Mục lục
Đại Chúa Tể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên La Đại Lục, Thượng cổ Thiên Cung

Dòng sông linh lực cuồn cuộn chảy, bọt sóng cuộn trào, phun ra linh lực bàng bạc tinh thuần, ngưng tụ thành sương mù, phiêu tán ra, khiến cho toàn bộ thiên địa đều trờ nên thanh tân không linh.

Trên từng tòa thạch đài 2 bên bờ sông, từng đạo thân ảnh trẻ tuổi yên tĩnh ngồi xếp bằng, phun ra nuốt vào, hút lấy thiên địa linh lực, rèn luyện bản thân...

Nơi xa hơn, lại là bóng người chớp động, tiếng quát liên hồi, chính là nơi diễn võ.

Thượng cổ thiên cung hiện giờ đã sớm không còn tĩnh mịch như trước, cùng với việc Mục Phủ nhanh chóng lớn mạnh, nơi này lại lần nữa bừng bừng sức sống, thậm chí sự náo nhiệt hưng thịnh ấy đã có thể so sánh với thượng cổ thiên cung thời cường thịnh.

Dù sao, thượng cổ thiên cung tuy là uy danh hiển hách, thế nhưng căn bản chỉ dựa vào một mình thiên đế chèo chống, dưới hắn, các vị điện chủ tuy đều là nhân vật thiên kiêu, nhưng bọn họ còn chưa kịp trưởng thành đã gặp ngoại vực tà tộc tiến công...

Nơi tầm mắt xa hơn, là một tòa sơn khâu cao vút, trên sơn khâu, một đạo thân ảnh hơi có vẻ lười biếng, ánh mắt thản nhiên nhìn đám người huyên náo quanh dòng sông linh lực kia.

Người này, tự nhiên chính là Mục Trần.

Nhìn từng thân trẻ tuổi non nớt quanh dòng sông, trong mắt Mục Trần cũng toát ra vẻ vui vẻ nhè nhẹ, những năm qua, Mục Phủ trong tay hắn cũng dần dần lớn mạnh, mặc dù phần lớn thời gian là hắn phủi tay làm chưởng quầy, nhưng lại vẫn có một chút cảm giác thành tựu khó tả.

Dù sao ngay cả hắn cũng chưa hề ngờ tới, Mục Phủ ban đầu vốn chỉ lá tùy ý đưa ra ý tưởng thành lập nên, vậy mà mấy năm sau, lại trở thành một phương cự phách hùng bá thiên la đại lục.

Khi Mục Trần đang lười biếng quan sát, chợt phát hiện trẽn những tu luyện đài nơi xa kia mơ hồ có chút xôn xao, tiếp sau đó, hắn thấy một thân ảnh xinh đẹp ưu nhã, dường như đang rảnh rỗi lửng thửng lướt qua, hấp dẫn mọi ánh mắt trong thiên địa.

Đạo thân ảnh xinh đẹp kia mặc y phục màu đen, váy thêu kim tuyến, theo gió nhẹ bay, hiển lộ vẻ tôn quý, đường cong mê người, khuôn mặt tinh xảo cũng mang theo nụ cười hăng hái, quan sát mảnh thịnh địa tu luyện do người thương cố gắng tạo ra này.

Tất cả các thiếu niên đều len lén quan sát thân ảnh ưu nhã này, có lúc ánh mắt trong veo kia chỉ lướt qua, cũng đủ làm họ mặt đỏ tim run, không dám nhìn thẳng, dường nhìn chỉ một ánh mắt giao hội cũng sẽ giống như đang khinh nhờn.

Mà những thiếu nữ kia thì mắt lộ vẻ mơ ước, thiếu nữ trước mắt làm các nàng tự ti mặc cảm, đồng thời lại khiến các nàng sinh lòng hướng tới, các nàng hy vọng sau này, cũng có thể có khí chất như nàng.

Ưu nhã mà xinh đẹp.

Đạo thân ảnh này dường như chỉ đi dạo qua, mà khi nàng đi xa, từng đạo ánh mắt lưu luyến kia mới bất giác thu hồi.

Mục Trần cười tít mắt nhìn thân ảnh xinh đẹp ưu nhã này, thiếu nữ chậm rãi tới, cuối cùng đi lẽn sơn khâu, đứng bên cạnh hắn, khum tay trước mắt, ngắm nhìn phiến thượng cổ thiên cung này, yêu kiều cười nói: "Cái Mục phủ này của ngươi phát triển cũng không tồi"

Mục Trần gật đầu một cái, chợt vẻ mặt thành thật nói: "Đây đều là để tạo cơ nghiệp cho con chúng ta sau này đấy"

Khuôn mặt Lạc Ly nhất thời đỏ lên, thẹn thùng nhìn chòng chọc Mục Trần một cái: "Ngươi, ngươi nói vớ vẩn cái gì đấy, ai có con với ngươi"

Lạc Ly xưa nay đều là ưu nhã trong trẻo lạnh lùng, lại bị Mục Trần mặt dầy hơn da trâu này nói một câu khiến mặt đỏ bừng, giữa 2 người ngay cả ranh giới cuối cùng còn chưa có bước qua, hắn đã bắt đầu nghĩ tới bước tiếp theo...

Mục Trần ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt đỏ bừng thẹn thùng hiếm thấy, trong lòng lại dâng lẽn một cỗ lửa nóng, thân thể nhào tới, cánh tay ôm lấy bờ eo tiêm tế mềm mại của Lạc Ly, 2 người ngã xuống mặt cỏ.

Thời điểm ngã xuống, Mục Trần ngả xuống, để cho Lạc Ly đè lên người hắn.

Đột nhiên tập kích, cũng khiến cho Lạc Ly khẽ kinh ngạc, bàn tay chống xuống lồng ngực Mục Trần, thân trên hơi rướn cao, khẽ cắn răng ngà, hận hận nhìn Mục Trần chòng chọc.

Mục Trần hưởng thụ cảm xúc mềm mại đang đè trên người, con ngươi đen nhánh như có lửa đốt, hắn gắt gao nhìn Lạc Ly, nói: "Hay là chúng ta cố thử một cái?"

"Cố thử cái gì?". Lạc Ly ngẩn ra.

"có con a". Mục Trần nghiêm trang nói.

vậy mà khi hắn vừa nói xong, cô gái trong lồng ngực đột nhiên đỏ bừng mặt, giống như bị lửa đốt.

soạt!

Ngay sau đó, khủy tay của Lạc Ly hung hăng đánh lên bụng Mục Trần, Mục Trần nhất thời hít một hơi khí lạnh, khuôn mặt tuấn giật dường như hơt chút méo mó.

"Để cho ngươi đùa bỡn lưu mạnh!". Lạc Ly đỏ mặt, giận Mục Trần một cái

Nàng từ nhỏ đến lớn, ở lạc thần tộc chính là hoàng nữ, sau đó càng lả trở thành thái linh cổ tộc thánh nữ, người khác nói chuyện với nàng đều là khiếp sợ dung nhan cùng khí chất của nàng, biểu hiện tao nhã lễ độ, không dám có chút mạo phạm.

Cho nên đối mặt với tên Mục Trần hành vi có chút lưu manh kia, nàng lập tức có chút không chịu nổi.

Bị hung hăng cho một trỏ, Mục Trần vẻ mặt đau khổ, oan ức nói: "Đùa bỡn với lão bà của mình cũng không được?"

Lạc Ly liếc hắn một cái, chợt khẽ cười nói: "Chờ lúc nào ngươi tới lạc thần tộc cầu hôn rồi hãy nói"

Mục Trần xoa xoa bụng, gương mặt buồn bực, sau đó nằm trên đất, hai mắt thất thần nhìn bầu trời.

Nhìn thấy bộ dáng tội nghiệp đáng thương của hắn, mặc dù biết là hắn đang diễn, nhưng Lạc Ly vẫn không nhịn được có chút mỉm cười, sau đó lạl có chút hơi đau lòng.

vì thế, sóng mắt nàng lưu chuyển, chợt cúi đầu, đôi môi đỏ thắm mọng nước xẹt qua đôi môi Mục Trần.

cảm giác mềm mại tươi mát trong nháy mắt khiến Mục Trần sửng sốt lúc lâu, sau đó lè lưỡi tham lam liếm một cái, sau đó ánh mắt hừng hực nhìn cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi của Lạc Ly.

Nhưng mà đối với ánh mắt tham lam của hắn, Lạc Ly cũng coi như không thấy, vén lên mái tóc dài đang rủ xuống,ưu nhã ngồi bên cạnh như chưa có chuyện gì xảy ra.

Nhìn thân ảnh mảnh khảnh kia, lại ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt tỏa ra từ trên người Lạc Ly, Mục Trần chợt nờ nụ cười, dục hỏa trong mắt dần tắt, thay vào đó là sự tĩnh lặng.

hắn co người, đem đầu đặt ở đôi chân ngọc thon dài của Lạc Ly, hai mắt khép hờ, lẩm bẩm nói: "Kể từ sau khi ngươi rời khỏi bắc thương linh viện, ta vẫn luôn mong đợi thời khắc này"

Thân thể mềm mại của Lạc Ly khẽ run, cúi đầu xuống, nhìn khuôn mặt trẻ tuổi tuấn dật kia, mặc dù vẫn tràn đầy nhuệ khí, thế nhưng đôi mắt khép hờ, lại lộ ra một tia mỏi mệt mà người thường khó có thể phát hiện.

Cái này khiến sống mũi Lạc Ly hơi cay cay, Mục Trần hiện giờ đã là cường giả đỉnh phong chân chính của đại thiên thế giới này, thanh danh hiển hách, vạn người kính sợ, vậy mà cũng không ai biết, dưới những thành tựu này, hắn đã bỏ ra bao nhiêu cố gắng.

Nàng vẫn còn nhớ, năm đó ở Bắc Thương Linh viện, khi lạc thiên thần mang nàng đi, ánh mắt người thiếu niên đó nhìn thân ảnh nàng rời đi, chất chứa bao nhiêu cô đơn cùng tịch mịch...

khi đó, thiếu niên hắn hướng về phía nàng nói, cuối cùng sẽ có một ngày, hắn sẽ trở thành cái thế cường giả, như vậy, cũng sẽ không còn ai có thể mang nàng rời khỏi hắn...

chỉ là con đường kia, tràn đầy chông gai, gian nan trắc trở.

Nàng thích Mục Trần, là bởi vì thiếu niên từng gặp trong linh lộ đó, luôn mang theo nụ cười tự tin, có thể lây sang cả nàng, khiến cho nàng sinh ra lòng tin vô hạn mà đối mặt với mọi gian khó.

Cho nên nàng luôn luôn lo lắng trên con đường truy cầu cái thế cường giả kia, Mục Trần sẽ đánh mất nụ cười tự tin sáng lạn, trở nên vết thương chồng chất, không như lúc trước.

Nhưng may là điều ấy cũng không xảy ra.

Lạc Ly đưa tay vuốt ve khuôn mặt Mục Trần, miệng nở nụ cười khẽ, xinh đẹp khiến thiên địa thất sắc.

"Mục Trần, ngươi biết chuyện khiến ta hạnh phúc nhất là gì không? Không phải là cứu vớt lạc thần tộc, cũng không phải là trờ thành thánh nữ Thái Linh cổ tộc, mà là...năm đó trong linh lộ, gặp được ngươi"

Lúc này trời cao đất xa, gió nhẹ phất qua đỉnh núi, bên tai có thanh âm êm ái của cô gái kia truyền tới, cũng khiến cho nội tâm Mục Trần như bị cái gì đó hung hăng đánh trúng, một cỗ tình cảm dâng trào khắp cơ thể.

Mục Trần mở mắt, nhìn dung nhan tinh xảo đáng yêu kia, sau đó nhìn về phía vô số thân ảnh non nớt quanh dòng sông linh lực, chợt cười một tiếng.

Bên cạnh hắn có nhiều điều tốt đẹp như vậy, hơn nữa đáng giá cho hắn bảo vệ.

Cho nên, hắn làm sao có thể để cho những thứ này bị phá hủy, cho dù kẻ địch có là ngoại vực tà tộc đáng sợ kia đi nữa...

Mục Trần hít sâu một hơi, sau đó hướng về phía Lạc Ly, nói: "Lạc Ly, đại thiên minh ước, nếu yên ổn vượt qua, vậy hãy gả cho ta đi"

Nhìn nụ cười trên mặt Mục Trần, Lạc Ly khẽ cắn môi, sau đó khuôn mặt đỏ ửng khẽ gật một cái, mái tóc bạch kim dưới ánh mặt trời, lấp lánh khuynh thành như hào quang.

"Được!"

***

Dịch bởi zero

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
VC
Van Chien01 Tháng tám, 2021 14:05
Cl.mé. truyện qq gì mấy thằng boss khủng xuyên qua vị diện Tiêu Viên-Lâm Động. Ở mấy bộ kia quá à.mới đọc tới chap 200.thấy 2 boss rồi
VC
Van Chien01 Tháng tám, 2021 14:05
Cl.mé. truyện qq gì mấy thằng boss khủng xuyên qua vị diện Tiêu Viên-Lâm Động. Ở mấy bộ kia quá à.mới đọc tới chap 200.thấy 2 boss rồi
VC
Van Chien01 Tháng tám, 2021 14:05
Cl.mé. truyện qq gì mấy thằng boss khủng xuyên qua vị diện Tiêu Viên-Lâm Động. Ở mấy bộ kia quá à.mới đọc tới chap 200.thấy 2 boss rồi
VC
Van Chien01 Tháng tám, 2021 14:05
Cl.mé. truyện qq gì mấy thằng boss khủng xuyên qua vị diện Tiêu Viên-Lâm Động. Ở mấy bộ kia quá à.mới đọc tới chap 200.thấy 2 boss rồi
BB
Box Box03 Tháng hai, 2021 16:23
Mọi người cho mình hỏi, hết phim thì đang ở chương bn ạ? Mình cảm ơn!!
NVH
Nguyễn Văn Hà28 Tháng mười hai, 2020 10:14
Nắm gạch đầu dòng vậy lời thoại đâu
NVH
Nguyễn Văn Hà28 Tháng mười hai, 2020 07:29
Ôi Tao lậy mầy đấy dịch giả sao toàn trèn lời thoại của my vào truyện vậy .
NVH
Nguyễn Văn Hà28 Tháng mười hai, 2020 07:28
Ôi Tao lậy mầy đấy dịch giả sao toàn trèn lời thoại của my vào truyện vậy .
NVH
Nguyễn Văn Hà28 Tháng mười hai, 2020 07:28
Ôi Tao lậy mầy đấy dịch giả sao toàn trèn lời thoại của my vào truyện vậy .
NL
Nghia Le23 Tháng chín, 2020 07:32
Dcm thằng óc chó dịch.cứ dịch dc 2 3 câu lại chêm 1 câu cmt của nó vô.d m ngta đọv truyện chứ đéo fai đi coi bình luận của nó.
PVK
Phạm Văn Kiên20 Tháng năm, 2020 23:56
Tao chửi mả cha 8 đời nhà thằng dịch đã hủy hoại đi một tác phẩm hay. Nó gọi bố là cha cx dc tao ok . Nó thêm thắt bình luận của nó vào t cx ok vì tao có thể biết mà bỏ ko đọc. Nhưng cmn dịch nó thỉnh thoảng vòn dùng toàn từ ngữ của thời hiện đại, ngôn ngữ mạng fb vào thì t dell chịu dc nữa. Tổ cha nhà mày. Dịch dc thì dịch ko để người khác dịch di hủy hoại một tác phẩm hay như vậy
MQB
Minh Quang Bùi11 Tháng năm, 2020 06:13
Ghét thằng dịch vl trẩu bỏ mẹ ra
TH
trung huynh17 Tháng tư, 2020 10:18
Cám ơn Bạn, mong rằng thời gian tới Bạn sẽ dịch sang Tiếng Việt hay hơn nữa !
HNQ
Hưng Ngô Quý08 Tháng hai, 2020 10:41
Mẹ cái thằng dịch truyện này ghét vch.
LP
loi phan14 Tháng mười một, 2019 09:33
theo mình nghĩ thì thời gian truyện này được up lên là năm 2015 thì lúc đó đang thịnh hành kiểu viết văn hay dịch truyện "tự sướng" như vậy. nên nhóm dịch cũng theo thời đại mà thôi.
TCH
Trương Công Hà07 Tháng tám, 2019 03:08
Dịch xong đọc chả có cảm xúc luôn Tại sao không gọi là cha mà gọi là tía Lâu lâu lại dịch kiểu như sở thích đọc mà phát chán
TN
Thắng Ngọc02 Tháng tám, 2019 04:58
góp ý, Cha thì gọi là cha, gọi tía nghe quê mùa kiểu việt nam quá
TN
Thắng Ngọc01 Tháng tám, 2019 22:10
Người ta dịch cho mày đọc là may rồi, mày qua web khác nó kg dịch mày đọc suôn sẻ được không
HK
Hiệp Kaka06 Tháng bảy, 2019 08:33
Lâm đông vào đại thiên thế giới cùng lắm đc mấy chục năm . Bạch long chí tôn chết cách đây mấy trăm năm làm sao biết đc lâm động nhỉ
ĐM
Đánh Mất26 Tháng năm, 2019 10:36
Đọc bực mình thật! Đang đọc hấp dẫn chêm vô mấy cái bình luận nhảm làm mất đi tính hấp dẫn. Mà bình luận kiểu tự kỷ chỉ mình dịch hiểu.
TTA
Thi tuyet anh dang04 Tháng năm, 2019 17:26
Dang doc hay thi cu chen them may cai binh luan tao lao ,buc boi ghe,truyen het hay la do may cai binh luan day ,bo gium di a
L
Lam24 Tháng tư, 2019 09:17
Công nhận nhóm dịch bộ này ncc thiệt luôn :v thà rằng quăng qt thẳng hết cho người ta đọc, còn đã muốn dịch thì dịch cho đàng hoàng, chèn cả đám comt xàm lờz vô truyện làm người đọc nhìn ngứa mắt muốn chết. Bộ bọn edit tụi bây rảnh háng ko có chuyện gì làm nên kiếm chuyện cho thiên hạ chửi hay gì? Bị nói thì mở miệng sủa kêu ko có thời gian, làm vì yêu thích cc các kiểu. Vô trách nhiệm, làm cho có thì câm họng chó lại ko thì cụp chân chó cút mẹ cho rồi, còn bày đặt ở đây tỏ ra oan ức.
A
anhquocnguyen19 Tháng ba, 2019 09:23
Truyện thì rất hay. nhưng dịch giả thì dịch thiếu chuyên nghiệp ko thể nói nổi. Cứ xen lẫn những bình luận vớ vẩn của dịch giả vào. Đọc mất hết cảm xúc.
S
SnowmanDKT15 Tháng tám, 2017 08:13
dhs có mấy chap lại cứ xuất hiện cái " ĐÍCH"? Khó chịu vô cùng. Bất quá cũng cảm ơn mấy ad, mong mấy cha bỏ cái chữ "đích" ra giùm
NQT
Ngô Quang Tiến15 Tháng năm, 2017 02:28
Cốt truyện hay nhưng lời dịch chán quá. Không dịch thì thôi đã dịch nên chú tâm và bớt sử dụng mấy công cụ dich ra. Tối nghĩa quá
BÌNH LUẬN FACEBOOK