• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ VietWriter.vn trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên VietWriter.vn. Xin cảm ơn!

**********



Đột nhiên, anh thắng gấp. Như Ngọc giật mình, người sap nhào ra phía trước.



Anh nợ em một câu yêu thương!








* Sao vậy? Cô không thấy có vấn đề gì



trên đường, không hiểu vì sao Tần Hạo Thiên



Anh nợ em một câu yêu thương!








lại thang gấp như vậy?



Tần Hạo Thiên không trả lời, bất ngờ quay sang phía cô, nhóm người đặt lên môi cô một nụ hôn.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Nụ hôn của anh bất ngờ, rồi nhanh chóng kết thúc, khi Như Ngọc chưa kịp phản ứng gì.



Lúc này, trái tim cô đập rất mạnh. Như muốn nhảy khỏi lồng ngực, hai má cũng ứng hong.



Anh nợ em một câu yêu thương!









Cô dùng đôi mắt mèo trong veo nhìn Tân



Hạo Thiên Nhất thời anh không biết nói sao nên



Anh nợ em một câu yêu thương!








thốt một câu cục súc.



" Tôi không vui, khi có nhiều đàn ông nhớ nhưng cô Ngữ khí của anh vẫn trầm thấp như vậy.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Ý trong lời nói này, chính là anh thích cô, không muốn những người đàn ông khác tớ tưởng đến cô. Có thể nói, đây là một lời tỏ tình giản



tiếp



Anh nợ em một câu yêu thương!








Nhưng Tổng Như Ngọc không thể hiểu được ý trong lời nói của anh.



Cô nghĩ anh sẽ nói xin lỗi, chứ không phải là một câu không đầu không đuôi như vậy.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Người đàn ông này, chẳng lẽ bị bệnh gì sao? Tự nhiên lại nổi điên với mình?



" Dù sao, anh cũng không thể tùy tiện hỗn tôi như vậy! Tôi với anh không có quan hệ tình cảm gi



Anh nợ em một câu yêu thương!








" Đây là trách nhiệm của cô, không phải cô là trợ lý sức khỏe của tôi sao? Hôn cô, cũng là một biện pháp giảm bớt sự khó chịu."



Tân Hạo Thiên ngữ khi có phần ranh mai, nói xong anh liên đạp ga lao xe với tốc độ nhanh. Như Ngọc vốn nhát gan, có tay năm chặt dây an toàn, mặt lúc nhằm lúc mở không dám nhìn phía trước.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Cô vừa sợ, vừa tức giận liên quất lên." Tần Hạo Thiên, anh thật đúng là không có liêm si "



Tần Hạo Thiên không tức giận, mà còn khẽ nhếch mép, trong lòng cảm thấy rất vui vẻ.Tông Như Ngọc là người đầu tiên có thể khiến tâm trạng anh vui buôn thất thường là người đầu tiên ngoài ba mẹ và ông nội anh, dám mang anh



Anh nợ em một câu yêu thương!








Cũng là người con gái đầu tiên được anh hôn, nhưng Như Ngọc không biết những điều này.



Những điều Tân Hạo Thiên làm với cô, chưa một người con gái nào có được. Nếu đảm thiếu nữ danh gia vọng tộc kia mà biết được, không biết họ sẽ ganh tị, ngưỡng mộ biết dường nào.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Tần Hạo Thiên chăm chú lái xe, nhưng trong lòng đang rất tự mãn. Đưa cô đến Tân Gia thật sự là quyết định đúng đắn. Sự chiếm hữu trong lòng anh đã trổi dậy, nhưng anh chưa nhận ra điều đó.



Ở Tân Gia, dì Lan đã sai người làm chuẩn bị rất nhiều món ăn, Hạo Thiên còn gửi tin nhân, bảo dì chuẩn bị phòng cho Như Ngọc, căn phòng cạnh phòng của anh.



Anh nợ em một câu yêu thương!










Ông cụ Tân đang ngồi trong phòng khách, thấy di Lan căn dặn người làm, ông cụ hỏi. " Tân Gia có khách sao?"



Dì Lan liền trả lời ông," Thưa lão gia, là khách của cầu chủ



Anh nợ em một câu yêu thương!








"Khách của Hao Thiên 20



Nói ra liên thấy lạ, trước giờ Tần Hạo Thiền có bao giờ đưa khách về biệt thự Tần Gia?



Anh nợ em một câu yêu thương!








'Dạ, là cô Như Ngọc"



Nghe dì Lan nói vậy, ông cụ Tân không giấu nổi vẻ vui mừng.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Từ lần đầu tiên gặp Như Ngọc, ông đã nhận định rằng cô là một người rất tốt.



Ông đã sống đến từng tuổi này, loại người gì cũng đã gặp qua, việc đánh giá một con người đương nhiên có phân chắc chắn.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Trước đây, ông bảo Tần Hạo Thiên giúp đỡ Như Ngọc, cũng chính là muốn tạo cơ hội để họ gặp gỡ.



Nhưng không ai biết được thâm ý sâu xa này của ông.



Anh nợ em một câu yêu thương!








"Thật tốt. Lan Con hãy bảo người làm, chuẩn bị một số đồ dùng cần thiết cho con bé không được đề con bé thiếu thứ gì."



"Dạ, lão gia."



Anh nợ em một câu yêu thương!








Dì Lan cũng có ấn tượng tốt với Như Ngọc, nhưng trước thái độ coi trọng này của ông cụ Tần, dì cũng có phần khó hiểu. Nhưng trước giờ, đầu ai dam suy đoán lung tung ý nghĩ của ông. Trên dưới trong Tân Gia điều biết, kẻ dưới chỉ cần làm không cần hỏi.



Xe của Tần Hạo Thiên về đến Tân Gia có hai người làm Nam liên chạy ra thấy Tần Hạo Thiên và Như Ngọc bước xuống xe, họ liên lễ phép cuối chào



Anh nợ em một câu yêu thương!








Một người đi đến mang hành lý của cô vào trong, người còn lại đi theo sau.



Khi vào đến phòng khách, đã thấy ông cụ Tần ở đó, dáng vẻ uy nghiêm.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Tổng Như Ngọc vui vẻ, đi đến chào ông. Ông cụ cũng rất vui mỗi lần gặp Như Ngọc.



Dì Lan cũng từ bên trong đi ra, phía sau là những người làm của Tân Gia, có nam, có nữ.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Nữ theo đồng phục nữ, nam theo đồng phục nam, tất cả khoản 10 người, đứng ngay ngắn sau dì Lan.



Như Ngọc cũng lễ phép chào dì Lan, di Lan cũng chào cô.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Xong dì liền nói với mọi người, " đây là cô Tống Như Ngọc, cô ấy đến đây để làm việc cho cậu chủ, và sẽ ở lại Tần Gia, tất cả mọi người phải tôn trọng và giúp đỡ cô Tổng Tất cả người làm phía sau, đồng thanh cuối chào cô, " Chào cô Tống"



Tổng Như Ngọc ngại ngùng, cũng liên chào lại bọn họ." Chào mọi người. Xong xuôi đảm người làm giải tán đi làm



Anh nợ em một câu yêu thương!








việc Trong phòng khách lúc này chỉ còn ông cụ



Tân, dì Lan và hai người bọn họ.



Anh nợ em một câu yêu thương!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK