Nàng đặc biệt có cảm tình với người học võ.
Mà Tiêu Quân Hách trời sinh anh tuấn, võ công lại vô cùng cao cường.
Nàng vĩnh viễn cũng không quên được năm đó hoàng gia thi săn bắn, nàng may mắn có cơ hội đến xem.
Tiêu Quân Hách cưỡi con ngựa lớn, dẫn theo một con con hổ cướp được lá cờ.
Dáng vẻ mặc sức tùy tiện của hắn khiến trái tim nàng rung động.
Sau này nàng mới biết, hắn tên là Tiêu Quân Hách, lại tiếp đó, Trang gia cùng Tiêu gia ước định việc kết hôn cho Tiêu Quân Hách cùng Trang Thư Duy.
Nàng không ưa gì Trang Thư Duy, dĩ nhiên là vì có hứng thú với Tiêu Quân Hách.
Không nghĩ rằng cuối cùng bản thân lại ngã dưới tay hắn.
Vết thương có chút đau, nàng chạm vào mới nhận ra không biết từ khi nào nước mắt mình đã tuôn rơi.
Nàng chậm rãi đứng dậy đi về phía trước.
Nàng đi tới chỗ Sở Tư Quyết.
Dáng vẻ của nàng thành công dọa Sở Tư Quyết sợ chết khiếp.
Sở Tư Quyết bắt đầu tìm đồ để xử lý vết thương cho nàng.
Trên người nàng có rất nhiều vết thương, Sở Tư Quyết gọi nữ đồ đệ đến bôi thuốc.
Trong lúc đó nàng không nói lời nào.
Sở Tư Quyết sợ trên mặt nàng để lại sẹo, cho nên hắn đích thân chữa trị mặt cho nàng.
Kỳ thực vết thương do bị dao cứa trên mặt xem ra còn lâu mới đáng sợ bằng vết thương trên người, nhưng nàng lại kéo tay áo Sở Tư Quyết kêu đau.
Không biết là bởi vì vết thương đau, hay là đau lòng vì kẻ làm ra vết thương đó.
Sở Tư Quyết run tay cắn chặt răng.
Nhìn dáng vẻ của hắn, Trang Tịnh Nhàn cúi đầu nở nụ cười.
Nàng hỏi: "Mẫu thân ta thế nào rồi?"
Thực ra vẫn như thường ngày, nàng hỏi hay không hỏi dường như cũng chẳng khác gì nhau.
Nhưng nàng vẫn muốn hỏi một chút, nhỡ đâu mẫu thân đã tỉnh rồi?
Sở Tư Quyết lắc đầu một cái.
Trang Tịnh Nhàn hít một hơi sâu, nhìn người bạn đã quen với mình từ nhỏ.
Nàng thật sự đã quen biết hắn rất nhiều năm rồi.
Sở Tư Quyết là con nhà thư hương môn đệ.
Thế nhưng mẹ của hắn qua đời từ rất sớm, cha của hắn cũng có vài tiểu thiếp.
Hình như con cái xuất thân từ thư hương môn đệ luôn có khí chất rất yên tĩnh điềm đạm.
Hắn trông cũng rất tuấn tú, khi đó thật sự có rất nhiều tiểu cô nương thích hắn.
Nhưng mà lúc đó Trang Tịnh Nhàn lại không thích hắn.
Nàng cảm thấy con trai nên tập võ, như vậy mới có khí phách nam nhi.
Mà Sở Tư Quyết cũng không thích nàng, hai người bọn họ đều phát ngấy nhau.
Sau này nàng mới biết, mỗi khi mẫu thân của nàng dẫn nàng ra ngoài chơi, trong mắt thiếu niên kia lại tràn ngập sự ngưỡng mộ.
Sau đó, phụ thân Trang Tịnh Nhàn ái thiếp diệt thê, khiến cho Sở Tư Quyết động lòng trìu mến với nàng.
Có lẽ là do cùng chung hoàn cảnh nên thương xót lẫn nhau.
Nhớ tới rất lâu trước đây, khi đó, Trang Tịnh Nhàn còn chưa từng gặp Tiêu Quân Hách.
Khi nàng cùng một vài thiếu niên lén trộm xuống nước bắt cá với nhau bị Sở Tư Quyết gặp được.
Khi đó quan hệ giữa nàng và Sở Tư Quyết vẫn chưa tốt đẹp, vốn dĩ mẫu thân bởi vì nàng không giống con gái nên cả ngày tức giận với nàng.
Nàng sợ Sở Tư Quyết cáo trạng liền dẫn người chặn hắn ở nơi vắng vẻ.
Nàng uy hiếp Sở Tư Quyết rằng nếu như hắn dám nói chuyện này cho mẫu thân nàng, nàng liền cho hắn biết thế nào là lễ độ.
Kỳ thực khi đó xương cốt chàng thiếu niên đã trưởng thành dẻo dai, cao hơn nàng nhiều.
Dáng vẻ uy hiếp một cách nghiêm túc của tiểu cô nương xem ra rất buồn cười.
Nàng bị Sở Tư Quyết kéo vào người, còn bị Sở Tư Quyết búng trán.
Hắn nói: "Tính tình muội hung hăng càn quấy như vậy, sau này ai dám cưới muội?"
Nghĩ tới đây, Trang Tịnh Nhàn nhìn Sở Tư Quyết cười.
Sở Tư Quyết dường như đã nhìn thấu cuộc đời sau này của nàng.
Quả thực không ai dám lấy nàng.
Mà phu quân nàng, Tiêu Quân Hách lại cực kỳ hận nàng.
Chờ cho hắn xử lý xong vết thương, nàng nói: "Huynh có thể hỏi thăm giúp ta một người này không?"
Sở Tư Quyết đồng ý.
Rất nhanh trên phố liền có tin đồn rằng nhị tiểu thư Trang gia Trang Thư Duy còn chưa xuất giá, lúc còn nhỏ tuổi đã qua lại với nam nhân, từ lâu đã không còn sạch sẽ rồi.
Danh Sách Chương: