Chương 24: A Hoàng thần kỳ.
Sau một phen từ chối và kiên trì, Kỷ Linh Hàm cuối cùng cũng mặc bộ linh giáp kia vào.
Ánh sao lấp lánh, sau khi mặc linh giáp vào, toàn bộ khí chất của nàng dường như đều thay đổi.
Sau khi linh giáp trong suốt nhanh chóng kết hợp với bộ đồ trên người nàng, hóa thành một bộ váy cung trang màu trắng.
Xung quanh cơ thể xuất hiện từng vệt sáng trong suốt, khí tức linh hoạt kỳ ảo như ẩn như hiện.
“Tiên nữ!”
Khương Thành suýt chút nữa thì nhìn đến ngây người.
Phía xa, đám nữ đệ tử Ấn Tiểu Tuyết ngưỡng mộ không thôi.
“Haizzz, quả nhiên trong lòng của chưởng môn, thân thiết nhất vẫn là Kỷ sư tỷ.”
“Chúng ta không có có cửa đâu.”
Mặc dù lời nói hơi có chút chua chua, cơ mà trong mắt của đám con gái không hề có tia đố kị nào.
Kỷ Linh Hàm cười trong trẻo, chậm rãi cúi người hành lễ.
“Nhất định sẽ không phụ ân tặng bảo bối của chưởng môn!”
……
“Đúng rồi, không phải là linh mạch của tông môn chúng ta đã đứt rồi sao? Tại sao bây giờ nồng độ linh khí lại cao như vậy?”
Nhắc đến điều này, Kỷ Linh Hàm cười ngọt ngào.
“Đây là công lao của con gái chưởng môn đó.”
Khương Thành sững sờ: “Công lao của A Hoàng ư?”
Lần này thì đến phiên Kỷ Linh Hàm sững sờ.
“A Hoàng?”
“Ờm, là tên ta đặt cho nàng, thế nào, dễ nhớ không?”
Kỷ Linh Hàm gần như cạn lời.
Một tiểu cô nương xinh đẹp như vậy, ngươi đặt cái tên gì cho nàng thế?
“A… A Hoàng nàng đã tỉnh lại sau khi chưởng môn rời đi không lâu, sau đó nàng đi thẳng đến vị trí của linh mạch.”
Nàng nói ra cái tên này một cách rất khó khăn.
“Sau đó thì sao? Linh mạch đã được nàng sửa xong rồi hả?”
Khương Thành vui mừng phấn khởi hỏi.
“Đúng vậy, thật sự quá thần kỳ luôn.”
Kỷ Linh Hàm nhớ lại, vẫn cảm thấy không thể tin được.
Nhưng mà việc linh mạch đứt rồi mà vẫn có thể nối lại được, là một điều chưa từng được nghe thấy.
“Hiện tại linh mạch của Phi Tiên môn chúng ta hẳn là đã đạt đến tam phẩm rồi.”
Khương Thành không ngạc nhiên lắm với chuyện này.
Kỷ Linh Hàm không hiểu rõ nội tình của A Hoàng, nhưng mà hắn biết rõ, đây là mảnh vỡ của Thế Giới Chi Tâm.
Linh khí gì đó, là lĩnh vực mà nàng am hiểu nhất.
Đến chỗ linh mạch phía sau núi, hắn cảm nhận được sự khác biệt rất lớn.
So với linh mạch nhị phẩm kia của Cực Nguyệt tông, linh mạch ở trước mặt cứ như một vật thể sống, có ý thức của riêng mình.
“Mẹ ơi!”
Một bóng người từ bên trong linh mạch bay ra ngoài.
Cứ như chim én về rừng, lao vào trong lòng hắn.
Khương Thành suýt chút nữa thì bị nàng đụng cho ngồi xuống đất, nhưng mà nhớ đến con gái và bản thân thân thiết như vậy, không khỏi cảm thấy “an lòng tuổi già.”
Hắn cũng lười so đo vấn đề xưng hô, dù sao cũng chẳng có kết quả gì hết.
“Con gái ngoan, ngươi thích ở trong linh mạch sao?
Dáng vẻ A Hoàng vẫn là lúc bảy tám tuổi, đáng yêu đến mức khiến người ta sắp tan chảy luôn.
“Ở bên trong rất thoải mái, ta vừa mới bơi ở trong đó đó.”
“Được thôi, ngươi thích là được rồi.”
Khương Thành lại hỏi: “Phẩm cấp của linh mạch là do ngươi nâng cấp hả?”
“Vâng vâng!”
A Hoàng ngẩng đâu, đôi mắt to long lanh dường như đang muốn nói ‘mau khen ta đi’.
Thành ca xoa xoa cái đầu nàng, làm nàng hài lòng.
“Làm giỏi lắm!”
Nhân tiện cũng khen bản thân mình luôn.
“Không hổ danh là con gái của ta.”
A Hoàng hài lòng cọ cọ vào ngực hắn.
“Nếu như mẹ có thể tìm thấy mảnh vỡ khác, ta còn có thể khiến phẩm giai của linh mạch trở nên cao hơn nữa đó.”
“Còn có mảnh vỡ Thế Giới Chi Tâm khác sao?”
Khương Thành sững sờ, thứ bảo bối thần kỳ như này không chỉ có một ư?
“Vâng, đáng tiếc là con không biết bọn họ đang ở đâu, mẹ chỉ có thể tự mình đi tìm thôi.”
“Được, ta sẽ lưu ý!”
Có thể nâng cao nồng độ linh khí của Phi Tiên môn, đương nhiên là hắn cũng rất nóng lòng rồi.
Nhưng mà thế giới này thật sự quá rộng lớn, trước mắt đến cả Thanh Lan phủ hắn còn chưa đi ra khỏi.
Cho dù có mở nhìn rõ mọi vật, thì cũng vẫn như mò kim đáy bể.
“Những mảnh vỡ khác cũng giống hệt ngươi, đều ở mấy nơi linh khí đã mất hết ư?”
Nếu như đều ở mấy nơi mà linh khí hết sạch hoặc mong manh, thì lại có một phạm vi manh mối đại khái rồi.
A Hoàng lắc mái đầu có hai bím tóc, thở phì phì nói: “Ta sinh ra ở vùng đất bị phong ấn là do xui xẻo, ngay từ đầu linh khí đã khan hiếm, suýt nữa thì không phát triển được, những mảnh vỡ khác chưa chắc đã như vậy.”
Hóa ra là như vậy.
Xem ra chỉ có thể dựa vào cơ duyên thôi.
Nói chuyện với con gái thêm một lúc, cùng nàng chơi thêm một lúc rồi mới trở lại tiền điện.
Bước tiếp theo đương nhiên là cần phải tiêu diệt ba môn phải đã tham gia tấn công Phi Tiên môn.
Nhưng mà hai lần hồi sinh của hôn nay đã dùng hết rồi, trước mắt Thành ca chỉ có thể kiếm chế dục vọng làm màu mãnh liệt của bản thân.
Hắn định đi tu luyện một chút, dù sao hắn cũng là một tu sĩ.
Thiên Hoang Bất Diệt Thể tu luyện quá bá đạo, nhưng mà Phi Tiên môn rộng đến mấy ngàn dặm, kiếm bừa một khu rừng hoang dã nào đó là không ảnh hưởng đến việc hấp thụ linh khí của những đệ tử khác.
Trong lúc hắn tu luyện một ngày một đêm thì bên ngoài đã bùng nổ từ sớm.
Cực Nguyệt tông bị tiêu diệt, ảo ảnh Hổ yêu, Khương Thành xuất hiện vân vân, các chi tiết khác bị vô số người lan truyền sống động như thật, đã nhanh chóng diễn biến thành cả trăm phiên bản.
Tin tức của giới tu luyện truyền đi rất nhanh, dù sao thì cũng có truyền âm phù và linh khí truyền ảnh.
Cực Nguyệt tông cũng được coi là tông môn trung đẳng nằm trong top ba tông môn đứng đầu ở Thanh Lan phủ, thế lực cũng không hề nhỏ.
Vậy mà đột nhiên bị tiêu diệt, hơn nữa tiêu diệt không sót lại một ai, ảnh hưởng tương đối lớn.
Ngay cả Xích Nhật tông và Đoan Mộc thế gia cũng bày tỏ sự chú ý cặn kẽ, phái rất nhiều môn nhân thám thính ra ngoài điều tra càng nhiều chi tiết hơn.
Đương nhiên họ không tin rằng đây là do một mình Khương Thành làm.
Còn là câu nói này, nếu như mạnh như vậy thì cớ gì phải ở lại một nơi nhỏ bé như Phi Tiên môn cơ chứ.
Theo cách nhìn của họ, đây có khả năng là do các thế lực khác bên ngoài Thanh Lan phủ làm, phía sau chắc chắn có sắp xếp và âm mưu sâu xa.
Thế lực có thể tiêu diệt Cực Nguyệt tông trong thời gian ngắn như vậy, đã hình thành uy hiếp cho bọn họ rồi.
Tên Khương Thành này, hoặc chỉ là một quân cờ do thế lực khác phái ra.
Hoặc bị lợi dụng để mượn danh nghĩa.
Đối với người này, hai thế lực đều cùng phái người thám thính, dự định tìm hiểu một phen.
Khương Thành - người ở trung tâm của vòng xoáy sự kiện này, không hay biết gì cả, cũng lười đi tìm hiểu.
Cũng chẳng có cách nào khác, dưới tay hắn chỉ có hơn hai mươi người, nhân thủ không đủ mà.
Thời gian rất nhanh trôi đến ngày hôm sau.
“Yeah, lại một ngày tràn đầy khí tức vua làm màu!”
Số lần hồi sinh đã hồi phục, Thành ca lười biếng vươn vai.
Tu luyện cả một đêm, giờ hắn đã trở thành Phân Hồn cảnh Lục trọng rồi.
Thời gian một đêm mà tăng lên những hai cảnh giới nhỏ, nếu chuyện này mà bị truyền ra ngoài thì e rằng sẽ bị người ta cho là kỳ tích luôn.
Nhưng mà Thành ca rất bình tĩnh.
Thể chất tu luyện hàng đầu của Tam giới, ngay cả việc này còn không làm được nữa thì còn có thể làm được cái gì nữa?
Hơn nữa còn có con gái đã nâng cao nồng độ linh khí một cách tích cực.
“Chào chưởng môn!”
“Chưởng môn tu luyện xong rồi ư?”
“Thực lực thông thiên, hơn nữa còn chăm chỉ không dám sơ suất như vậy, chưởng môn thật là một hình mẫu cho thế hệ tu sĩ chúng ta!”
“Hình như chưởng môn còn đẹp trai hơn cả hôm qua…”
“Không phải hình như, mà chính là như vậy.”
Về đến đại điện, đám đệ tử nhao nhao hóa thành lũ nịnh hót, Thành ca rất chi là hưởng thụ.
Mãi cho đến lúc họ khen xong mới xua xua tay.
“Mấy lời khen ngợi từ tận đáy lòng của các ngươi, sau này cố gắng đừng làm ở nơi đông người, lén lút khen một cái là được rồi.”
“Dù sao da mặt ta cũng mỏng lắm…”
Mọi người suýt thì ngã xuống.
Họ chưa thấy mặt người nào mà dày như vậy luôn á!
Nhưng mà không hiểu sao lại cảm thấy, vị chưởng môn có phong cách như này lại dễ gần hơn nhiều so với một lão già cổ hủ mặt mày uy nghiêm.