Đoàn người lập tức khởi hành chạy tới thành Thánh của Yêu Tộc.
Từ xa, Khương Hoài Ưu đã nhìn thấy bên ngoài thành Thánh ma khí hôi hổi, yêu khí ngập trời, pháp trận phòng ngự thành Thánh được bật lên toả ra ánh sáng loá mắt, toàn bộ Nam Cương trong đêm tối cũng được thắp sáng.
Bên ngoài vực sâu kéo dài mười mấy dặm, rộng mấy trăm mét sâu không thấy đáy có rất nhiều yêu thú khổng lồ đang lần lượt thay phiên nhau tuần tra, hai bên sườn núi có vô số tiếng leng keng của vũ khí va chạm, cờ xí tung bay.
Đợi đến khi Khương Hoài Ưu bay đến trên không Yêu Tộc, thình lình phát hiện bây giờ Yêu Tộc đã không còn là dáng vẻ rải rác rời rạc như xưa, mà là một đế quốc được tạo thành từ đoàn quân Yêu Tộc. Khương Hoài Ưu không thể tin được nhìn Thanh Lam, trong vòng chưa đầy một năm, Thanh Lam đã biến Yêu Tộc thành một quân đội đáng gớm.
Thanh Lam tự nhiên biết Khương Hoài Ưu ngạc nhiên, nàng nói: "Muốn sống chỉ có thể tự lực cánh sinh, tự bảo vệ mình. Mặc dù Yêu Tộc không sản xuất tinh thạch được, nhưng lại phát hiện có rất nhiều mỏ quặng có thể dùng để luyện thần binh bảo giáp dưới lòng đất, ta tình cờ nhặt được một quyển thuật luyện chế binh khí của Tu Tiên Giới, ta dùng những mỏ quặng này trao đổi linh thạch với Tu Tiên Giới, khiến cho bây giờ Yêu Tộc giàu có hơn một chút. Dù sao thì quặng dưới lòng đất không cần tiền, ta liền để bọn họ khai thác, lại cho vị thợ rèn có thiên phú chế tạo cho bọn họ một ít áo giáp bảo vệ bọn họ." Nàng nói: "Nhưng tất cả binh lực của Yêu Tộc đều tập trung ở đây." Một câu cuối cùng, ẩn chứa sự lo lắng.
Khương Hoài Ưu hiểu Thanh Lam đang lo lắng về cái gì. 5000 năm trước, Thanh Lam đích thân tham gia vào cuộc chiến chống Tu Ma Giới, cô ấy biết binh lực Tu Ma Giới mạnh đến mức nào, Yêu Tộc bây giờ, cho dù đã tập hợp để tạo thành một đội quân, cũng chỉ là một toà thành mà thôi, tổng quân số chỉ hơn 200 nghìn người, mà tu vi tổng thể đều không cao. Nàng nhớ lúc trước Thanh Lam ở Tiên Phủ lấy được vô số tiên quả, nàng đoán tiên quả Thanh Lam cầm trong tay rất có ích, chắc là đã dùng để bồi dưỡng không ít cao thủ có tiềm lực, đây là con ắt chủ bài có thể khiến đối thủ không thể ngờ đến. Nghĩ đến đây, nàng lại chuyển sự chú ý sang Sở Tịch Nhan, chỉ riêng Sở Tịch Nhan đã thu hoạch không nhỏ, dựa vào những tiên quả đó, đáng ra tu vi của Sở Tịch Nhan đã tăng lên rất nhiều mới đúng, sao còn ở Nguyên Anh? Chẳng lẽ là bởi vì rối rắm chuyện tình cảm trì hoãn việc tu hành?
Những việc này đều là chuyện nội bộ của Yêu Tộc, Khương Hoài Ưu không tiện hỏi han, tầm mắt nàng lại dừng trên người Đế Long, hỏi Đế Long: "Ngươi thấy nên làm gì vực sâu trước mắt?"
Thanh Lam nhăn nhó, nàng nói: "Tình huống này rất giống với 5000 năm trước khi Ma Giới xâm chiếm Tề Quốc, năm đó cũng là ngọn núi nứt thành một cái vực sâu không đáy, sau đó ma khí khuếch tán lan tràn ra toàn bộ...." Nàng nhìn lướt qua Khương Hoài Ưu, nuốt câu kế tiếp vào trong.
Khương Hoài Ưu là nạn nhân, tất nhiên biết câu kế tiếp Thanh Lam tính nói cái gì: Lan tràn toàn bộ Tề Quốc, không đến mười ngày, non sông đất nước đều biến thành ma thổ, sinh linh đồ thán, chỉ có một số lượng nhỏ chạy thoát. Tu Tiên Giới nhanh chóng tổ chức phản công, bắt đầu cuộc giằng co hai mươi năm, tuy Ma Giới có khuyếch trương, nhưng cuối cùng vẫn bị đánh lui về Tề Quốc, mà bây giờ Tề Quốc còn chưa lấy về được.
Sở Tịch Nhan hỏi: "Chẳng lẽ Ma giới lại muốn bành trướng nuốt chửng Yêu tộc?"
Khương Hoài Ưu nói: "Ta đã thành lập liên minh với Thanh Lam, Ma Giới sẽ không xâm phạm vào lúc này." Nàng nói xong lại nhìn về phía Đế Long, muốn nghe ý kiến của con rồng nhỏ.
Thiên Nhãn giữa trán Đế Long đã nhìn sâu vào vực thẳm này, sau khi xem xong, nàng khép con mắt giữa trán, hít vào một hơi thật sâu, vẻ mặt cũng không hề thả lỏng.
Thanh Lam biết Thiên Nhãn giữa trán Đế Long lợi hại, lập tức hỏi: "Tiểu Long Nhi, ngươi nhìn thấy cái gì?"
Đế Long không nói lời nào.
Khương Hoài Ưu nói: "Không ngại nói thẳng."
Đế Long nhẹ nhàng mà phun ra một câu: "Đây không phải do Ma Tôn ra tay."
Khương Hoài Ưu trong mắt xẹt qua một tia nghi hoặc, hỏi: "Chẳng lẽ Ma Giới có biến?"
Thanh Lam cũng cảm thấy không có khả năng, nàng nói: "
Chắc cũng không phải Ma Giới động đất, chấn đến một giới này đi!"
Đế Long nhẹ nhàng mà nhìn mắt Thanh Lam, lại phun ra câu: "Vực sâu này nối liền với Ma Quật!"
Khương Hoài Ưu nhíu mày, nói: "Ma Quật cách Tề Quốc không xa, nơi này cách Tề Quốc mấy trăm dặm, Ma Quật....." Giọng nói của nàng dừng lại, luôn cảm thấy có điều gì đó bất thường. Hai nơi cách xa nhau mấy trăm dặm, làm sao có thể nối liền. Nhưng năm vị tổ trong Tu Tiên Giới đều là những sinh vật tối cao, họ có thể dùng pháp lực để làm điều này. Nhưng nếu là bọn họ làm, vì cái gì lại mở một cái khe trước cổng thánh địa của Yêu Tộc. Nàng lẩm bẩm nhỏ một câu: "Chẳng lẽ là cảnh cáo?"
Thanh Lam cười lạnh một tiếng, nói: "Cảnh cáo? Ta nghĩ rằng đâyy là một lời tuyên chiến."
Khương Hoài Ưu nhìn Thanh Lam, nói: "Nếu là tuyên chiến hoặc là trực tiếp khai chiến, hiện tại Yêu Tộc đã bị xoá sổ." Không phải nàng muốn đả kích Thanh Lam, mà sự thật là như thế. Xét thực lực hiện giờ của Ma Giới, không cần phải tuyên chiến hay uy hiếp với Yêu Tộc, trực tiếp tiêu diệt dễ như trở bàn tay.
Khuôn mặt Thanh Lam sững lại, hỏi: "Ma Giới hiện giờ so với năm đó như thế nào?"
Khương Hoài Ưu nói: "Hơn xa gấp mười lần! Năm đó Tu Ma Giới tuy không nuốt chửng Tu Tiên Giới, nhưng là chiến thắng, chiến lợi phẩm vô cùng phong phú, lại thấy tình huống không ổn lập tức rút quân trấn giữ biên cương Tề Quốc, trải qua hơn 5000 tĩnh dưỡng, số lượng binh tướng đã tăng lên gấp mười lần."
Thanh Lam nói: "Bọn hắn có thể dễ dàng tiêu diệt Yêu Tộc nhưng lại không làm, lại bày ra một con mương trước cửa Yêu Tộc, đây là muốn làm cái gì?"
Đế Long nghe Thanh Lam cùng Khương Hoài Ưu càng nói càng xa, nói: "Ta đã nói đây không phải do Ma Tôn ra tay."
Khương Hoài Ưu đôi mắt chìm xuống, nói: "Vậy là do năm vị tổ Tu Ma Giới? Chẳng lẽ là vì ngươi?" Năm vị lão tổ khống chế nàng ép Tiểu long nhi cứu bọn họ, vì thể hiện thành ý, bọn họ thả nàng, nhưng con rồng nhỏ lại một đi không quay lại, mà nàng ấy và Thanh Lam lại là bạn bè, đặt một cái vực sâu trước cửa nhà Thanh Lam để cảnh cáo hai nàng cũng có khả năng. Nhưng các nàng buổi chiều vừa đi ra khỏi Tu Ma Giới, bây giờ mới qua mấy canh giờ, hẳn là bọn họ sẽ không hành động nhanh như vậy.
Thanh Lam cảm thấy Khương Hoài Ưu suy đoán không đáng tin cậy, nàng nói: "Nếu mục đích của bọn họ là vì con rồng nhỏ, đe doạ ta làm cái gì? Trực tiếp bắt ngươi Khương Hoài Ưu, đảm bảo Tiểu Long Nhi ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, nề nếp."
Sở Tịch Nhan nói: "Hiện tại còn chưa biết mục đích bọn họ là gì, chỉ có thể tăng thêm phòng bị. Dì, người ra đây với con một lát."
Thanh Lam liếc nhìn Khương Hoài Ưu và Đế Long một cái, nói: "Không sao, các nàng không phải người ngoài."
Sở Tịch Nhan nói: "Phòng ngừa trường hợp xấu nhất, chúng ta hãy để lại một chút gốc rễ đi. Dù đã phòng bị, nhưng chúng ta cũng nên đề phòng Ma Giới xâm lược tiêu diệt toàn bộ Yêu Tộc."
Thanh Lam cười nhạt, hỏi: "Nếu thành Thánh bị diệt, Nam Cương thất thủ, con cảm thấy dưới bầu trời này còn có chỗ cho Yêu Tộc ta sinh sống không, đây đã là tấc đất cuối cùng của Yêu Tộc."
Đế Long âm thầm truyền âm Khương Hoài Ưu: "Thanh Lam và Yêu tộc thật sự thảm vậy ư? Đã đến bước đường cùng?"
Khương Hoài Ưu lấy nguyên thần niệm lực truyền âm cho Đế Long: "Ừm, vốn toàn bộ Nam Cương đều thuộc về Yêu Tộc. Hàng ngàn năm nay, Yêu Tộc thường xuyên xung đột với Tu Tiên Giới, gây ra thương vong nặng nề, vì vậy Yêu Tộc chỉ có thể lui sâu vào trong Nam Cương. Bây giờ bọn họ thật sự có thể kiểm soát chỉ có vùng đất hàng nghìn dặm xung quanh thành Thánh. Nếu thánh địa bị diệt, bọn họ chỉ có thể rút về lãnh thổ Tu Tiên Giới, thù oán của Yêu Tộc và Tu Tiên Giới ngươi hẳn đã biết. Nếu Yêu Tộc rút lui đến Tu Tiên Giới, chỉ có con đường chết, chỉ có thể ẩn núp trong nhân gian, tham sống sợ chết."
Thanh Lam nói với Khương Hoài Ưu và Đế Long: "Nếu bây giờ bọn hắn không làm gì, chúng ta hãy đi vào thành Thánh từ từ nói chuyện."
Khương Hoài Ưu nhẹ nhàng gật đầu, dắt theo Đế Long đi sau lưng Thanh Lam tiến vào thành Thánh.
Thành Thánh Yêu Tộc có diện tích hơn ngàn dặm. Công trình hoàn chỉnh nhất là tường thành và pháp trận phòng ngự, bên trong là một khu rừng nguyên sinh, tất cả các loài yêu đều sinh sống thành quần cư trong khu rừng. Nếu nói nơi này giống nơi khác chỗ nào, cũng chỉ có một thành trì nhỏ nằm trên ngọn núi cao nhất kia.
Thanh Lam dẫn Khương Hoài Ưu và Đế Long đến thẳng toà thành nhỏ trên ngọn núi cao nhất. Trên cửa thành có khắc ba chữ bằng pháp lực: Yêu Thần Điện.
Đi thẳng vào thành, thẳng đến chính điện, lại nhìn thấy chính điện đầy đại yêu.
Đế Long giương mắt đảo qua, thấy thực lực tu vi những đại yêu này không thua gì Đại Thừa sơ kỳ ở Tu Tiên Giới, số lượng cũng không ít, có hơn trăm yêu. Yêu Tộc bước vào Đại Thừa sơ kỳ có thể xưng là đại yêu, Đế Long nhớ rõ lúc trước đại yêu ở Yêu Tộc không quá 30 "người", tính luôn đại yêu lánh đời không ra, nhiều nhất cũng chỉ có bốn năm chục "người". Mà những đại yêu trươc mắt này, trên người mỗi người đều có tiên khí lượn lờ, như là gặp được cơ duyên gì, ở trong thời gian ngắn tăng lên tu vi. Bỗng nhiên, Đế Long nghĩ tới ngày đó Thanh Lam thu hoạch ở Tiên Phủ.
"Yêu Thần!" Hơn trăm đại yêu nhìn thấy Thanh Lam vội vàng nghênh đón, khom mình hành lễ.
Trong chính điện, bên trái bên phải có 500 chỗ ngồi, ở giữa lại kê một cái ghế dựa. Thanh Lam đi thẳng đến ghế dựa, lại mời Khương Hoài Ưu và Đế Long ngồi hai bên trái phải của nàng. Nàng thấy đại yêu phía dưới đang hoảng sợ, nói: "Không cần hoảng sợ, cho dù Ma Giới xâm lược, chúng ta cũng không sợ." Nàng cười khanh khách chỉ Đế Long và Khương Hoài Ưu: "Ở đây còn có hai vị trợ giúp chúng ta!" Một Khương Hoài Ưu 5000 năm trước chưởng một cái đã đánh tan ma quân, lại thêm một con rồng thực lực sâu không lường được đến từ Tiên Giới.
Yêu Tộc gặp nạn, Khương Hoài Ưu không thể mặc kê. Nàng và Thanh Lam có ước định, nếu nàng không ở Tu Tiên Giới thì Thanh Lam thay nàng canh giữ Ma Giới, nếu Yêu Tộc gặp nạn, nàng sẽ giúp một tay. Nàng lạnh nhạt nói: "Ngươi đừng kéo Tiểu Long Nhi vào, nàng ấy không có đáng ứng muốn giúp ngươi."
Thanh Lam cười nói: "Ngươi giúp ta, Tiểu Long Nhi sẽ ngồi làm ngơ sao?" Hiện giờ thực lực của Khương Hoài Ưu còn chưa đủ tự bảo vệ bản thân, muốn giống như 5000 năm trước một chưởng định càn khôn còn chưa đủ, cho nên Tiểu Long Nhi vẫn là sự giúp đỡ lớn nhất của nàng. Làm trò trước mặt trăm đại yêu, nàng cũng không hề cảm thấy xấu hổ, trực tiếp nhìn Đế Long, nói: "Tiểu Long Nhi, hôm nay ta phải nhờ ngươi giúp."
Đế Long nhẹ nhàng gật đầu, không từ chối. Tốt xấu gì nàng và Thanh Lam cũng xem như là bạn bè, bây giờ lại thấy Khương Hoài Ưu hình như đã từng hứa với Thanh Lam cái gì, nàng cũng không thể để Khương Hoài Ưu ở đây một mình giúp Thanh Lam. Bạn bè gặp nạn nàng không thể khoanh tay đứng nhìn, để một mình Khương Hoài Ưu giúp Thanh Lam đối đầu với Tu Ma Giới, nàng đau lòng, không nỡ. Nàng suy nghĩ một hồi mới nói: "Ta đoán mục đích của Tu Ma Giới không phải Yêu Tộc, các ngươi chỉ là bị vạ lây."
Thanh Lam "A" mà cười, hỏi: "Chúng ta đây là bị ai liên lụy? Ngươi sao?" Nàng không tin Tu Ma Giới sẽ vì đối phó với Đế Long mà nhấc lên Yêu Tộc. Chẳng lẽ là vì giao tình giữa nàng, Khương Hoài Ưu, và Đế Long mà xuống tay với Yêu Tộc? Ngừng! Quan hệ của các nàng còn không có sâu đến mức có thể bán mạng vì đối phương đi.
Một đại yêu có tuổi giọng nói chầm chậm vang lên: "Mong rằng Chân Long giải thích cho chúng ta." Chiến lực của hắn không bằng Thanh Lam, nhưng luận thân phận cũng đủ để Thanh Lam kêu một tiếng tổ tiên, lúc này chen vào nói cũng không thèm chừa mặt mũi cho Thanh Lam.
Đế Long nghe được giọng nói, quay đầu vừa thấy, thình lình nhìn thấy một con rùa già hoá thành hình người, lão rùa tuy rằng hoá thành người, nhưng nhìn sao cũng thấy giống rùa, mà hơi thở trên người lại rất cổ xưa, cổ xưa nhưng lại không già nua. Nàng mở Thiên Nhãn giữa trán nhìn, lập tức ngạc nhiên hai mắt trợn tròn, miệng mở to thành hình chữ "O". Lão rùa này, đã sống ít nhất hai ba chục nghìn năm.
Khương Hoài Ưu thấy bộ dáng ngố tàu của Đế Long rất hỗn xược, nhẹ nhàng gọi một tiếng: "Tiểu Long Nhi, ngươi biết cái gì hoặc đoán ra cái gì thì nói thẳng đi." Yêu Tộc đang trong tình trạng nguy kịch, Đế Long còn giống như đang đùa giỡn, cho dù ngươi là Chân Long, không khéo bọn họ cũng đánh ngươi.
Đế Long rời mắt khỏi Khương Hoài Ưu, nói: "Năm đó, Tu Ma Giới được tạo ra bởi một số "tổ" của Tiên Giới, bọn họ chạy nạn trốn tới một giới này, lấy pháp lực sáng lập ra Tu Ma Giới, sau đó có rất nhiều chí tôn Tiên Giới ngã xuống, thi thể của bọn họ hoá thành một phương trời đất....." Nàng tóm gọn quá trình hình thành của Tu Ma Giới.
Chúng đại yêu đang ngồi nghe Đế Long nói rõ ràng nguồn gốc của Tu Ma Giới, trong khi Đế Long ở một giới này chưa đến một năm, vốn đã cảm thấy thực lực Đế Long đã mạnh nay lại kính trọng vài phần. Con rồng nhỏ này tuy rằng nổi tiếng ngây thơ, nhưng rốt cuộc vẫn là Chân Long đến từ Tiên Giới, ở thế giới này nó rất mạnh, thậm chí còn khiến một số môn phái của Tu Tiên Giới thiệt hại nặng nề. Bây giờ ngay cả lai lịch của Tu Ma Giới nàng cũng biết rõ ràng, nói vậy thực lực đã cao hơn rất nhiều, có rất nhiều bất ngờ khiến họ vui mừng.
Sau khi Đế Long giải thích ngắn gọn quá trình hình thành Tu Ma Giới, trực tiếp vào thẳng vấn đề: "Thế giới được pháp lực sáng lập từ hư không, cũng không phải thế giới thật, có một ngày cũng sẽ sụp đổ. Ta cảm thấy, hiện giờ Tu Ma Giới có năm vị lão tổ muốn thoát vây, bọn họ không muốn sau khi thoát vây Tu Ma Giới liền bị sụp đổ huỷ diệt, vì vậy bọn họ nối liền Tu Ma Giới và thế giới thật lại với nhau, lấy thế thật làm trụ cột cho Tu Ma Giới, để Tu Ma Giới vĩnh tồn hậu thế(mãi mãi trường tồn)."
Thanh Lam nghe vậy giật mình ngồi thẳng người, chỉ cảm thấy da đầu tê dại một trận. Theo lời Đế Long, Yêu Tộc ở ngay vị trí Tu Ma Giới dựa vào, Yêu Tộc làm sao sống được? Suy nghĩ nàng vừa dứt, hỏi: "Chẳng lẽ.... Tề Quốc cũng vậy? Ngày đó Tề Quốc cũng nứt ra một vực sâu như vậy, bây giờ còn nằm trong tay Ma Giới."
Đế Long gật đầu, nói: "Hẳn là như vậy."
Lấy thân phận là người thừa kế Yêu Thần, Sở Tịch Nhan ngồi phía dưới nghĩ một lúc, nói: "Nếu Ma Giới đã chiếm Tề Quốc rồi, bây giờ lại xuống tay với Nam Cương, chỉ sợ rằng bọn chúng sẽ không dừng lại ở đó, hẳn là sẽ mở thêm vực sâu ở nơi khác nối tiếp với thế giới thật. Chuyện này đã không còn là tai hoạ của mỗi Yêu Tộc nữa rồi, chỉ sợ Nhân Tộc cũng sẽ chịu khổ." Không nói thẳng, nhưng chúng yêu ở đây đều hiểu rõ. Không cần phải cầu Tu Tiên Giới chi viện, chỉ cần báo tin cho bọn hắn, cũng có thể để thực lực chủ chốt của Yêu Tộc hợp lực với Tu Tiên Giới cùng đánh một trận với Tu Ma Giới.
Khương Hoài Ưu hiểu ý của Sở Tịch Nhan, lôi kéo Tu Tiên Giới cùng kháng Tu Ma Giới. Chỉ là nếu khai chiến, tất là một trận quyết chiến sống còn, đã định là một thảm hoạ đẫm máu, đến lúc đó sinh linh nằm xuống phải lấy hàng tỉ để tính. Nàng nhỏ giọng hỏi: "Ngươi có thể đánh bại kẻ thù mà không cần giao chiến, giải quyết mâu thuẫn không cần đổ máu sao?"
Đế Long kêu lên: "Có thể, tìm năm vị lão tổ nói chuyện! Để bọn họ từ bỏ việc lập kế hoạch tìm đường ra cho Tu Ma Giới."
Khương Hoài Ưu nhẹ nhàng nhìn Đế Long, đứng dậy bình tĩnh nói: "Năm vị lão tổ sẽ không vô duyên vô cớ hao phí pháp lực mở con đường này ra." Nàng cho rằng tai hoạ 5000 năm trước là do năm vị lão tổ, ánh mắt không khỏi rét lạnh, lại nghĩ đến dụng ý của bọn họ, trên người càng lạnh lẽo, nàng lạnh lùng nói: "E rằng âm mưu của bọn họ rất lớn. Lấy thực lực của bọn họ hoàn toàn có thể thống nhất Phong Ma Tinh, mà Phong Ma Tinh lại được bao phủ bởi Phong Thiên trận, bên ngoài không thể dò la tình hình cụ thể bên trong, nói không chừng bọn họ là muốn biến Phong Ma Tinh biến thành bản doanh của bọn họ, âm mưu Tiên Giới." Xét về mặt tâm lý của đế vương mà nói, đây là giải thích hợp lý nhất.
Rốt cuộc, Tu Ma Giới hình thành gần một triệu năm, nền tảng vững chắc, còn thông qua Tề Quốc cũ giáp với thế giới thật, cho dù năm vị lão tổ rời đi Tu Ma Giới, Tu Ma Giới vẫn có thể thuận lợi sinh sôi.
Danh Sách Chương: