đếm xuể,nguyên anh ở Kinh đô cũng chỉ là bình thường.
Lưu Đông nghe xong liền tỉnh ngộ ra,hắn lỡ quên mất là mình đang đối mặt trước Hoàng thất Đường Quốc chứ không phải thế lực bình thường.
Tạ Vân sau khi ở Lưu Gia một thời gian thì có thể cảm nhận được áp lực từ những gia tộc nhỏ ở Đường Quốc.Sau vài ngày,Tạ Vân để lại 1 viên đan dược híup công lực tinh tiến cho Lưu Mạc rồi lại tiếp tục đi tới các địa điểm khác.Lần này địa điểm mà cậu tới là Thương Mang Sơn là 1 trong những nơi đã chiến đấu với Hoàng Tôn Các khi xưa ở bí cảnh.
Thương Mang Sơn tuy đã gia nhập Thiên La Vực nhưng vân giữ đúng thánh địa của nó.Tạ Vân tới được Thương Mang Sơn chính tông.Ở đây có rất nhiều đệ tử canh gác,tất cả đều tu vi kết đan kì trở lên.
-Ngươi là ai ?
-Tại hạ là người muốn gia nhập vào Thương Mang Sơn.
-Thương Mang Sơn tuyển người thì cần xó tu vi luyện khí kì trước khi vào.
Tạ Vân liền phát động ra 1 chút khí tức đủ cho cảnh giới kết đan kì.
-Ngươi,ngươi có tu vi kết đan kì rồi sao ?
Người canh gác vừa nói xong vừa lỗi đưa cậu tới lên núi.Hai người đi 1 lúc thì tới được nơi ở của các đệ tử ngoại môn ở đây có các trưởng lão canh gác toạ trấn còn đi tiếp lên là nơi cử đệ tử nội môn rồi đến đệ tử thân truyền và cuối cùng là sơn chủ và các hộ pháp, trưởng lão.
-Nơi này là nơi ở của các đệ tr ngoại môn.Nếu ngươi muốn vào nội môn thì cần gặp trưởng lão kiểm tra khí tức nếu là kết đan hậu kì là có thể gia nhập nội môn.
Tạ Vân nghe xong liền đi tham quan 1 vòng nơi ở của các đệ tử ngoại môn.Cậu cảm nhận được khí tức của 4 nguyên anh kì đỉnh phong có lẽ là trưởng lão ngoại môn ở đây.
Theo như những gì Tạ Vân nghe ngóng được thì trưởng lão ngoại môn có thân phận ở đệ tử nội môn 1 chút nhưng ít khi được hưởng tài nguyên tu luyện từ tông môn vì vậy ai là trưởng lão ngoại môn ở Thương Mang Sơn thì cả đời khó lên được chức trưởng lão nội môn càng khó tiến vào động hư kì."