Mục lục
Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyện được đăng tại Vietwriter.com



Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân - Chương 296: Đại Kết Cục (3)




"Ba, ba nói chuyện cười hay thật, làm sao ba có thể làm được? Không thể nào!”







Kiệt suy nghĩ hồi lâu, không thể đem chuyện quan hệ nam nữ cũng như quá trình mang thai hình thành thế nào nói cho Tử Tử nghe được, dù gì cũng chưa đến lúc thích hợp.







Nhất quyết không nói.







Tử Tử thấy ba sững sờ, cao hứng vỗ tay"Ba bắt con không được nói dối, còn ba lại nói dối được, con không thèm tin ba nữa.”







Kiệt giận cứng mặt, anh rất muốn nói nó nghe mình là người chế tạo ra nó, để nó dẹp ngay cái bộ dạng đắc thắng chướng mắt này.







Chợt, khóe miệng Kiệt nhếch lên, ngoắc Tử Tử nói:







"Con trai, con cảm thấy cái của mình lớn còn ba thì…..?”







"Hừ, đương nhiên là lớn hơn nữa!”







"Nhưng mẹ của con thích cái lớn không thích cái nhỏ, vì thế con….”







"Không phải?”







"Thật đấy, ở phương diện này mà nói, con không bằng ba.”







Rốt cuộc, Tử Tử chạy một mạch về phòng, vừa khóc vừa hung hăng đá đồ đạc.







Ngải Tuyết nhìn vẻ mặt thắng lợi của Kiệt và bộ dạng thê thảm của con trai tò mò hỏi"Anh và con trai đã nói cái gì?”







Kiệt cười: "Anh chỉ hỏi con một chút, giữa anh và nó ai quan trọng với em hơn.”







"Anh như vậy sẽ tổn thương tình cảm của con trai.”







Ngải Tuyết đổ mồ hôi, sao Kiệt lại ghen với con trai mình?







Kiệt nhướng mày, anh chỉ muốn tuyên bố với con trai, mẹ của nó thuộc về anh.







Bên trong khuôn viên trường học, vì sinh con nên Ngải Tuyết đã tạm dừng việc học, nay côlại sóng vai cùng Lương Đình đến trường (cô gái xuất hiện ở chương 278) đi học, người đáp người hỏi về chuyện chăm sóc con của mình.







Nói đến nha đầu Lương Đình này, cô đã kết hôn với anh Tử Mặc vào năm năm trước, đã dứt khoát thoát khỏi tên công tử đào hoa kia, gả cho người mình yêu.







Cho nên phụ nữ phải nắm giữ vận mệnh của mình không thể vì hoàn cảnh mà nói chấp nhận.







"Tiểu Tuyết –”







Lãnh Băng chạy tới thở hổn hển, người vã mồ hôi.







Ngải Tuyết cau mày: "Sao chị chạy nhanh thế?”







Lãnh Băng mỉm cười chỉ ra cửa trường: "Có cô gái tìm em, còn mang theo một cậu bé, nói là bạn của em.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK