• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 25: Tự an ủi (1) (hơi H)




Thứ phim cấm này, vẫn là sau khi Tô Yểu quen biết Quan Đình mới bắt đầu tiếp xúc.



Cũng không biết Quan Đình tìm được nguồn ở đâu, cô ấy luôn có thể đáp ứng nhu cầu của Tô Yểu kịp thời. Thời học đại học, hai người lúc rảnh rỗi không có gì làm, liền dựa vào gần nhau, nằm trong một ổ chăn cùng xem phim cấm. Sau khi Quan Đình quen bạn trai, cái hoạt động này mới có thể gác lại.



Tô Yểu độc thân đã lâu, nhìn thấy những ví dụ người kết giao rồi chia tay phân phân hợp hợp cũng nhiều, hơn nữa ngôn luận trên mạng lại cực đoan, cô nghĩ như thế nào cũng đều cảm thấy độc thân là tốt nhất, nên không có gợi lên ý niệm yêu đương gì đó.



Lại nói tiếp, đã rất lâu Quan Đình chưa gửi cho cô những thứ này, cố tình ở ngay lúc này...



Tô Yểu cắn răng, cô vốn định để quan hệ của mình với Lương Sở Uyên ổn định một chút, không cần bại lô bản tính quá nhanh, có thể rụt rè thêm một ngày liền thêm một ngày. Kết quả là bọn họ bên nhau còn chưa được một tháng, hình tượng của cô liền không còn chút nào, giống như cái bình thủy tinh, trong suốt đến đáng sợ.



"Nếu em nói, em chưa bao giờ xem mấy thứ kia, anh có tin không?"



Tô Yểu trộm nhìn từ khe hở ngón tay, thấy biểu tình của Lương Sở Uyên, thấy anh cười đến hào phóng bình tĩnh, lại cảm thấy chính mình có chút làm kiêu.



[Em nói anh liền tin. Nhưng anh cảm thấy, em xem mấy thứ này cũng rất bình thường, so với suy nghĩ trong lòng anh cũng không khác nhau nhiều lắm.]



"..." Tô Yểu bỏ tay xuống, "Sao anh luôn trêu chọc em vậy."



[bởi vì em đỏ mặt nhìn rất đáng yêu...Tô Yểu, em lại bỏ tay.]



Tô Yểu lại không che nữa, "Vậy thì sao? Bạn trai của em muốn xem, em còn có thể không để cho anh ấy xem sao?"



Hơn nữa, còn cách xa vạn dặm, Lương Sở Uyên cũng không ăn được, cô không sợ hãi.



Hầu kết Lương Sở Uyên lăn lộn, [Em lại ép anh phải đi vẽ tranh để bình tĩnh.]



Tô Yểu nghĩ đến cái gì đó, lỗ tai đều hồng thấu, "Anh đừng vẽ nữa, có nghe không?"



Hai ngày trước, nhìn thấy một bức tranh khỏa thân vẽ chính mình, phản ứng đầu tiên không phải đỏ mặt, mà là tức giận: "Anh có biết anh vẽ em béo hay không!"



Lương Sở Uyên kinh ngạc, [....Anh là vẽ dựa theo cảm xúc.]



"Mùa đông em mặc rất nhiều quần áo mà." Tô Yểu cảm thấy ủy khuất, "Anh ôm em mặc nhiều tầng quần áo như vậy, đương nhiên là mập mạp rồi."



[Vậy chờ anh trở về, em để anh sờ sờ bên trong, anh sẽ biết.]



Tô Yểu lại một lần nữa cảm thấy, có thể trắng trợn nghe được suy nghĩ trong lòng người khác, có đôi khi thật sự cảm thấy thẹn.



Mới vừa bị người phát hiện chính mình xem phim cấm, cô bất chấp tất cả, ra vẻ không sợ hỏi: "Vậy hiện tại anh cứng không?"



Ánh mắt Lương Sở Uyên trầm xuống, [cứng.]



Ngón tay Tô Yểu chuyển qua phím màu đỏ, hắc hắc cười nói: "Vậy anh tự mình giải quyết đi!"



Vừa dứt lời, trò chuyện kết thúc.



Phòng ngủ nhất thời yên lặng không tiếng động. Tô Yểu nằm ngửa trên giường, nhìn trần nhà, ngón tay nhích tới nhích lui, cuối cùng vẫn đem máy tính kéo lại gần.



Vừa mở ra liền truyền đến âm thanh thân thể giao cấu, nữ nhân rên rỉ yêu kiều, nam nhân đang làm tình không hề có tình cảm, vẫn là kịch bản giống nhau, Tô Yểu xem đến đần độn vô vị.



Nhưng rất kỳ quái, cô ướt.



...Đều do Lương Sở Uyên.



Tóc đã bị làm tán loạn ra giường, Tô Yểu hít sâu, đem váy ngủ cởi ra, bên trong không mặc gì cả, vú mượt mà đầy đặn, vòng eo mềm mại tinh tế cùng với rừng cây thưa thớt che lấp hộ khẩu...



Cô sờ lên một bên đầu v* nho nhỏ, đầu ngón tay bóp vú, không nhịn được mà vuốt ve, đến khi đầu v* từ mềm biến cứng, cho đến khi quầng vú đều ửng đỏ cô mới dời đi lực chú ý xuống phía dưới sờ soạng---



Lòng bàn tay áp lên lông mao mềm mại, Tô Yểu rất nhanh tìm được vị trí của âm đế, dừng ngón tay họa vòng quanh cánh hoa. Giống như khiêu khích, cô chơi đùa không nhanh không chậm, chỉ trong chốc lát, một chút cảm giác khoan khoái kéo đến, một chút nước dịch chảy ra, trộn lẫn với vài phút động tình trước đó, làm cho hoa huy*t trở nên ướt át.



Cô phun ra một hơi gần như không nghe thấy, ngón tay nhợt nhạt cắm vào miệng huyệt, chưa đi vào quá sâu, chỉ loanh quanh ở miệng huyệt, lấy móng tay mà quét qua vách động mềm mại, mỗi một lần, đùi liền run lên một chút.



Gương mặt của Tô Yểu hiện lên một mạt ửng hồng, nếu lúc này còn gọi video, Lương Sở Uyên sẽ nhìn thấy người phụ nữ thân hình trần trụi, hai chân mở lớn, một tay cắm vào hoa huy*t của chính mình, đút vào kéo ra, mang chất dịch nhầy làm ướt phần lông phía trên, nhìn vừa dâm uế lại lầy lội.



Một cái tay khác của người phụ nữ, đang âu yếm phong cảnh anh không cẩn thận nhìn qua vài lần. Nhưng khác biệt với phong cảnh như ẩn như hiện anh thấy qua, lúc này bầu vú tùy tiện mà bại lộ trong không khí, đầu v* sưng đỏ đứng thẳng, nhũ phong lại mềm như nước, tùy ý nhéo đều sẽ xuất hiện từng trận sóng gợn.



Nếu có thể nhìn thấy, anh nhất định sẽ nhào lên để tận sức thưởng thức thân thể của cô.



Anh sẽ một ngụm ngậm lấy đầu v* giống như đậu đỏ, dùng hàm răng tinh tế gặm cắn, dùng đầu lưỡi thô ráp liếm láp; anh sẽ dùng dương v*t hung hăng đâm vào huyệt nhỏ mềm mại kia, ra vào không ngừng, thao ra càng nhiều nước sốt thơm ngọt...



Nhưng cho dù không thể nhìn thấy tận mắt, ở một đầu khác Lương Sở Uyên cũng không tốt hơn chút nào.



***



Từ chương này trở đi sẽ có tương đối nhiều cảnh H nên tốc độ edit sẽ chậm lại nhé mn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK