Tại biệt thự Vũ gia lại có một trận náo loạn nữa.
Vũ Văn Minh phóng xe máy về nhà, chưa kịp gì hết cậu ta đã lao vào nhà như tên bắn tới thư phòng của ông Vũ nhưng không thấy. Cậu ta gào lên đầy tức tối với những người giúp việc trong nhà:
"Cha tôi đâu?" Gương mặt thiếu niên 18 tuổi dữ tợn, thân hình cao lớn cùng giọng nói tức giận của cậu ta làm những cô giúp việc trong nhà khá hoảng sợ.
"Cậu.. cậu chủ, ông chủ ra ngoài từ trưa rồi." Họ run run đáp lại.
"Có chuyện gì thế con?" Bà Nhàn nghe thấy động tĩnh liền bước ra.
"Mẹ, chuyện này là sao?" Vũ Văn Minh nhanh chóng rút điện thoại mở một cái video. "Mẹ mau giải thích cho con đi!" Cậu ta đặt cái điện thoại vào tay bà Nhàn. Trong đoạn video là đoạn cắt Diệp và tên phóng viên đó nói chuyện.
"Vậy cô Triệu, tôi có điều muốn nói."
"Dạo gần đây có tin tức của cô, trong tin này nói rằng đáng lẽ nữ chính của bộ phim này là cô Vũ Giai Tuệ, sao bây giờ lại là cô? Đồng thời trên mạng cũng xuất hiện tin cô và chủ tịch tập đoàn Vũ thị có quan hệ?"
"Tôi sẽ trả lời câu hỏi của anh. Vấn đề thứ nhất, nữ chính là ai hoàn toàn do đạo diễn quyết định. Hơn nữa một phần lí do được chọn cũng là thực lực của người đó như thế nào. Vấn đề thứ hai, tôi và chủ tịch tập đoàn Vũ thị đúng thật là có quan hệ."
"Vậy cho hỏi cô và ông ấy có quan hệ gì? Tình nhân?"
"Ông ấy là cha tôi."
"Nhưng.. theo tôi biết chủ tịch Vũ chỉ có hai người con."
"Anh không biết tôi là chuyện đương nhiên, vì.. tôi đã rất lâu rồi chưa trở về."
"Nhân tiện, qua cuộc họp báo tôi cũng muốn gửi lời chào chính thức tới gia đình tôi." Nụ cười rực rỡ chói mắt của Diệp làm cho bà Nhàn tức tới mức ngực đau muốn nổ tung ra vậy.
"Đã bao nhiêu năm rồi.. Con đã trở về rồi đây."
* * *
Video trong tay còn chưa phát hết, điện thoại trong tay bà Nhàn đã bị giật lại. Vũ Văn Minh nhìn thấy bộ dạng tức giận của mẹ, cậu ta lại càng tức hơn nữa.
"Mẹ! Rốt cuộc chuyện này là sao?" Cậu ta chỉ vào điện thoại. "Chị ta là ai? Từ khi nào con lại có thêm một người chị vậy?"
"Mẹ.." Bà Nhàn day day thái dương. "Chuyện này là do ba con, Minh à. Chị ta chỉ là một đứa con hoang, chỉ là một đứa con hoang thôi. Mẹ sẽ giải quyết chị ta."
"Giải quyết?" Vũ Văn Minh cười lớn. "Giải quyết kiểu gì chứ? Video này đã được biết bao nhiêu người xem rồi? Đã bao nhiêu người trên cái thế giới này biết chuyện của nhà chúng ta rồi? Giải quyết chị ta thì có ích gì? Có thể xóa được những cái tin tức này hay sao?"
"Mẹ.." Vũ Văn Minh càng nói, bà Nhàn càng cảm thấy bất lực. Nó nói rất đúng, giờ phải làm sao đây?
Ngay lúc căng thẳng như thế thì di động của bà Nhàn và Vũ Văn Minh lại có tin nhắn. Nội dung chỉ có hai chữ: 'Chúc mừng!'kèm theo đó là những tấm ảnh.
Bà Nhàn và Vũ Văn Minh cùng nhau mở ra xem.
Càng xem mặt hai người càng trở nên xám xịt.
Bức ảnh đầu tiên là bức ảnh ông Vũ đang đi vào nhà với một cô gái xinh đẹp, hai người ôm nhau rất thân thiết.
Bức ảnh thứ hai là chụp ở bệnh viện, ông Vũ đang ngồi ở bên giường bệnh cười hạnh phúc xoa tay lên bụng cô gái kia.
Bức thứ ba chính là chụp giám định của bệnh viện: Hạ Uyển, 28 tuổi, mang thai 14 tuần.
Bên cạnh đó, tờ giám định còn viết có khả năng rất lớn là con trai.
Tờ giấy này như một vụ nổ trên mặt hồ vốn đã không tĩnh lặng của nhà họ Vũ. Hai mẹ con Vũ Văn Minh bây giờ mỗi người một cảm xúc khác nhau, mỗi người một suy nghĩ khác nhau nhưng hai người đều có chung một mục đích: Giải quyết Hạ Uyển.
* * *
Vũ Giai Tuệ vừa kết thúc họp báo xong. Phóng viên ùa tới vây quanh cô ta.
"Cô Giai Tuệ, có phải cô Diệp và cô là chị em hay không?"
"Cô Giai Tuệ, nếu cô và cô Diệp là chị em thì tại sao lại khác họ?"
"Cô Giai Tuệ, nếu là chị em thì sao hai người lại không giống nhau?"
"Cô Giai Tuệ!"
* * *
Vô vàn câu hỏi như trên được đặt ra. Vũ Giai Tuệ bối rối không biết trả lời thế nào, cô ta đành len lỏi tìm đường thoát khỏi đám đông. Sau một lúc, nhờ sự giúp đỡ của quản lý và trợ lý, Vũ Giai Tuệ cuối cùng cũng thành công.
Vừa thoát ra khỏi đám đông, cô ta vào phòng nghỉ của mình. Đóng sầm cửa lại, cô ta ôm lấy đầu ngồi thụp xuống. Quản lý và trợ lý thấy vậy bèn hốt hoảng đỡ cô ta dậy.
"Giai Tuệ, em sao vậy?"
Vũ Giai Tuệ vịn tay quản lý ngồi lên ghế, cô ta ngửa đầu ra nhắm mắt lại. "Không sao, tôi muốn nghỉ một lát."
Nhưng chưa thư giãn được chút nào thì điện thoại cô ta đã vang lên tiếng báo tin nhắn. Vũ Giai Tuệ mệt mỏi mở tin nhắn ra.
Xem xong toàn bộ tin nhắn, toàn bộ sự bình tĩnh cô ta cố giữ nãy giờ hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự sụp đổ hoàn toàn.
Hahaha.. Cuộc đời cô ta rốt cuộc có bao nhiêu bi kịch chứ?
Vốn dĩ cô ta là một thiên kim tiểu thư ăn sung mặc sướng, nhưng giờ thì sao?
Bỗng nhiên ở đâu ra một đứa con gái cướp hết tất thảy. Phá hỏng sự nghiệp của cô ta, phá vỡ hạnh phúc gia đình của cô ta.
Dường như Thượng đế cảm thấy còn chưa đủ, ngài lại bồi thêm cú shock này nữa?
Rốt cuộc cô ta đã làm sai điều gì chứ?
Triệu Thanh Diệp, cô ta hận nhất là người này. Cô ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ bỏ qua cho người này. Chính sự xuất hiện của đứa con gái đó đã làm cho cuộc đời cô ta đảo lộn.
Nhưng.. giờ phải làm sao đây? Cô ta ngồi ôm lấy đầu gối, trong đầu đang rối như tơ vò..
Danh Sách Chương: