Lưỡi hắn đưa sâu vào trong miệng cô, cái lưỡi không xương cứ quấn lấy lưỡi cô, lưu luyến không muốn rời.
Thất Thất tưởng chừng như ngạt thở, toàn bộ khoang miệng đều bị hắn khuấy đảo, nước bọt cứ thế mà chảy ra ngoài...
Cô hoàn toàn bị giữ chặt trong người hắn.
Đường Vũ Văn đôi mắt đỏ ngầu vì dục vọng, hắn đã phải khống chế suốt mấy tiếng đồng hồ qua.
Hắn nhìn thấy cô ăn mặc xinh đẹp như vậy khiến lòng hắn không ngừng bị dậy sóng mà muốn lập tức chiếm hữu cô. Nhưng đến khi thấy cô bị bao nhiêu cặp mắt của đàn ông khác nhìn vào hắn như muốn nổi điên mà móc từng cặp mắt của bọn họ.
Đường Vũ Văn đưa tay kéo tuột chiếc váy xuống phía dưới, ngay lập tức cảnh xuân đẹp đẽ đều hiện ngay trước mắt hắn.
Da thịt cô trơn bóng không tì vết, dưới ánh đèn vàng nhạt hiện lên như trân châu, đôi ngực, eo thon, cái mông, mỗi phân mỗi tấc đều như một toà thiên nhiên hùng vĩ đến quên cả hít thở.
Hắn không phải là chưa từng ân ái với cô nhưng lần này so với lần trước cô càng quyến rũ hắn hơn, càng mị hoặc hơn.
Thân thể cô như đang mời gọi mời hắn, hai bàn tay hắn đặt lên ngực cô, lòng bàn tay thô ráp chà xát vào nụ hoa mẫn cảm khiến cô lập tức xuất hiện một dòng cảm giác thoải mái như bị điện giật mà khẽ ngâm nga một tiếng rên rỉ.
Điều đó càng làm cho phần chinh phục của đàn ông trong Đường Vũ Văn càng mãnh liệt hơn. Hắn xoa bóp, nhào nặn đôi nhũ ngọc tuyết trắng ra đủ mọi loại hình dạng.
Một tay hắn từ từ di chuyển xuống bụng, sau đó luồn vào trong chiếc quần hình tam giác mà sờ nhẹ vào nơi giao điểm giữa hai chân cô.
"Ưm... a..." Thất Thất vô thức rên lên một tiếng.
Chiếc lưỡi hắn buông tha cho môi cô rồi chuyển sang bên tai, hắn liếm nhẹ vành tai cô, cảm nhận được thân thể bên dưới khẽ rùng mình thì khoé miệng hắn mỉm cười.
Thở ra một luồng khí nóng bên tai cô, nói:
- anh thật sự rất yêu em.
Câu nói đầy ấm áp của hắn khiến cho cô không còn muốn cự tuyệt nữa.
Bên dưới vì bị tay hắn cọ xát mà nổi lên lửa nóng, cô cảm nhận được một dòng nóng ấm chạy dọc từ bụng xuống phía dưới.
Đường Vũ Văn hôn lên từng tấc da thịt trên người Thất Thất, thân thể trắng nõn của cô liền tràn ngập những dấu hôn ái muội.
Ánh mắt của Đường Vũ Văn như đang nhìn một bảo vật xinh đẹp, ngón tay ở dưới hoa h*** không ngừng động khiến cho mật dịch đã hơi tràn ra, tản ra mùi hương mê người.
Đôi nhũ phong theo bàn tay của hắn vỗ về chơi đùa mà run rẩy từng nhịp, đỉnh đầu nhũ phong hồng nộn xinh đẹp đứng thẳng, giống như hai quả anh đào chín nở rộ, làm cho người ta muốn hái, muốn cắn thật mạnh.
Đường Vũ Văn vùi đầu vào giữa khe núi hùng vĩ kia mà liếm láp trên làn da non mượt trơn bóng, sau đó lại không ngừng liếm lên trên, đến khi môi ngậm hai nụ hoa hồng nhuận kia vào miệng, Thất Thất không kiềm chế được mà run rẩy toàn thân.
"Ư...ưmm..."
Tiếng kêu run run vừa mị hoặc vừa quyến rũ, làm cho Đường Vũ Văn nhịn không được gầm nhẹ một tiếng.
Hai tay cầm hai quả đào to lớn mà nhào nặn, làm cho nhũ phong vốn mẫn cảm càng thêm căng ra.
Sau đó là chiếc quần tam giác nơi giữa hai chân cũng bị cởi ra.
Sau đó lại tiếp tục phối hợp để cho hắn tách hai chân mình ra, một bàn tay của hắn nhanh chóng tách hai mảnh hoa đã ướt át ra.
- lần này là em đầu hàng trước không phải anh. Nếu có trách thì trách em mị lực quá lớn, còn anh thì lại quá vô dụng không thể kháng lại được mị lực của em.
Lần này thì hai mắt của cô lập tức mở lớn.
Một Đường Vũ Văn cao cai tại thượng, lúc nào cũng này ra vẻ mặt băng lãnh xa cách, lại có thể thốt ra những lời như thế?
Nếu hắn mà vô dụng thì cô chẳng phải là phế nhân sao.
Thật không thể tin nổi!
Đột nhiên đưa ngón tay luồn vào hoa h*** bên trong mà chơi đùa quấy phá, làm cho cô không ngờ tới mà co giật, càng thở gấp nhanh hơn, một luồng hoả nhiệt nóng bừng từ nơi hoa h*** lan toả khắp toàn thân.
"Ưm...á..." hai mắt của Thất Thất đang mơ màng bỗng mở lớn, Đường Vũ Văn không báo trước mà đã đâm thẳng cái thứ dị vật kia vào bên trong cô rồi.
*** *** vừa thô vừa lớn không ngừng tiến vào tiểu h***, cơ hồ muốn xuyên qua cô.
- em cảm thấy thế nào?
Đường Vũ Văn nhe răng cười, nhìn sâu vào khuôn mặt vẫn đang đơ cứng chưa thể chấp nhận của cô.
Của hắn lớn quá, không nói trước khiến cho toàn thân cô ngay tức thì liền căng cứng như sợi dây đàn. Nhục h*** không ngừng co giật.
Còn hỏi cô có cảm giác thế nào sao?
Cảm giác của cô lúc này là muốn đánh chết hắn.
Thứ to lớn tráng kiện của hắn chợt trướng đại hơn bên trong hoa h***, sự chặt chẽ làm cho hắn phát điên, toàn lực chọc sâu vào, để cho toàn bộ của mình chôn sâu trong cô, không ngừng cuồng sáp mãnh liệt.
Tiếng thở dốc tràn ngập khắp mọi ngõ ngách trong căn phòng.
Không khí tựa như nóng đến bỏng rát.
Trên giường, hai người bọn họ vẫn triền quấn vào nhau. Tấm lưng màu đồng của người đàn ông đều đặn đưa đẩy, rịn ra những giọt mồ hôi nồng đậm.
Hết chap 17