An Uyển Uyển từ sau khi bị hắn nói lời lạnh nhạt, tuyệt tình cô ta dường như không muốn trở về nhà trước kia.
Cho nên đối với việc hắn có về nhà hay là đi cô ta cũng không biết nhưng mọi hành động của cô ta hắn lại biết rất rõ.
- phu nhân dạo này thường xuyên đến biệt thự của Dương Chung, đến tối trước khi ngài về cô ấy luôn về trước ngài một bước.
Đoàn Thiên cách vài hôm lại báo tình hình của An Uyển Uyển cho hắn biết nhưng hắn không phản ứng gì nghe thấy nhưng xem như không biết.
- cậu đến Thịnh Vũ giúp tôi một chuyện, còn chuyện ở đây không cần cậu nữa.
Đoàn Thiên hiểu ý liền nhanh chóng rời khỏi.
Đường Vũ Văn sải vài bước là đến trước căn hộ mà Thất Thất thuê.
" CẠCH " cánh cửa mở ra, cả căn nhà hoàn toàn không thấy bóng dáng của Thất Thất đâu cả.
Thất Thất không phải không ở nhà mà là đã đi tắm cho nên hắn không thấy cô cũng là bình thường.
Thất Thất đang tắm trong phòng tắm đột nhiên nghe tiếng mở cửa cả người liền sợ hãi, nhanh chóng cầm lấy cái áo tắm bông choàng vào rồi đi ra.
Cô sợ hãi là vì căn nhà này ngoài cô ra chẳng ai có chìa khoá đến cả Vũ Phong cũng không có. Loại trừ hết tất cả nguyên nhân thì cô chỉ nghĩ ra một nguyên nhân chính là có trộm đột nhập.
Nhưng mà cô chẳng có gì giá trị ngoại trừ cô ra, đột nhập cũng chẳng lấy được gì.
Khi cô bước ra cả căn nhà chẳng thấy bóng dáng ai. Cô lo sợ tìm lấy cây lau nhà trong phòng tắm rồi ngó ngang ngó dọc tìm khắp xung quanh nhà nhưng chẳng có bóng ai.
Chỉ có duy nhất một nơi cô chưa tìm chính là phòng ngủ của cô.
Tim cô lúc này đập vô cùng nhanh cứ như muốn văng ra ngoài luôn. Cô sợ là bởi vì nếu thật sự có trộm thì cho dù cô cầm dao một mình cũng chẳng đánh lại hắn ta, huống hồ cô chỉ là một cô gái yếu đuối.
" ÁÁÁ..." cô nhào bay thẳng vào phòng nhưng chẳng thấy bóng ai.
- đừng sợ, là anh đây!
Đường Vũ Văn không biết từ đâu xuất hiện ôm lấy cô từ phía sau.
Thất Thất suýt chút nữa bị hắn doạ cho ngất xỉu mất.
Nếu hắn không phát ra tiếng thì cô thật sự sẽ ngất đi tại chỗ.
- sao...sao anh lại ở đây? Còn cửa...sao anh lại có chìa khoá?
Thất Thất cũng không đến nổi ngốc mà không đoán ra trong tay hắn có chìa khoá nhà cô.
- em quan tâm những chuyện đó làm gì? Anh đói rồi, muốn ăn...
Thất Thất cau mày không biết đáp lại gì cho hợp lý.
- muốn...muốn ăn thì anh về nhà mà ăn đi. Đến nhà em làm gì?
Đường Vũ Văn tay vẫn không buông cô, ngược lại còn dùng hai tay mình xoay người cô lại đối diện với mình.
Mắt đối mắt, mặt đối mặt. Cả người của cô không biết vì nguyên nhân gì mà cả người cô nóng lên, cả mặt cũng đỏ ửng hồng.
- lương thần mỹ vị sao có thể sánh bằng em. Thất Thất, anh muốn ăn em được không?
Thất Thất dần dần cũng quen với những lời nói đùa này của hắn cho nên không mấy ngạc nhiên.
Cô chớp chớp đôi mắt to tròn của mình nhìn hắn để cố phân tán sự chú ý của hắn, chỉ có như vậy thì cô mới có thể thoát thân.
Nhưng mà lần này khác với những lần trước, hoàn toàn không có một chút tác dụng nào cả.
Cách này không được cô lại tiếp tục giở cách khác, dù sao thì những cách để thoát khỏi nam nhân đều được cô xem qua trên mạng. Bây giờ không vận dụng thì đợi lúc nào vận dụng chứ, huống hồ cô xem nó là để đào tẩu nam nhân vô liêm sỉ trước mặt mình.
Thất Thất liền vùng ra khỏi người hắn, lấy chân đá vào chân hắn. Nhưng vô ích, không những không thoát được hắn mà còn khiến hắn hứng thú hơn, hôn cô mạnh hơn.bTiện thể còn cắn cho cô một cú rõ đau vào cần cổ trắng ngần.
" Á!..." Thất Thất kêu lên. Vô tình còn kích thích người nào đó nhanh tay rút dây ngay eo chiếc áo tắm trên người cô ra. Nhanh như cắt, toàn bộ cảnh xuân đẩy đà trắng trẻo của cô hiện ra trước mắt hắn.
Thất Thất nhanh tay lấy tay che lại. Gương mặt Đường Vũ Văn nhếch lên một nụ cười khẩy, cao giọng nói ra một câu.
- anh và em cũng không phải lần đầu, cả cơ thể em có chỗ nào mà anh chưa chạm, chưa thấy. Em che làm gì?
Đường Vũ Văn áp môi vào đôi môi đỏ mọng mà hôn thật mạnh.
Thất Thất phản ứng dữ dội trước hành động của hắn cho nên đã cắn vào môi hắn. Hắn bị cắn đau cũng không buông môi cô ra. Vị máu mặn chát lan tỏa trong miệng hai người. Càng hôn hắn càng điên cuồng hơn, tay hắn nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo tắm còn vướng trên người cô quăng xuống.
Trong chốc lát phía sau trở nên trống trải thuận tiện cho tay hắn lần vào bên trong chạm vào da thịt mềm mại của cô.
Hết chap 11