Mục lục
Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 100: Cô ấy đến rồi!




Dịch: VoMenh



Nhóm dịch: Vô Sĩ



Tại góc phải màn hình LCD, thời gian đã lùi đến con số 05:32. Trong lúc Dương Húc Minh thẫn thờ kinh ngạc thì đồng hồ đếm lùi vẫn liên tục hoạt động. Trong khi đó Dương Húc Minh mới chỉ thăm dò tầng hai, còn phải tiếp tục "tham quan" tầng ba và tầng một nữa.



Hắn không có đủ thời gian để suy nghĩ về những thứ quái dị này nữa rồi.



Hắn hít sâu một hơi để lấy lại bình tĩnh, sau đó điều khiển nhân vật trong game tiếp tục vừa dựa lưng vào tường vừa tiến lên tầng ba.



Quang cảnh lầu ba trong trò chơi y hệt với khung cảnh trong thực tại, cũng có hai gian phòng.



Dương Húc Minh đẩy cửa phòng tập thể dục ra, hình ảnh trong trò chơi tương ứng theo hành động dần xuất hiện, đó cũng tương tự là một phòng tập thể thao rộng lớn đen kịt.



Nhờ vào ánh sáng đèn pin lia tới lia lui, Dương Húc Minh thấy có hai bóng đen đang đứng bên cạnh bàn chơi bi da. Lúc nhân vật trong trò chơi nhìn về hướng bàn bi da, hai cái bóng đen kia của đồng thời nhìn thẳng vào cậu ấy. Dĩ nhiên, theo kịch bản game, nhân vật đang nhập vai kia cũng không hề phát hiện có hai dáng người ma mị đang đứng ở nơi đó.



Trên màn hình, một khung chat hiện ra trước mắt Dương Húc Minh:




"Kẻ xâm nhập ẩn danh" - Trong phòng tập thể dục này không có món đồ mà mình cần tìm, xem ra mình phải tăng tốc thôi. Mình cảm giác càng lúc càng cấp bách. Nếu không xong trước thời gian quy định, mình có lẽ sẽ chết vô cùng thê thảm.



Dương Húc Minh trỏ tay nhấn Next, tiến độ nhiệm vụ lại tiếp tục đổi mới.




[Đã check in Phòng thể tập thể thao]



Thấy game hiện ra lời nhắc nhở, Dương Húc Minh quyết đoán điều khiển nhân vật trong game rời khỏi căn phòng này, khép cửa lại.



Vậy còn hai bóng đen đứng bên cạnh bàn bi da thì sao? Nếu bọn chúng không tấn công, Dương Húc Minh cũng chẳng dại gì mà chủ động trêu chọc.



Hắn đều khiển nhân vật trong game bước đi; thế nhưng vừa bước đi chưa được bao xa, một âm thanh lạnh lẽo tựa như hai viên bi vừa va chạm vang lên từ căn phòng vừa rồi.



Cái âm thanh thanh lảnh ấy vô cùng chói tai giữa màn đêm dày đặc. B ạ ch Ng ọ c sá ch chấm com.




"Kẻ xâm nhập ẩn danh" - Có tiếng gì đó vừa vang lên trong phòng tập thể dục sao? Chẳng lẽ có ai đang đánh bi-da ở bên trong à? Không, không được! Mình không thể quay lại! Mình phải tìm cho ra thứ đó trước khi hết thời gian.



Dương Húc Minh ngồi yên tại ghế sopha, cả người tê cứng.



Ngay khi âm thanh lanh lảnh của tiếng bi chạm nhau trong game vừa vang lên, một âm thanh lanh lảnh khác cũng bất ngờ vọng xuống từ trên tầng ba tại thế giới thực.



Càng ma quái hơn nữa, khi hắn nhấn lướt qua khung chat, điều khiển nhân vật trong game đi tiếp về hướng gian phòng cuối cầu tầng ba thì hắn lại nghe thấy tiếng bước chân nặng nề vang lên ngay trên đỉnh đầu hắn. Như vậy âm thanh bước đều kia chính là từ trên lầu ba vọng xuống rồi, còn trùng khớp với nhịp bước của cái nhân vật game mà hắn đang chơi nữa.



Chẳng lẽ trong lúc hắn đang hưởng thụ trò chơi điện tử, thì lại có một Dương Húc Minh khác đang lần mò trên lầu ba hay sao?



Có phải là hắn đang điều khiển một nhân vật trong thực tại?



Dương Húc Minh nuốt ực một cái, không dám ngừng tay, bèn điều khiển nhân vật trong game đi tiếp,



05:03...



Nhân vật trong game đưa tay mở ra cánh cửa của căn phòng cuối cùng.



Ánh đèn pin chiếu rọi toàn cảnh cả căn phòng ngủ tao nhã.



Bày trí tại đây khá là đơn giản, nhờ vào ánh đèn, nhân vật trong game cơ bản đã có thể quan sát tình hình chung của vị trí hiện tại.



Một khung chat xuất hiện trên màn hình.




"Kẻ xâm nhập ẩn danh" - Mình không thể đi vào căn phòng này. Mình cảm giác cái giường này nguy hiểm lắm, nếu mà đến gần chắc chắn sẽ có chuyện gì đó vô cùng kinh khủng xảy ra.



Hắn bỗng nhiên giật mình, chẳng lẽ chiếc giường trong cái phòng ngủ kia chính là "cái giường" mà Sinh Tử Lục xúi hắn đi tìm?



Dương Húc Minh bức thiết muốn vứt ngay tay cầm chơi game này để vọt thẳng lên lầu ba nhìn xem, nhưng đáng tiếc, cái lực lượng vô hình nào đấy vẫn đè ép hắn tại chỗ này, khiến hắn ngồi im trên ghế sopha, khó lòng nhúc nhích.



Tiến độ nhiệm vụ lại hiển thị một mẩu thông báo mới:




[Đã check in phòng ngủ của ba ba]



Dương Húc Minh trừng to mắt khi đọc xong dòng chữ này.



Quả nhiên là vậy, trong sự kiện xảy ra cách đây hai năm, kẻ xui xẻo nhất là ông bố chứ không phải người con trai nha!



Cái giường hắn muốn tìm là ở lầu ba, chứ không phải ở tầng một à?



Dương Húc Minh tạm kết luận như thế, sau đó nhận ra đồng hồ đã đếm ngược đến con số 02:48




"Kẻ xâm nhập ẩn danh" - Mình không thể chần chừ lâu hơn được nữa! Mình cảm giác tử vong sắp sửa giáng xuống rồi! Mình bắt buộc phải tìm ra món đồ đó trước khi hết giờ.!



Hình ảnh đồ họa trong game đang hiển thị một bóng người đang vò đầu bức tai, đi tới đi lui, gấp rút muốn rời khỏi. Lúc này, tại tầng ba phía trên đầu chỗ ngồi của Dương Húc Minh hiện tại, từng tiếng bước chân nóng nảy, ngột ngạt, cấp bách vang lên, tương hỗ với hành động và âm thành của trò game. Vật phẩm mấu chốt quả thật nằm tại lầu ba đó nha!!!



Dương Húc Minh điều khiển nhân vật tiếp tục đi tới cầu thang xuống lầu dưới.



Một giọt mồ hôi lạnh giá nhỏ xuống từ trên trán giữa bóng tối mênh mang.



Do hắn vừa nghĩ đến một chuyện, nếu thực tế có một Dương Húc Minh khác bị hắn điều khiển đang tản bộ trên tầng ba. Hắn rõ ràng cảm nhận được lúc hắn đều khiển nhân vật trong game đi xuống lầu thì tiếng bước chân trên tầng ba ngoài đời thực kia cũng dần dần đi xuống lầu.



Bên cạnh đó, ngay khi nhân vật trong game quay lại tầng thứ hai, ánh đèn pin trong tay kẻ đó lia vội về phía căn phòng chứa búp bê một lần nữa. Nguồn sáng loe loát ấy tình cờ chiếu ra một hình ảnh đồ họa khác lạ vừa mới xuất hiện trong trò chơi - một bóng người thấp thoáng đứng trong căn phòng đáng sợ ấy.



Bóng tối bao trùm cả căn phòng, khe cửa chầm chậm di chuyển tựa như một cánh cửa Địa ngục đang chầm chậm mở ra, hắn trông thấy từng ánh lửa màu đen quỷ dị im lìm đang lơ lửng.



Ngay lúc này, một hộp thoại mới lại hiện lên:




"Kẻ xâm nhập ẩn danh" - Nguy to, cô ấy đến rồi! Cô ấy đang ở ngay trong căn phòng này! Mình chết chắc rồi!



Thấy khung chat này, Dương Húc Minh giật thót cả tim. Đồng hồ đếm ngược bên phải góc màn hình cũng nhảy từ 02:18 xuống còn 00:30????




"Kẻ xâm nhập ẩn danh" - Thời gian càng lúc càng ít mà! Mình phải xuống lầu một ngay lập tức!



Nhìn thấy câu này, Dương Húc Minh không chần chừ thêm nữa, vội vàng điều khiển nhân vật trong game chạy như bay xuống lầu một. Hắn bỗng dưng phát hiện, lúc này hắn đã không còn giữ tư thế dựa lưng vào tường mà đi nữa.



Tại sao hắn lại có thể điều khiển nhân vật trong game chạy gấp rút như vậy được?



Bỗng lúc ấy, ngay khi nhân vật trong game nhoài người ra khỏi bức tường mà chạy, thì màn hình đồ họa của game phát lên góc nhìn từ tấm lưng của kẻ đang chạy này.



Đó là một gương mặt người chết thêm thảm với máu me đầm đìa tại tai, mắt, mũi, miệng; đáng sợ hơn là gương mặt đó rõ ràng mọc ra từ trên lưng của tên nhân vật game này.



Trong phút chốc, gương mặt tử thi này tựa như đang biến đổi.



Dương Húc Minh chăm chú nhìn kỹ, sau đó hốt hoảng giật mình.



Một cái đầu người đàn ông cùng nửa phần vai đang chầm chậm mọc lên từ trên lưng của nhân vật có hình tượng giống hắn y như đúc bên trong game này. Trong khi nhân vật trong game đang bỏ chạy, nhìn xa xa cứ tựa như hắn ta đang cõng một đứa bé trên lưng. Chiếc đầu máu me ấy đung đưa, lắc lư theo từng bước chạy, và vẫn vậy, tiếp tục phát triển to dần.



Có lẽ, không lâu sau đó, một con ác quỷ có hình dáng thê thảm chết chóc sẽ được mọc ra từ sau lưng Dương Húc Minh!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK