Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân - Chương 157: Sống chết không rời (5)
"Anh tin, anh tin em!Thật tốt, em khôi phục trí nhớ rồi!”
Ngải Tuyết đưa tay vòng quanh hông anh, vùi đầu vào lồng ngực của anh hít sâu một hơi, mùi hương quen thuộc của cô!
"Em không thể sinh con, không thể vì anh nối dõi tông đường, anh vẫn nguyện ý lấy em sao!” Cô còn có chút sợ!
Mộ Dung Kiệt cau mày nhăn nhó, cái người phụ nữ ngốc này, chẳng lẽ còn không hiểu tâm ý của mình sao? Anh quyết định dùng hành động thực tế để trả lời vấn đề ngu ngốc của cô.
Hai cánh môi nghiền chặt, hai cơ thể áp sát không khe hở, lúc anh ôm chặt giam cầm cô trong lồng ngực rắn chắc của mình! Ngải Tuyết lại chảy nước mắt vì cảm động.
Đúng, không cần dùng ngôn ngữ để biểu đạt! Mời các bạn đọc tại Doc Truyen . o r g để có chương mới nhanh nhất
"Ngải Tuyết” Mộ Dung Kiệt cọ vào người cô, anh nhớ tới nụ hôn ngọt ngào của bọn họ, nhớ đến cơ thể trắng nõn của cô, nhớ đến mọi thứ thuộc về cô!!!
Mặt Ngải Tuyết đỏ ửng như trái đào, cô biết anh nghĩ gì! Dùng ngón tay vẽ hình tròn quanh ngực anh "Nơi này là bệnh viện!”
"Mặc kệ!”
"Không, đang trong bệnh viện mà!”Nhớ tới lần trước, cô mắc cỡ chết đi.
Mộ Dung Kiệt không quan tâm, nhanh chóng xé áo bệnh nhân vốn rất mỏng vùi vào ngực của cô.
Ngải Tuyết kinh hãi, vươn tay muốn đẩy anh ra"Anh bình tỉnh một chút, đợi chúng ta về nhà a! Ưm”
Không cho Ngải Tuyết cơ hội phản kháng, chặn đôi môi đỏ mọng mềm mại của cô"Ngải Tuyết, em thiếu anh tới năm năm, nếu như mỗi ngày tính chỉ một lần thì em đã thiếu anh mấy ngàn lần rồi!Cho nên, từ giờ trở đi, anh sẽ đòi cả vốn lẫn lời!”
Ngải Tuyết sợ tới mức tròn mắt lắc đầu, "Sao có thể như vậy?”
"Bảo bối, em cũng cảm thấy một ngày một lần là ít sao?Vậy một ngày hai ba lần có được không?Anh biết mà, chỉ bà xã hiểu anh nhất!" Trong mắt Mộ Dung Kiệt thoáng qua tia gian trá!
Ngải Tuyết im lặng, chống lại với gian thương quả thật không có hiệu quả, đành ngoan ngoãn nấp vào ngực anh! Nghĩ đi ngẫm lại, cảm thấy anh cũng chịu đựng lắm!
Mộ Dung Kiệt rất biết kiềm chế dù có ham muốn đến mấy nhưng vẫn nghỉ tới sức khỏe của cô.
Mấy phen giày vò, Ngải Tuyết đành nằm dưới thân anh ngủ thiếp đi.
Ánh mắt Mộ Dung Kiệt nhu hòa, tràn ngập vẻ hạnh phúc, tâm tình của anh lúc này vui mừng đến không có từ ngữ nào biểu tả được !!!
Tay thon dài nhẹ nhàng chạm lướt qua từng tấc da tất thịt trắng nõn chỉ thuộcc của riêng anh! Kích tình trong lòng lại nhộn nhạo không yên!
Giờ phút này, anh thật muốn lớn tiếng nói với cả thế giới, anh là người đàn ông hạnh phúc nhất! Anh hận không thể đứng trước mọi người hươ tay múa chân.
Ngải Tuyết ngay cả ngủ cũng cười rất thoải mái, điều này làm cho Mộ Dung Kiệt cảm thấy cả căn phòng như bao trùm sự thanh khiết bởi nụ cười đó!