• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



Tổng Như Ngọc cả ngày hôm nay, đều dành thời gian để tìm việc làm



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Văn Phi Phi muốn có đến công ty ba cô ay, nhưng có muốn thử lần lớn bên ngoài, xem thực lực của mình tới đầu?



Nếu tình hình không khả quan thì mới



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








cần sự giúp đỡ, cô từ nhỏ đến lớn, mọi việc lớn



nhỏ đều phải nghĩ cách dự trù cho bản thân.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








không bao giờ dám có ý nghĩ dựa dẫm hay ỷ lại. Cô luôn nghĩ nếu qua ỷ lại vào đều gì đó, đến khi nó không còn, thì bản thân sẽ ra sao?



Bề ngoài mọi người nói cô quật cường, nhưng thật ra là cô rất yếu đuối. Vì yếu đuối nên luôn lo sợ, không dám mong có được những điều quả tốt đẹp.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.









Bởi những đều tốt đẹp, khi có được thì rất vui vẻ, nhưng khi mất đi cũng sẽ rất đau lòng.



Cũng vì thế mà cô không dám đặt tâm tư vào chuyện yêu đương. Ngay cả mối tình đầu, mối tình tuổi học trò cũng không có. Mặc dù khi đi học, không biết bao nhiêu chàng trai si mê cô.Có lẽ là bóng ma tâm lý, khi thời thơ ấu trước khi được đưa đến cô nhi viện. Có đã tr trải qua bi kịch gia đình, chứng kiến sự đau khổ tột cùng của the mình



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Nam có 8 tuổi thì ba có ngoại tình, ruộng bỏ mẹ con có, ra đi cùng người phụ nữ khác, biển biệt không trở về



Sau đó, mẹ cô đau khổ tuyệt vọng, cảng ngày càng trở nên ưu tư, không nói không cười Cuối cùng, rơi vào trầm cảm rồi tự tử



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Mãi đến hôm nay mà cô vẫn không quên, được cảnh tượng năm đó. Mẹ cô năm trên sản nhà, máu từ cổ tay chảy loang ra khắp nơi.



Lúc đó, cô vừa đi học về, chứng kiến cảnh tượng bị thương trước mặt. Cô chỉ biết ôm lấy mẹ, khóc và khóc, khóc mãi...



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








3h chiều, khi cô vừa từ bên ngoài về. Thi thấy một chiếc xe hơi sang trọng, đậu trước lối vào nhà mình.



Khi nhìn thấy cô, người đàn ông trong xe mở cửa bước ra.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Anh ta có khuôn mặt đẹp trai, ăn mặc sang trọng, cô đánh giá anh ta chắc không phải người xấu. Hay côn đồ ở đầu đến gây chuyện với cô đầucó nhìn mình với ánh xét người đàn ông bước tới, lịch sự mở Tôi là Hàn lý chủ tịch tập đoàn Thị Cô là Tổng Như Đúng



Anh ta vừa nói vừa đưa tay làm dạng muốn bắt tay



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Như Ngọc tuy ngạc nhiên, nhưng đưa tay ra, bắt tay với anh.



Xong, nhanh chóng rút tay lại, giọng hơi ngập ngừng. " Đúng vậy, tôi là Như Ngọc! Nhưng anh quen tôi sao



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Hàn Lâm nở nụ cười với nghĩ Cô gái này, nhìn thật trong sáng đáng yêu, cái tên chủ tịch hát ám này, tự nhiên vào cô ta làm gì



Đúng là làm khó cho trợ lý Hàn người thương hoa tiếc ngọc như anh ta, mà lại giao cho nhiệm vụ đối phó với người đẹp Nội tâm Hàn Lâm nghĩ, Hạo Thiên



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.










tìm người đến không có việc gì tốt.



Hắn đứng suy nghĩ nãy giờ, quên mất Tổng Như Ngọc đang nhìn hắn Trong lòng cô lúc này, phải người này đầu óc có vấn đề chứ



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Anh Hàn Anh Hàn..."* Á, d. tới, a không chủ tịch tôi Van Han Thiên muốn gặp có, có chút việc, không biết có có thể theo tôi đến Tân Thị một chuyến không ?



Trời ơi, đây có phải là tin chấn động nhất trong năm mà có nghe được không ?



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Tân Hạo Thiên, chủ tịch tập đoàn Tân Thị lớn nhất trong nước muốn gặp cô



Nhưng tôi đâu có quen biết gì với chủ tịch của anh. Sao anh ta lại muốn gặp tôi làm gi?"



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








"Thật ngại quá, tôi cũng không biết lý do Nhưng mà cô yên tâm, chắc chắn chúng tôi sẽ không gây bất lợi gì cho có đầu. Cô đi với chúng tôi nha."



Nói rồi anh ta mở cửa xe, động tác mới cô lên xe.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Tổng Như Ngọc nãy giờ vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cô vẫn đứng đó, bình chân như vai.



" Ở đâu ra chuyện, các anh muốn tôi đi thì tôi phải đi theo chứ ?"



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








"Ây da, cô Tổng à! Cô nề mặt tôi một chút đi mà, đường đường là trợ lý chủ tịch, một tập đoàn lớn như vậy. Vừa tốt bụng, vừa đẹp trai như tôi đích thân đến đây mời cô, mà côcòn từ choi sao gi



Anh ta nói với giọng hài hài, làm cho Tông Như Ngọc phải phi cưới,



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Không phải là tôi không nề mặt anh, nhưng khi không lại đi cùng người lạ, tôi tôi



Cô chưa dứt lời, Hàn Lâm vội nói



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








"Cô yên tâm người đến đón cô là tôi, tôi sẽ chịu trách nhiệm, đảm bảo cô đi như thể nào, thì về như thể ấy. Không có bất cứ thương tốn gì, được chủ 2"



Cô hơi do dự, nhưng anh ta đã nói tới như vậy rồi. Với lại, cô cũng muốn xem xem, người không quen không biết với cô, muốn gặp cô là để làm gì ?



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Trên xe.



Ngoài cô, Hàn Lâm, còn có một người mặt áo sơ mi màu đen nữa, và tài xế.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Thật không biết cô có phút gì, mà được mời trịnh trọng như vậy ?



Xe chạy một mạch đến tập đoàn Tần Thị



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Khi xe dừng lại, người đàn ông ngồi phía trước bước xuống trước. Anh ta bước đến mở cửa xe phía sau, làm động tác mời, cô và Hàn Lâm lần lượt xuống xe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK