- Thầy ơi! Nó nói
- Ừ?! Anh hỏi
- Em chán quá... Nó lại làm nũng
- Cô bé! Sáng giờ em ăn vặt, đọc truyện, lướt web cả buổi rồi mà còn chán à? Anh dịu dàng nói với nó
- Em chán...... A! Tay nó lướt trúng bài báo của cục công an nói về Leo
- Gì thế? Anh nhíu mày hỏi
- Đây... đây là Leo! Nó vừa chỉ vào màn hình điện thoại vừa ngồi dậy đưa cho anh xem
- Thì sao? Anh thản nhiên hỏi nhưng trong lòng thầm nghĩ ngợi
- Anh ta đẹp trai quá! Nó reo lên khiến anh muốn sặc trà
- Khụ...khụ...
- Thầy này! Thầy biết cách nào liên lạc với anh ta không? Nó hỏi
- Em muốn tìm Leo để làm gì?
- Em... em muốn cảm ơn anh ấy. Anh ấy đã cứu em nhiều lần em gặp nguy hiểm khi đánh nhau.... Nó nói giọng tự hào.
- Chỉ muốn cảm ơn mà đi tìm người đó sao? Em quá mạo hiểm! Anh ôn nhu nói cho nó biết
- Không! Em muốn nói cho anh ấy biết một chuyện nữa!
- Chuyện gì nữa? Anh hỏi giọng lạnh đi vài phần ( Bởi Phong ca không muốn nó biết mình chính là Leo)
- Em... em thích anh ấy thầy ạ! Giọng nó nhỏ đi
-..... Anh đứng hình vài giây, khóe môi giật giật
- Thầy ơi! Em thích anh ta lắm. Em không biết chuyện này bắt đầu từ lúc nào nhưng.... Giọng nó ngập ngừng
- Nhưng? Anh tiếp lời nó khi nó ngừng lại
- Nhưng em biết một điều là em muốn ở bên cạnh anh ấy...
- Ngốc quá!!! Thôi!!! Em đừng nghĩ đến người đó nữa! Em đợi tôi xíu, tôi đi thay quần áo rồi chúng ta đi chơi...
-