• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Fans trên Weibo của Tô Cách càng ngày càng tăng, hình như không chỉ có những fans gạo cội mà còn có một số người không biết nhảy ra từ đâu.

Trần Mĩ Linh thừa dịp nhân khí đang cao, đăng nhiều trạng thái hơn một chút, giao lưu với fans để duy trì hinh tượng thân thiện tốt đẹp.

Vì thế thi thoảng Tô Cách sẽ post lên một ít ảnh thường ngày, như là đọc sách, ở phòng luyện tập, nhưng cậu chưa từng post ảnh chụp cùng Trần Mục Dương, căn bản đều là cuộc sống riêng tư, cho dù ai cũng bảo hai người hẹn hò nhưng cậu càng không muốn để lộ hai người yêu nhau thật.

Nhưng dưới mục bình luận, lúc nào cũng có kẻ độc miệng.[Người vô định vô sỉ: Đừng có làm như là giỏi lắm, cái kiểu diễn xuất của mày dù có tu luyện một trăm năm cũng chẳng đủ. Chỉ là một thằng – bán – mông mà thôi, cứ làm như mình là ngôi sao không bằng ấy!][Đồng tính luyến ái chết đi: Chỉ là thằng đồng tính thích sự chú ý của bọn hủ, còn ở chỗ này làm ô uế mắt người ta, mau biến đi, đừng có lại gần tao!]Mà bất ngờ dưới những bình luận mắng chửi đều có rất nhiều người thích, xem ra có thật nhiều người hận cậu, hận tới nỗi cầu mong cậu biến khỏi giới giải trí.

Ai cũng làm một bộ sứ giả chính nghĩa, mắng Tô Cách là thẳng nam còn làm bộ đồng tính lừa fans, người như thế chính là nhân tẫn khả tru, không ngừng dùng lời nói để tấn công cậu.

Mỗi lần Tô Cách lên Weibo đều thấy những bình luận như thế, như thể một trận nước bẩn to đều dội về phía cậu. Còn Trần Mục Dương nhờ “Xuyên qua ánh nắng chói chang” nhận được không ít danh tiếng tốt, còn thường xuyên có hint với Lục Phàm, fans của Lục Phàm thích luôn cả Trần Mục Dương cũng rất nhiều, có nhiều người không phải hủ nữ nên mỗi khi có đứa chửi anh thì các cô đều cùng chửi lại, không cho kẻ đó kêu gào lung tung nữa.

Cũng nói, bởi vì không phải fan couple, nên Tô Cách bị chửi, các cô sẽ không bênh vực cậu, nên Tô Cách liền thành một mình đứng đầu ngọn sóng gió.

Sau khi “Lọ lem vườn trường” ra mắt, tuy độ phủ sóng không tốt lắm, nhưng vẫn đạt tiêu chuẩn phía trên, Chu Chi Huyên, Trương Tiêu Nhiên đều bước thêm một bậc. Đặc biệt là Trương Tiêu Nhiên, người xuất hiện nhiều nhất, cười lên như ánh mặt trời sáng lạn, vai diễn vừa bá đạo vừa thâm tình, nghiễm nhiên trở thành hoàng tử mà mấy cô gái hay ảo tưởng, nên lập tức được dân chúng chào đón.

Mà vai của Tô Cách thì nửa trước khúm núm, về sau mới xấu xa hóa, tuy diễn xuất vẫn có chút non nớt nhưng vẫn nhìn ra được nét riêng.

Fans của cậu còn cut các cảnh riêng để làm chứng rằng cậu không hề vô dụng như những gì anti bịa đặt.

Hơn nữa mọi người còn cung cấp thông tin cậu là sinh viên năm nhất, kỹ năng diễn xuất cần luyện tập thêm, nhưng không thể cứ như vậy một gậy đánh chết tài năng. Dù sao trong mấy diễn viên mới của dăm ba loại phim truyền hình thì Tô Cách có tiến bộ hay không thì người xem đều có mắt nhìn.

Có lẽ là do fans quá khích lệ, nên lại khiến anti fans phản bác: “Ý của mấy người là mắt của chúng tôi mù hết?”

“Đúng thế, mắt của chúng tôi bị chột nên mới không thể thưởng thức được một tên thẳng nam giả làm tiểu thụ, một chút cũng không có khí khái đàn ông.”

“Nếu bạn trai của tôi mà là cái mặt tiểu thụ này, tôi cam đoan là sẽ đập cho gã một trận đến nỗi bố mẹ cũng không nhận ra.”

Tô Cách vẫn chăm chỉ đến trường, nhưng kể cả bạn học trong trường hay người ở bên ngoài nếu nhận ra thì đều chỉ trỏ.

Có lẽ do lần trước đã có kinh nghiệm với Dương Thần nên không ai dám công khai bắt nạt cậu.

Tô Cách vốn chẳng mặn chẳng nhạt với bạn học, lơ đi ánh mắt của bọn họ, nên làm cái gì thì làm cái đấy.

Trần Mục Dương gửi tin nhắn cho cậu: “Lên Weibo.”

Cậu nghi hoặc mở điện thoại, thấy có tin mới của Trần Mục Dương.[Trần Mục Dương: Nếu cảm thấy thế giới ngoài kia khiến em đau khổ và mệt mỏi, thì em có thể trốn trong cái ôm của anh bất kỳ lúc nào. Anh nguyện ý thay em đau, thay em mệt, để cho em dựa vào @Tô Cách (hình ảnh)]Bức ảnh này chụp khi cậu ngủ ở hậu trường, quấn áo phao dày, dựa vào ghế nghỉ ngơi, bởi vì điều kiện kém nên ngủ cũng không ngon, còn hơi cau mày.

Mà Tô Cách chẳng biết ảnh này có từ lúc nào, xem bối cảnh hậu trường thì hẳn là lúc quay “Ái tình”.

Trần Mục Dương chụp trong thời điểm ấy, chẳng lẽ anh đã thích cậu từ khi đó?

Nhận ra điều này, tim Tô Cách bắt đầu nhảy bịch bịch.

Bài post lập tức hot, fans đoán Trần Mục Dương không phải tỏ tình suông, như thế hai người thực sự là một đôi? Vì thế những bình luận ác ý trước đó hướng về Tô Cách liền không công tự phá?

Còn có fan cẩn thận tìm thời gian chụp, chỉ cần cẩn thận đối chiếu vị trí một chút, sẽ không khó để nhận ra đây là thời điểm quay “Ái tình”.

Cách này của anh chính là vừa tẩy trắng cho Tô Cách, đồng thời cũng tự kéo mình vào lốc xoáy.

Bởi vì fans only cũng nhiều, nên căn bản không cần đến lượng fans cp với Tô Cách. Ngược lại, nếu Trần Mục Dương thẳng, tạo scandal với sao nữ thì lại càng hấp dẫn.

Nhưng Trần Mục Dương lại tự đẩy mình vào những lời đồn đồng tính,chỉ để cứu Tô Cách.Điều này khiến Tô Cách không thể không cảm động, nhưng cũng giận vì tại sao anh có thể lỗ mãng như thế. Lậu Phong đã biết chuyện của cậu, nói rằng trước mắt không cần lo, công ty sẽ tiến hành các biện pháp mạnh, không quá hai ngày chuyện này sẽ xong xuôi, nhưng Trần Mục Dương vẫn bước một chân vào vũng bùn.

Tô Cách không thèm học nữa, đứng dậy ra ngoài.

Cậu thở hổn hển đi vào khu nhà của Trần Mục Dương, trước đó cũng không gọi, nhưng cậu có dự cảm, người nhất định ở nhà.Đi thang máy lên tầng, Tô Cách nhấn mật mã, mở cửa ra, Trần Mục Dương đang nằm trên sopha đọc sách.

Nghe thấy tiếng mở cửa, anh buông sách ngẩng đầu, Tô Cách thở phì phò đứng trước mặt anh.

Trần Mục Dương biết lý do cậu đến, còn hừng hực xuất hiện, bỏ sách qua một bên, vươn tay về phía cậu.

Cậu chạy về phía trước vài bước, nhào vào lồng gnực anh mắng: “Cái đồ xấu xa, sao lại nghịch như vậy, nói lung tung trên weibo!”

Tay anh xoa đầu cậu, sắc mặt chẳng đổi dù chỉ một chút: “Anh không sẽ để ai tổn thương em.”

Kể cả là một đám fans không phân biệt được đúng sai cũng không được.

“Lậu Phong đã điều tra ra có người cố ý hắt nước bẩn, cho nên không liên quan đến em, em hiểu chưa?”

Trần Mục Dương vô cùng hiểu suy nghĩ của đối phương, Tô Cách sợ mình sẽ là cái đuôi của anh. Nhưng anh sao có thể trơ mắt nhìn người của mình bị bắt nạt.

“Anh nói… có người cố ý nhắm vào em sao?”

“Đúng vậy, Lậu Phong bảo có người mua thủy quân cùng mấy acc lớn trên weibo cố ý dìm em.” Rất hiếm khi anh kiên nhẫn giải thích.

“Nhưng mà… em đâu có nổi tiếng như anh, ai lại muốn dìm em chứ?” Ý của cậu chính là, Trần Mục Dương bị dìm thì cũng không có gì ngạc nhiên, dù sao thì càng nổi tiếng thị phi càng nhiều. Nhưng tự dưng dìm cậu thì chẳng phải là phí công à, cậu đâu có nổi tiếng đến thế.

Trán Trần Mục Dương xổ ra ba dường hắc tuyến: “Ý của em là anh nên bị người dìm?”

“Đương nhiên là không rồi.” Tất nhiên cậu không ngu mà thừa nhận: “Ý em là, em cũng không quá nổi tiếng, dìm em có gì tốt?”

“Vậy phải xem người kia như thế nào.” Trần Mục Dương nheo mắt, ánh mắt nguy hiểm dừng ở chỗ nào đó.

Vành tai của Tô Cách chạm vào tóc mai của Trần Mục Dương. Bây giờ đang buổi trưa, chiều còn có buổi học diễn xuất, sáng cậu đã trốn rồi, buổi chiều không dễ bùng, nếu bị bắt chắc chắn sẽ tạch luôn.

Cậu giãy ra khỏi ngực anh, đột nhiên nhớ tới một vấn đề: “Đúng rồi, cát xê đóng bộ phim truyền hình kia anh nhận được chưa?”

“Rồi.” Trần Mục Dương lơ đãng gật đầu.

“Được bao nhiêu thế?” Tô Cách cực tò mò nhưng lại cố nén lại, bởi thế nên ngượng ngùng hỏi.

“Ừm… quên rồi.” Trần Mục Dương nói: “Hình như có tin nhắn, em tự xem đi.” Nói rồi anh lại nhìn chằm chằm quyển sách, đầu cũng không thèm nâng.

Tô Cách vớ lấy điện thoại của anh, đương nhiên là biết password, mở máy, nhanh chóng tìm được tin nhắn thông báo, nhìn mấy số 0 trên màn hình, mắt sắp lồi ra đến nơi: “Không phải chứ! Anh còn là tân binh mà giá đã cao vậy rồi!”

“Rất cao à?”

“Đúng thế! Anh mới ra mắt không lâu, xem mày, bộ phim kia có bốn mươi tập, mỗi tập phải năm – sáu vạn!” Cậu kêu lên.

Ngẫm lại thù lao tham gia “Lọ lem vườn trường” của mình, thì một tập mới có mấy ngàn thôi.

“Ừm~” Trần Mục Dương làm như trầm tư một chút, nhìn cậu cười cười, chắc chắn đây không phải là cố ý khoe ra: “Trước đó Trần Mĩ Linh đã gọi cho anh, bảo là có một bộ phim muốn anh tham gia, một tập hai mươi vạn, nam chính.”

“Nam chính?!” Cậu lập tức nhảy dựng lên: “Sao anh chẳng nói với em vậy?”

“Anh còn chưa đọc kịch bản, hơn nữa Trần Mĩ Linh bảo giá này với nam chính là hơi thấp, nên đang muốn thương lượng lại.” Anh vô tội nhún vai.

“Kệ đi chứ! Nam chính thì cứ nhận đi!” Tô Cách còn sốt ruột hơn cả Trần Mĩ Linh.

“Thì cũng phải xem là thể loại phim gì đã, chẳng lẽ em muốn anh đóng ba cái phim thần tượng vớ vẩn?” Trần Mục Dương khinh thường hỏi.

“Phim thần tượng thì làm sao? Là phim hấp dẫn fan nhất đấy anh không biết à? Hơn nữa, nếu không đóng thì không phải phí mất gương mặt thần tượng của anh à?”

“Ý là muốn anh thân thiết thân thiết với một nữ diễn viên lạ hoắc nào đó?”

Nghe vậy, Tô Cách liền im lặng, lúc cậu quay MV với diễn viên nữ đều cảm thấy mất tự nhiên. Nếu về sau cậu nhìn thấy anh đóng cặp một cô gái nào đó, cậu không ghen tị đến chết sao! Huống chi bây giờ còn lưu hành mấy cái scandal, về sau nhất định anh sẽ bị dính scandal có bạn gái, lúc đó cậu phải làm sao đây?

Nên bây giờ vẫn phải ninh một nồi cháo Thiết Bố Sam đi, về sau mới ăn được.

Trần Mục Dương thấy tâm trạng đối phương đi xuống liền biết là người đang nghĩ cái gì, đưa tay đặt lên vai cậu nói: “Anh sẽ không nhận những vai tình cảm, đây là giới hạn của anh, anh mong em sẽ hiểu.”

Tô Cách vì lời của anh mà sáng lạn trở lại: “Nhưng mà… nếu không nhận những vai đó thì chắc chắn sẽ mất đi nhiều cơ hội.”

“Đối với anh, đây cũng không phải cơ hội.” Trần Mục Dương nhìn cậu, thật lòng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK