• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lờ mờ tỉnh giấc, Nhã Uyên cảm thấy toàn thân đau đớn, nhìn xuống thì thấy mình đang ở hình dạng của huyết quỷ.

Chuyện gì vừa xảy ra vậy chứ?

Cô cố nhớ xem vừa rồi đã xảy ra chuyện gì. Cô chỉ nhớ mình đang lao tới con mồi thì đột nhiên bị thứ gì đó đánh cho ngất xỉu.

Nhớ đến cô bé lúc nãy, cô vội nhìn xung quanh.

Dưới gốc cây gần đó, cô bé đang ngồi xếp bằng, từng luồn yêu khí tỏa ra từ cơ thể con bé.

Thấy Nhã Uyên tỉnh dậy, cô bé liền chạy đến đỡ cô ngồi lên rồi nói:

- Lúc nãy em xin lỗi chị, tại chị tự nhiên lao vào chỗ em nên em sợ quá đánh ngất chị. Em thật sự xin lỗi!

- Từ từ, em đánh ngất chị, là như nào? Còn yêu khí từ người em là sao?

Cô bé không trả lời, từ từ biến thành một con bạch xà khổng lồ, thân dài hơn mười trượng.

- Em là một xà yêu thuộc bạch xà nhất tộc. Sau khi tu luyện đến yêu vương, em lựa chọn từ bỏ tu vi, hóa thành hình người. Tộc của em bị tu sĩ nhân loại diệt sát, khó khăn lắm em mới thoát được. Chị có phải sẽ bắt em giao cho họ đúng không?

- Không đâu, chị đâu có tự tuyệt đường sống mình như thế. Em nghĩ xem, nếu một huyết quỷ mang xà yêu đi giao cho họ thì ai sẽ tin. Có khi họ còn bắt cả hai ấy chứ.

- Thế bây giờ em định làm gì?

- Dạ em cũng không biết nữa, chắc là cố gắng lẩn tránh để tu luyện, sau đó trả thù.

- Vậy bọn đã diệt tộc em là ai em có biết không?

- Em có nghe thoáng qua là Thiên kiếm môn, một trong tám mươi tám tiên tông.

- Thiên kiếm môn? Đúng là oan gia lộ thật hẹp.

Khi dung hợp với cơ thể, kí ức và cảm xúc của cô đồng nhất với chủ cũ, thiếu chủ của Thiên Kiếm môn Thiên Vũ dùng quyền lực ép cô thành người phụ nữ của hắn, ép chết mẹ cô.

Còn cha cô lại sợ hãi thế lực của hắn mà đồng ý gả cô cho hắn.

Cô bỏ trốn khỏi nhà, lưu lạc khắp nơi rồi bị lừa bán, sau đó được một huyết quỷ cứu giúp, biến cô thành bán huyết quỷ.

- Chị sẽ giúp em báo thù, bởi vì kẻ thù của chị cũng là Thiên kiếm môn. Nhưng mà trước hết em có biết gần đây có con vật gì không, hai ngày nay không ăn gì chị đói quá rồi!

- Khu rừng nay không có gì ăn được đâu chị, ở đây ma khí quá nồng, không loài nào sống được. Nếu mà chị đói quá thì uống của em cũng được.

- Nhưng mà...

Nhã Uyên đấu tranh kịch liệt, một bên là cơn đói cồn cào, một bên thì lại không nỡ làm hại một loli dễ thương như này được.

- Không sao đâu chị, em là yêu thú mà, mất đi một chút máu huyết không gây hại cho em được đâu.

- Thôi được rồi, vậy thì chị xin phép.

Nói rồi, cô há miệng cắn nhẹ lên tay xà yêu, hai răng nanh nhọn hoắt cắm xuyên qua lớp da.

Nhã Uyên hút lấy dòng máu tươi chảy ra, cảm giác thỏa mãn dần xuất hiện trên mặt cô.

- Chị có cần thêm nữa không?

Thấy Nhã Uyên không uống máu của mình nữa, cô bé liền hỏi.

- Không cần đâu, chị ổn rồi. Mà khi nãy em nói ở đây có ma khí đúng không?

- Vâng, nhưng mà ở đây chỉ hơi loãng, càng đi sâu vào trong ma khí càng đậm.

Ở đây có ma khí, có nghĩa là cô có thể hấp thu nguồn ma khí này để tu luyện nâng cao tu vi.

- Này, em tên gì? Nãy giờ mãi nói chuyện ta quên hỏi mất.

- Chị gọi em là Bạch nhi đi, người nhà ta đều gọi như vậy.

Nhắc đến người nhà, Bạch nhi không kiềm được nước mắt, hai hàng lệ nóng chảy dài trên khóe mi.

Thấy vậy Nhã Uyên liền ôm lấy Bạch nhi vào lòng, giọng an ủi.

- Không cần kiềm chế đâu, cứ khóc đi cho nhẹ lòng.

- Đại tỷ, ta gọi như thế có được không?

Nhã Uyên nhìn bộ dạng của cô bé lúc này, không cách nào từ chối được, chỉ đành đồng ý.

Dù sao có thêm một muội muội cũng không có hại gì.

Một lát sau, khi đã bình tĩnh lại, Bạch nhi lièn ngượng ngùng xin lỗi vì đã làm phiền cô.

- Bạch nhi, ma khí này đối với em có hại gì không?

- Ma khí này với em không lợi cũng không hại, mặc dù yêu tộc có thể luyện hóa ma khí nhưng em lại không biết cách dùng. Nói sao đi nữa thì ma khí vẫn là thứ tà ma, không có gì tốt lành.

- Vậy muội ở đây đợi tỷ, tỷ vào khu trung tâm hai ngày rồi sẽ quay lại đây. Trong lúc ta đi muôi nhớ phải tu luyên chăm chỉ.

- Nhưng mà tỷ vào trong đó để làm gì?

- Lúc tỷ trở lại muội sẽ biết.

Nói xong, cô tiến về phía trung tâm khu rừng, nơi ma khí tụ tập thành từng đám sương mù.

Phía ngoài, sau khi Nhã Uyên rời đi, Bạch nhi hóa về chân thân, nằm cuộn tròn bất động tu luyện.

- Hệ thống, mở thương thành cho ta.

Ban nãy khi cô hút máu của Bạch nhi, hệ thống vang lên âm thanh báo điểm tích lũy.

Có vẻ như chỉ cần hấp thu máu huyết là có thể có điểm tích lũy, khi nãy đã thu được hơn mười điểm tích lũy nên Nhã Uyên định đổi công pháp tu luyện.

" Kí chủ, dựa vào điểm của người bây giờ chỉ có thể đổi được công pháp hoàng giai hạ phẩm tụ khí quyết."

- Được rồi, đổi đi.

Nhã Uyên cảm thấy một luồn thông tin chảy vào trong não hải của mình, là Tụ khí quyết.

- Sử dụng thẻ chọn công pháp.

" Công pháp có thể lựa chọn:

- Ngưng khí hóa hình công. Không có phẩm giai.

- Hấp huyết ma công. Hoàng giai thượng phẩm.

- Huyết nhãn ma đồng. Hoàng giai thượng phẩm."

- Này hệ thống "Không có phẩm giai" là sao?

" Cái này ta cũng không biết a"

- Ngươi nói rõ coi!

" Cái này ta thật sự không biết mà. Cấp độ hệ thống quá thấp ta cũng bị khóa mất tri thức rồi."

- Ngươi cũng quá vô dụng rồi.

Đọc sơ công dụng của ba loại công pháp, Nhã Uyên không do dự, lựa chọn Ngưng khí hóa hình quyết.

Tuy công pháp này không giúp tăng cao tu vi hay cường hóa thần hồn như hai công pháp kia, nhưng lại cho phép cô dùng huyết khí, linh khí và kể cả ma khí ngưng tụ thành thực chất, hóa thành vũ khí bản thân.

Những công pháp còn lại chỉ giới hạn ở một loại năng lực mà thôi.

Đi được một lúc, ma khí nơi cô đứng đã hoàn toàn che phủ tầm nhìn.

Thấy vậy Nhã Uyên liền ngồi xuống, vận chuyển tụ khí quyết tu luyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK