Mục lục
Kỷ Nguyên Ánh Trăng Mờ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 235: Phá vòng vây




Editor: Waveliterature Vietnam

Không gian sáng như ban ngày vậy.

Ánh sáng của mặt trăng màu tím vẫn mang một sức mạnh xuyên thấu kỳ diệu, và ánh sáng trắng của đèn pha tìm kiếm được phủ một lớp màu tím.

"Ai?!" Mắt Khắc Lạc Tư mở to và anh ta hét lên.

Bởi vì ở bên ngoài phạm vi có một thân ảnh xuất hiện, từ quan điểm của anh, đó là quân lính của mình.

Tuy nhiên, họ đã nhận được tin rằng Đường Lăng đã trà trộn vào người của họ, vì vậy người của họ cũng không đáng tin cậy.

Khắc Lạc Tư vừa nói chuyện vừa hành động.

Bước đầu tiên là bước đi ngay lập tức.

Bước dài nhất có thể kéo dài khoảng 150 mét.

Điều anh không thể ngờ đến là thân ảnh bên ngoài phạm vị cũng đang di chuyển và tốc độ rất nhanh, nhưng nó lại không nhanh bằng anh.

Khoảng cách giữa hai bên là gần 200 mét.

Rồi tiếng súng vang lên.

Bắn ở khoảng cách 800 mét sao? Trên khuôn mặt của Khắc Lạc Tư toát ra một tia cười lạnh.

Anh ta biết rõ súng tiêu chuẩn của chiến binh cơ sở, khẩu súng lục là Glock 17 và súng trường tự động là AK47.

Tầm bắn hiệu quả của khẩu súng lục chỉ là 50 mét. Nếu có thể bắn trúng mục tiêu khổng lồ trong vòng 100 mét thì có thể nói đây là một tay súng tốt.

Về tầm bắn hiệu quả của AK47, nó chỉ có 300 mét. Tất nhiên, đầu đạn của nó vẫn có thể gây chết người trong phạm vi 1km. Tuy nhiên, khẩu súng trường tự động này có tầm bắn hơn 300 mét. Đặc biệt ở chế độ bắn liên tục, độ chính xác của súng chính là một trò đùa.

Hơn nữa, đối với Chiến binh Mặt trăng Tím, đặc biệt là Chiến binh Mặt trăng Tím được trang bị vũ khí đầy đủ, mức độ sát thương của những vũ khí nóng bỏng này đã trở nên ít khủng khiếp hơn.

Vượt ra ngoài một phạm vi nhất định, vũ khí nhiệt sẽ mất đi độ chính xác, chuyện sát thương thì lại càng vô lý hơn.

Tuy nhiên, trong giây tiếp theo, nụ cười chế giễu trên khuôn mặt anh ta đã hoàn toàn biến mất, bởi vì anh ta nghe thấy một vài tiếng nổ ra từ áo giáp của mình.

Một viên đạn bắn vào tai anh.

Đây là loại bắn chính xác nào? Có phải chỉ là một sự trùng hợp?!

Nhưng đã bây giờ không phải là lúc nghĩ về điều này? Rõ ràng, người đến chính là Đường Lăng!

"Bắt người." Khắc Lạc Tư hét lớn.

Kì thực, không cần đợi Khắc Lạc Tư ra lệnh thì tất cả mọi người đều đã biết đây là Đường Lăng.

Làm sao hắn ta lại dám kiêu ngạo như thế, chỉ có một mình ở trên biên giới mà còn dám chủ động tấn công!

Không cần bất kỳ mệnh lệnh nào, hai chiến binh mặt trăng màu tím khác đang ở biên giới của góc giữa di chuyển và lao về phía Đường Lăng.

Ở khoảng cách 800 mét, chỉ cần thực hiện tối đa sáu bước là có thể chạy đến bên Đường Lăng và tóm lấy anh ta.

Những người lính khác được trang bị vũ khí nóng. Trước tiên họ cũng lao tới phía Đường Lăng hơn nữa lại còn trực tiếp nổ súng. Ngay cả khi họ không thể đánh Đường Lăng thì họ cũng phải tạo thành một tấm lưới lửa để ngăn bước chân của Đường Lăng.

Nếu Đường Lăng chui đầu vào bẫy, việc bắt giữ anh ta sẽ là công lao to lớn đến mức nào? Chỉ cần nghĩ về điều này, những người ở góc giữa của biên giới liền vô cùng kích động.

Tuy nhiên, cảnh tượng đáng kinh ngạc lại xảy ra.

Không ai có thể đến gần Đường Lăng. Khẩu súng AK47 trong tay anh ta chuyển động vô cùng nhanh.

Dù là bắn tỉa, bắn trực tiếp, hay bất kỳ chế độ nào, trong phạm vi bắn như vậy, thì độ chính xác của nó là không thể tin được.

"Rầm rầm", bộ giáp của ba chiến binh mặt trăng màu tím phát ra âm thanh chói tai, họ không thể sử dụng bước chân ngay lập tức mà phải nhanh chóng né tránh.

Ngay cả khi là một chiến binh mặt trăng màu tím, nếu càng đến gần viên đạn thì sẽ càng nguy hiểm hơn.

Một số bộ phận trên cơ thể không được bảo vệ bị trúng đạn thì vẫn sẽ bị thương.

Còn những viên đạn được bắn bởi những người lính thì sao? Không có mối đe dọa nào với Đường Lăng, và bước chân của anh rất thất thường. Đối mặt với những viên đạn này, ngay từ ban đầu là dựa vào may mắn để bắn trúng mục tiêu cho nên việc né tránh là rất dễ dàng và tự nhiên.

Thỉnh thoảng, anh sẽ bắn một vài phát súng vào những người lính, và mỗi lần bắn như vậy anh sẽ thu hoạch chính xác một hoặc hai sinh mạng.

Rõ ràng là cùng là một khẩu súng AK47, tại sao trong tay của Đường Lăng, những viên đạn này lại giống như có mắt thần vậy?

Không ai hiểu được làm thế nào mà điều kì diệu đó lại xảy ra? Đường Lăng căn bản là cũng sẽ không giải thích cho họ về việc một vũ khí nóng bỏng sẽ trở nên khủng khiếp như thế nào trong tay anh với sự hỗ trợ của bản năng chính xác.

Ngay cả sau khi hai bên tiến đến phạm vi 600 mét, Đường Lăng cũng gần như không bị thương.

Đây là kết quả của việc anh bắn vào phía ba chiến binh mặt trăng màu tím và đồng thời cũng tránh mạng lưới hỏa lực mạnh, sau đó tiến lên và bắn.

Chỉ trong nửa phút, những người lính chịu trách nhiệm phong tỏa đã hoảng sợ và họ thậm chí không đủ can đảm để bắn tiếp.

Thỉnh thoảng, họ sẽ ngã xuống đất, thỉnh thoảng lại chạy nước rút, và đôi khi họ dừng lại, nhưng việc Đường Lăng cứ bắn liên tục giống như một cơn ác mộng vậy.

Đường Lăng không có chút bối rối nào, chỉ vô cảm, với tốc độ tay rất nhanh, liên tục bắn

Anh chỉ lấy một khẩu súng, nhưng anh đã lấy đi hoàn toàn những viên đạn, và ba lô của anh đầy những đồ nạp đạn. Anh đã lấp đầy tất cả các hộp tiếp đạn trong thời gian anh đang nằm trên cỏ và lắp nó trên đai chiến thuật ở thắt lưng.

"Rầm rầm râm", các viên đạn đang liên tục bị bắn ra và các hộp tiếp đạn được tiêu thụ nhanh chóng.

Các chiến binh mặt trăng màu tím trên đường biên giới cách đó chưa đầy 50 mét có tổng cộng 70 binh sĩ đã được Đường Lăng giết sạch trong nửa phút.

Ngược lại, Đường Lăng chỉ bị một người bắn trúng, và mất gần nửa phút để tiếp cận đường biên giới 500 mét.

Mọi người không thể tin những gì đang xảy ra vào lúc này? Một vũ khí nóng khủng khiếp như vậy sao? Chẳng lẽ vũ khí nóng trong tay của họ như là một món đồ chơi vậy sao?

"Thật đáng tiếc." Hộp tiếp đạn cuối cùng của Đường Lăng đã trống rỗng, và khẩu súng AK47 quả thực rất đáng sợ và mạnh mẽ. Không ai có thể đảm bảo rằng nếu tiếp tục, liệu khẩu súng này có bị nổ không?

Đừng lãng phí, Đường Lăng ném khẩu súng AK47 trong tay và thành công đánh chết một người lính biên phòng.

Khắc Lạp Tư vô cùng giận dữ, hắn ta đã đánh bại Chiến binh Mặt trăng tím chỉ bằng một khẩu súng sao? Đó là loại trò đùa gì? Bây giờ súng đã không còn, hắn sẽ làm gì tiếp đây?

Mang theo tâm trạng tức giận như vậy, ngay lúc này Khắc Lạp Tư lao về phía Đường Lăng. Nhưng Đường Lăng vẫn đứng ở vị trí ban đầu và không hề di chuyển, tay anh run lên, một khẩu súng ngắn Glock 17 rơi vào lòng bàn tay anh.

Anh thậm chí còn không giơ tay lên mà chỉ vặn cổ tay, viên đạn được bắn ra từ khẩu súng lục và nó nằm trên một hòn đá lớn gần anh ta. Nó đã bị đẩy ra và bay đi ở một góc độ khác. Rõ ràng, động lượng là không đủ.

Nhưng điều đó không thành vấn đề. Đường Lăng đã một lần nữa bóp cò trong nháy mắt, viên đạn thứ hai từ nòng súng bay ra và bắn thẳng theo đuôi viên đạn trước.

Viên đạn có toàn bộ sức mạnh và theo hướng Khắc Lạp Tư mà lao tới.

Khi Khắc Lạp Tư cảm nhận được nguy hiểm thì đã quá muộn, chẳng qua thân là một chiến binh mặt trăng màu tím, các chức năng khác nhau của anh đã vượt xa người thường, bao gồm cả bản năng.

Anh ta vô thức quay đầu và nhắm mắt lại. Viên đạn bắn vào mí mắt của Khắc Lạp Tư.

Tác động, bùng nổ, sức nóng đáng kinh ngạc... Viên đạn đã không thể bắn vào nhãn cầu của Khắc Lạp Tư. Là một chiến binh mặt trăng màu tím hạng hai, sức mạnh cơ bắp của anh ta đã đạt đến một cường độ mà người bình thường không thể hiểu được.

Tuy nhiên, cũng là không thể ngăn cản những mảnh đạn bắn tung tóe, làm trầy xước da và tác động mạnh mẽ của viên đạn gần như làm vỡ mắt anh.

Máu bắn tung tóe khắp nơi, Khắc Lạp Tư hét lên, anh dừng lại và nắm lấy mắt trái của mình.

Đường Lăng vẫn bình tĩnh tiến về phía trước.

Với một khẩu súng cầm tay duy nhất, ngay cả khi không có lưới hỏa lực mạnh mẽ, động tác bắn súng của anh vẫn rất khủng khiếp.

Những người lính đều đang rất hoảng sợ và không dám nổ súng. Họ phát hiện ra nếu ai bắn thì sẽ đều phải nhận một kết cục như nhau đó là chết không toàn thây.

Điều này khiến Đường Lăng thở dài trong lòng. Ở khoảng cách này, nếu bọn họ không nhát gan như vậy, kết hợp với mạng lưới hỏa lực mạnh mẽ đan xen thì chắc chắn sẽ làm anh tổn thương. Du sao anh cũng chỉ còn một viên đạn.

Còn đối với Chiến binh mặt trăng tím thì sao? Chấn thương nhỏ của Khắc Lạp Tư có lẽ đã khiến họ sợ hãi và từ bỏ việc bắt giữ Đường Lăng theo cách này.

Họ vẫn đang chờ đợi, chờ đợi thời cơ tốt nhất để bắt Đường Lăng.

Họ không cam lòng tin rằng Đường Lăng có thể vượt qua biên giới theo cách như vậy!

Do đó, họ cũng đã bỏ lỡ thời gian tốt nhất để tiếp xúc với Đường Lăng.

Cứ như vậy tạo ra một kết quả, họ cứ trơ mắt nhìn Đường Lăng đã đến gần khu vực trong phạm vi 200 mét của lưới sắt biên giới. Vào lúc này, không ai dám bắn, và cũng trơ mắt nhìn những người lính mặt trăng màu tím đứng im bất động, để Đường Lăng đi ngang qua họ, trơ mắt nhìn Đường Lăng dừng lại, một tay nắm lấy khẩu súng, một tay chạm vào điếu thuốc, đặt lên khóe miệng, từng việc cứ thế chậm rãi trôi qua, khuôn mặt anh ta hiện lên một nụ cười nhạo báng...

Mặc dù vậy, những người này không nghĩ rằng họ bị mất đi sự kiêu ngạo vốn có vì họ đã thu hẹp vòng vây và đã thông báo cho bộ phận hỗ trợ. Đường Lăng đi đến điểm này cơ hồ là đã bị mắc kẹt trong vòng vây của Hội đồng sao, không thể trốn thoát được, chỉ cần chờ đợi anh ta nhận lấy kết cục cuối cùng là bị trói nữa thôi.

Mọi chuyện sẽ xảy ra như thế sao? Đường Lăng nhả ra một ngụm khói, và khẩu súng trên tay đột nhiên chỉa vào một người lính.

Người lính sợ hãi và sau đó nghe thấy một tiếng nổ.

Xong rồi! Người lính nhún cổ nhưng tuyệt nhiên lại không có gì xảy ra.! Hóa ra âm thanh này chỉ là từ miệng Đường Lăng phát ra.

"Ta nên làm gì đây? Đạn của ta đã không còn nữa rồi." Đường Lăng mỉm cười và nói một câu nhưng anh cũng không vứt khẩu súng trong tay.

Không ai dám tiến lên, đây như là một sự uy hiếp, kỹ thuật súng của Đường Lăng gần như đã làm những người này sợ hãi.

Trên thực tế, mọi người đều biết rằng nếu có người có thể bắt kịp Đường Lăng, thì đều sẽ chết, đúng không?

Khắc Lạc Tư bị thương ở mắt! Nếu bắn trúng đầu của anh ta thì sao? Sau đó, dưới khoảng cách gần như vậy, ngay cả là một Chiến binh Mặt trăng tím cũng không thể tránh được, và chắc chắn anh ta sẽ phải chết!

"Lần này, thực sự không còn viên đạn nào." Đường Lăng nói xong câu này thì cũng vừa vặn hai giây trôi qua.

Anh buông tay và ném súng!

Hiện tại, ba chiến binh mặt trăng màu tím đã bùng nổ và vội vã lao về phía Đường Lăng, và bây giờ ở khoảng cách này, ngay cả khi không có một bước nhất thời thì cũng có thể ngay lập tức lao đến bên cạnh Đường Lăng.

Ba giây! Khoảnh khắc anh ta ném khẩu súng ra, phải mất ba giây!

Một âm thanh vang lên, mặc dù không lớn nhưng cũng đủ khiến mọi người choáng váng, Đường Lăng trực tiếp trở thành một người đàn ông cơ bắp to lớn trước mặt họ.

Đó là âm thanh đồ tác chiến dùng trong chiến đấu bị xé rách!

Chiều cao của cơ thể là ba mét năm, cánh tay to lớn có thể so sánh với thắt lưng của một người đàn ông bình thường và hai chân giống như những cây cột. Bộ dạng này đã khiến nhiều binh sĩ bình thường sợ hãi.

Các chiến binh Mặt trăng tím còn không kịp để ngạc nhiên thì họ đã vội vã lao về phía Đường Lăng.

Lúc này, Đường Lăng đã di chuyển.

Một bên anh hạ gục Khắc Lạc Tư và cùng một lúc anh trực tiếp giáng một cú đấm vào một người lính mặt trăng màu tím khác ở phía bên phải, cả hai bên đều lùi lại, cuối cùng một chiến binh mặt trăng tím vừa đến, Đường Lăng đã khiến anh ta liền muốn chạy ra ngoài.

Sau khi biến đổi, các khả năng và sức mạnh được nhân lên gấp bốn lần! Sức mạnh của Đường Lăng đã vượt qua Chiến binh Mặt trăng tím hạng nhất, gần với Chiến binh Mặt trăng tím hạng hai!

Nhưng anh mạnh hơn Chiến binh Mặt trăng tím hạng hai, hơn nữa lại có khả năng đáp ứng với các dây thần kinh!

Bởi vì hai khả năng này rất khó cải thiện trong giai đoạn sau, nên việc phá khóa gen thứ nhất chỉ là một yêu cầu về sức mạnh, chẳng hạn như sức mạnh của chín con bò, nhưng yêu cầu về tốc độ và khả năng phản ứng thần kinh thì không quá đặc biệt, chỉ cần anh mạnh mẽ là được. Tuân thủ yêu cầu chung là một điểm rất đáng chú ý.

Hai khả năng này đều được mọi người biết đến. Để cải thiện khả năng sau khi vượt qua Chiến binh mặt trăng tím, thì chỉ có thể dựa vào việc phá khóa di truyền.

Do đó, mỗi bước thăng hạng của Chiến binh mặt trăng tím là một sự thay đổi về chất và khoảng cách giữa các cấp sẽ rất lớn.

Điều này là đúng cho dù đó là sức mạnh, tốc độ hay phản ứng của thần kinh.

Đường Lăng chạy và lao thẳng vào lưới thép. Trong khoảng cách này, ba chiến binh mặt trăng màu tím không thể đuổi kịp Đường Lăng cả về phản ứng hay tốc độ.

Họ nhìn thân hình khổng lồ của Đường Lăng một cách sững sờ, anh ta lao thẳng vào lưới chuông, rồi nhảy qua nhưng tuyệt nhiên không chạm vào lưới!

Cuối cùng điều gì đang xảy vậy? Khắc Lạc Tư có cảm giác muốn chửi thề, và vết thương vừa rồi bị Đường Lăng đánh vẫn còn hơi đau.

***

Đường Long ném ra một đống linh kiện ở trong tay, sau đó nó rơi xuống trên bàn.

Sau đó, Đường Long nhanh chóng nhặt các bộ phận bằng một tay và bắt đầu lắp ráp.

Âm thanh va chạm rất to, và tốc độ tay của Đường Long nhanh đến mức khiến mọi người không thể nhìn thấy nó rõ ràng.

Hai giây, với âm thanh của tiếng "rầm" cuối cùng, một khẩu súng lục hoàn chỉnh đã xuất hiện trong tay của Đường Long.

"Xoẹt" một âm thanh vang lên, khẩu súng đã được lên đạn, và nó được xoay vòng trong tay của Đường Long rồi dừng lại ở một góc.

Một phát súng được bắn ra, viên đạn trực tiếp theo khoảng trống giữa hai cửa sổ bắn ra ngoài, rồi một âm thanh giòn giã vang lên, ở cách đó khoảng 140m có một chiếc xe quân sự và một lá cờ nhỏ được gắn ở trước xe đã bị rơi xuống đất.

Đứng ở bên cạnh Đường Long, trán Lí Võ đã ướt đẫm mồ hôi lạnh. Anh cá rằng đây là một khẩu súng mà Đường Long chưa từng tiếp xúc qua.

Có phải Hội đồng sao dựa trên những khẩu súng ngắn tiền văn minh và những khẩu súng được sửa đổi một cách đặc biệt thế nhưng làm thế nào khi đến tay Long Ít, nó lại trở nên xuất quỷ nhập thần như vậy?

"Hai khẩu súng này thì sao? Chỉ với nó thì có khiến Đường Lăng lo lắng không? Ngay cả khi đó là ba người lính mặt trăng màu tím thì sao?" Đường Long đặt khẩu súng trong tay xuống.

Nhìn vào video chiến trường từ đường biên giới truyền đến, anh ta không hề hỏi tội ai, cũng không trách ai, anh ta chỉ phán đoán một chút nếu nó vào tay mình thì kết quả sẽ ra sao? Giả sử chính mình và Đường Lăng có thực lực ngang bằng nhau.

Bản năng chính xác đã chóng dự đoán kết quả, và chắc chắn kết quả cũng sẽ tương tự như vậy thôi.

Rốt cuộc, chỉ có một cách duy nhất, đó là chiến binh và chiến binh mặt trăng màu tím phải có một tinh thần chiến đấu hoàn hảo.

Thật không may, điều này đã không xuất hiện.

Tuy nhiên, điều đó không quan trọng, chắc chắn những người lính này sẽ bị trừng phạt, và các Chiến binh Mặt trăng tím cũng vậy.

Điểm mấu chốt của trò chơi không nằm trên đường biên giới này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK