“Sau đó, tớ nói cám ơn với thầy ấy, ấn một nụ hôn lên má thầy ấy rồi chạy.” Đồng Tiểu Noãn cười đến được gọi là hồn nhiên! Thật ra thì đây đều là cô bịa ra, dù sao chuyện lúc trung học đều có thể thêu dệt vô cớ, lại không ai biết.
“Cứ như vậy?” Thiên Ca Tuệ quả thật không thể tin được, chẳng lẽ hôn một cái lên má đã kết thúc đoạn thầm mến này, đây cũng quá hấp tấp đi!
Đồng Tiểu Noãn nhún nhún vai, “Lúc ấy tớ mới học năm đầu trung học, còn trẻ không hiểu chuyện chứ sao, nhưng mà khoa trương nhất là sau khi tốt nghiệp cấp ba, có một lần đụng phải thầy giáo kia ở trên đường, nhìn thầy ấy tớ vẫn còn giống như nhìn thấy lũ lụt thú dữ vậy, vội vàng chạy trốn, các cậu nói chọc người ta giận hay không giận!”
“Xem ra thầy trò yêu nhau rất cấm kỵ, kể cả giáo viên cũng sợ hãi!” Lam Tạp cũng bị chọc cười.
“Nói đến thầy trò yêu nhau, trường chúng ta có một vụ.” Đồng Tiểu Noãn thần thần bí bí nhẹ giọng nói.
“Ai và ai?” Thiên Ca Tuệ lập tức
[email protected]`l3q21y"d0n cảm thấy hứng thú, ai bảo cô là kẻ yêu thích bát quái đây.
“Không biết tên cụ thể, nhưng xác định là giáo viên trường mình và một nữ sinh, nghe nói tình yêu bí mật được bảo vệ vô cùng tốt, lui tới hai năm mà người ngoài không ai biết được, khi giáo viên chuẩn bị phá vỡ quan điểm thế tục công khai tình cảm với nữ sinh kia thì nữ sinh kia thực tập ở một bệnh viện, đúng lúc phải đi theo một bác sỹ đến một xó núi xem bệnh cho con nít, bất hạnh bị lây ôn dịch, không chữa trị mà chết.” Đồng Tiểu Noãn xưa nay thích thu thập và nghe đủ chuyện bát quái, hôm nay tâm tình của cô tốt mới nói ra, bình thường trong lòng buồn bực khẳng định sẽ không lên tiếng.
“Thật thê thảm! Tại sao người có tình lại không thể thành thân thuộc chứ?” Già Đại cắn môi dưới thở dài.
“Vậy thầy giáo sau đó như thế nào?” Hình như Lam Tạp hơi chú ý đến đoạn sau.
“Còn có thể như thế nào chứ, người phụ nữ yêu mến cứ như vậy không hiểu rõ mà chết rồi, nhất định phải tìm bệnh viện đòi một lời giải thích, nghe nói còn kiện lên tòa rồi, có lời nói thắng kiện, cũng có lời nói thua kiện rồi, nói đủ kiểu! Chỉ có điều, nghe nói thầy giáo đó vẫn còn giảng dạy ở trường chúng ta đó!”
“Lưu lại tiếp tục giảng dạy? Vậy cần dũng khí nhiều lắm để chịu đựng mấy tin đồn nhảm nhí này, tớ bắt đầu bội phục thầy ấy.” Thiên Ca Tuệ thở dài, nam chưa cưới nữ chưa gả, nói yêu đương vốn là chuyện thiên kinh địa nghĩa *, nhưng hết lần này tới lần khác lại là thân phận thầy trò, một giai thoại thật đẹp cứ như vậy bị quan niệm đạo đức luân lý phủ lên, thật đáng buồn đáng tiếc!
(*) thiên kinh địa nghĩa: lẽ bất di bất dịch, lý lẽ chính đáng, đạo lý hiển nhiên.
“Thật sự cảm thấy đáng tiếc với vị học tỷ đó, vẫn chưa hưởng thụ thanh xuân đã mất sớm rồi.” Già Đại nhíu chân mày.
“Chẳng lẽ thầy trò yêu nhau đến cuối cùng đều là một bi kịch sao?” Lam Tạp tự lẩm bẩm, hình như cũng bị cảm xúc lây nhiễm.
Trong lúc nhất thời, bốn người không nói gì nữa, rơi vào trong suy nghĩ của mỗi người, nữ sinh luôn đa sầu đa cảm, nhất là khi chạm phải phương diện tình cảm, luôn sẽ nghĩ rất nhiều.
Trong lúc đó vai nam chính trong chuyện xưa của bọn họ hiển nhiên lại là Khúc Lại giáo viên hướng dẫn của lớp các cô, chẳng qua khi đó bọn họ không biết thôi.
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Chủ nhật, Thiên Ca Tuệ theo lệ thường về nhà, ôm hai con trai bảo bối náo loạn không ngừng, cảm giác một tuần không gặp Học Học và Tập Tập lại lớn lên một chút, càng ngày càng đáng yêu, theo chân bọn chúng ngồi trong phòng tắm vỗ nước chơi, không hề yên phận chút nào.
Úy Nam Thừa nói lễ Giáng sinh muốn đưa cô đi Manhattan trải nghiệm lễ Giáng sinh của mọi người ở khu Đông của Newyork là như thế nào, Party chắc chắn không thể thiếu, cho nên khó tránh khỏi dieendaanleequuydonn phải mua vài bộ lễ phục đắt giá, còn hỏi cô có cần mời Jennifer chuyên gia thiết kế thời trang Milan tới đây đo kích cỡ không.
Chuyện này thật sự khiến Thiên Ca Tuệ giật mình, cũng rốt cuộc ý thức được ông xã mình thật ra là một người siêu cấp, tiền vốn nhiều xài không hết, thậm chí có nhiều nhà tạo mẫu tay sai, thư ký thì có mấy kiểu, gì mà thư ký cao cấp, thư ký đặc biệt, thư ký bình thường...
Trong vòng một tháng có đến vài lần phải bay sang mấy nơi như Newyork, Thượng Hải, Bắc Kinh, Hongkong, quả thật là một người bay trên không trung, mà mỗi cuối tuần anh đều cố gắng bớt chút thời gian tụ hội với vợ con.
“Thừa, cần thiết phải làm long trọng như vậy sao?” Mặc dù Thiên Ca Tuệ là tiểu thư con nhà, nhưng từ nhỏ đến lớn tham gia party không vượt quá mười lần, bởi vì cô thật sự rất ghét mấy chỗ quần là áo lượt, ăn uống linh đình đó, quá không tự do, tương đương với có một cái lồng giam vô hình nhốt người vào.
Nhưng từ nhỏ đã được nuôi dạy tốt và văn hóa hun đúc, hệ số cao quý vẫn tồn tại trong lòng cô. Chỉ có điều cách lễ Giáng sinh không phải còn một tháng nữa sao? Chuẩn bị cũng quá sớm rồi.
“Không thích?”
“Cũng không phải không thích, chẳng qua cảm thấy hơi không quá thích ứng mà thôi.”
“Sớm muộn cũng thành thói quen, anh đâu thể cả đời nhốt em ở nha được, mấy người bạn ở Manhattan của anh đã sớm náo loạn muốn gặp em rồi, hơn nữa a Dần thêm mắm thêm muối, bây giờ ở trong mắt bọn họ em chính là một nữ thần.” Úy Nam Thừa chế nhạo nói.
“Cái gì? Nữ thần? Em trở nên vĩ đại như vậy từ khi nào? Đây không phải cố ý khiến em xấu hổ chết sao? Vốn còn một chút can đảm như vậy, lần này, mất sạch.”
Xì! Úy Nam Thừa không nhịn được bị chọc cười, nói rất dễ dàng, “Bọn họ thích náo loạn mà thôi, người Mỹ trái lại tương đối die~nd a4nle^q u21ydo^n cởi mở, có thể còn nói giỡn hơn a Dần, nhưng không có ác ý.”
“Được rồi, đừng quá xem thường bà xã anh, mặc dù khi còn bé bản tiểu thư không có danh tiếng gì, rõ ràng thuộc về tiếng xấu, nhưng bàn về chơi em chính là không kém chút nào đó ~~” Thiên Ca Tuệ kiêu ngạo mà hất cằm lên, trong mắt tràn đầy tự tin, cô lúc này đẹp nhất.
“Danh tiếng xấu cũng chẳng sao, chơi mà! Đó là đương nhiên, cũng không nhìn một chút xem là bà xã của ai!” Úy Nam Thừa cười hôn lên cái miệng nhỏ nhắn hương vị ngọt ngào của Tuệ Tuệ.
“Anh đây là đang mượn em cất nhắc chính anh!” Cô cũng không phải đèn đã cạn dầu, lập tức cãi lại, tay nhỏ bé ngăn cản bàn tay muốn làm việc xấu của người nào đó.
“Vợ chồng vốn là một thể, em chính là anh, anh chính là em, có cùng vinh quang.” Lời tâm tình buồn nôn bây giờ với anh chính là một bữa ăn sáng!
“Miệng lưỡi trơn tru! Jennifer đó có giao tình rất tốt với anh sao? Nghe nói cô ấy là bậc thầy trang phục trong giới sành điệu đó ~~” Không biết từ chỗ nào xuất hiện vị chua.
“Lúc anh và a Dần ở Havard, gần như hàng năm cũng sẽ đi toàn bộ các nơi trên thế giới du lịch, giữa năm hai có một lần đi Milan, dùng cơm ở trong một nhà hàng nhỏ có phong cách, kết quả đụng phải Jennifer, lúc ấy tụi anh còn không quen cô ấy, nhưng cô ấy liếc trúng dáng người tụi anh, muốn thuyết phục tụi anh làm người mẫu cho cô ấy.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com