Mục lục
Boss trở thành ông xã
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 366




Sinh thêm một đứa con?



Tô Tố liền ngẩn người ra, phản ứng theo bản năng hỏi, “ tại sao vậy?”



Thật ra cô không muốn sinh, tuy Cảnh Thụy và Tiểu Thất không phải là do chính cô sinh ra, nhưng cô cảm thấy có hai nhóc con này đã đủ rồi, chưa từng nghĩ qua sinh thêm một đứa con. Cho nên mỗi lần Tiêu Lăng làm với cô đều có sử dụng biện pháp tránh thai.



Tô Tố biết Tiêu Lăng khẳng định có lý do gì đó mới nhắc tới chuyện này, ngẩn đầu nghi hoặc nhìn anh, “ sao đột nhiên lại nghĩ tới cái này?”



“ Không phải đột nhiên nghĩ tới, ý định này anh đã nghĩ rất lâu rồi.”



Trong phòng tắm vô cùng ấm áp, Tiêu Lăng dứt khoát ôm Tô Tố vào bồn tắm, trong bồn tắm xả đầy nước, hai người vừa bước vào, làn nước ấm nóng lập tức tràn ra, Tiêu Lăng ngồi trong bồn tắm, đưa tay ôm Tô Tố vào lòng, để cả người Tô Tố ngồi lên đùi anh, anh ôm cô nhẹ giọng nói, “ bà xã, anh rất yêu Cảnh Thụy và Tiểu Thất, điểm này không gì đáng nghi ngờ cả, nhưng anh cảm thấy rất đáng tiếc, lúc anh gặp họ thì họ đã bốn tuổi rồi, bây giờ tuổi ta đã tròn năm tuổi rồi. Có thể nói anh là đột nhiên được làm ba đấy, hoàn toàn không có quá trình chuẩn bị tâm lý.”



Tô Tố gật đầu, “ anh tiếp tục nói.”



“ Anh rất muốn có con với em lần nữa, từ lúc bắt đầu mang thai, anh muốn cùng em đi khám thai, muốn nhìn bụng em từ từ nhô lên, như những người cha bình thường vậy, có thể cảm nhận được kì tích của sinh mệnh, anh nghe nói thai nhi khoảng năm sáu tháng đã có thể cử động trong bụng rồi, anh muốn nghe mỗi lần con cử động trong bụng, chứng kiến mỗi một gia đoạn trưởng thành của con, muốn nhìn nó lần đầu tiên uống sữa, muốn nhìn nó lần đầu tiên mọc răng, muốn nhìn nó lần đầu tiên biết bò, muốn nhìn nó lần đầu tiên biết đi... lần này, anh sẽ không bỏ lỡ nữa.”



Tô Tố nghe xong trong lòng có chút đau xót.



Sao lại nói đến... đáng thương như vậy.



Nhưng mà, nhưng mà cô vẫn chưa nghĩ kĩ.



“ Bà xã, thật ra ông nội cũng muốn chúng ta sinh thêm vài đứa, con cháu nhà chúng ta ít quá, sinh thêm một đứa thì tốt biết mấy, tốt nhất sinh đứa giống em, tốt nhất là con gái, một phiên bản thu nhỏ của em bi bô gọi anh là daddy, hạnh phúc quá đi mất.”



Tô Tố vẫn còn do dự.



Tiêu Lăng tiếp tục nói, “ bà xã, nói anh biết em đang lo lắng điều gì, tại sao lại do dự như vậy.”



“ Khụ... em chỉ lo lắng Cảnh Thụy và Tiểu Thất không chấp nhận được...”



Bây giờ chính sách hai con đã cởi mở hơn, nhưng trên mạng có rất nhiều bạn nhỏ vì muốn ngăn chặn ba mẹ sinh thêm con, nghe nói họ còn thành lập một “ liên minh chống hai con” gì đó nữa, không cần nghĩ cũng biết, còn có một số tin tức, đứa con lớn vì muốn tranh sủng với đứa em lại làm ra rất nhiều hành động cực đoan, tuy cô tin Cảnh Thụy và Tiểu Thất sẽ không làm như vậy, nhưng hai đứa tụi nó cũng không nhỏ nữa, cô cũng phải suy nghĩ đến tâm trạng của bọn nhỏ.



Thì ra là lo lắng chuyện này.



Tiêu Lăng thở phào nhẹ nhõm, cười mỉm chi hôn lên gò má của cô, “ bà xã, anh đã thăm dò ý kiến của Cảnh Thụy và Tiểu Thất rồi, họ đối với việc có thêm một em trai hoặc em gái, hoàn toàn không có bất cứ dị nghị gì cả.”



Hả?



Tô Tố kinh ngạc nhìn Tiêu Lăng, “ anh đã thăm dò bọn họ rồi à?”



“ Đương nhiên, chuyện này như làm ăn vậy, phải có kế hoạch kĩ càng sau đó mới hành động, anh đương nhiên đã hỏi qua ý kiến của các con, sau đó mới đến hỏi em.”



Vẻ mặt Tô Tố tràn đầy nghi ngờ.



Tiêu Lăng xém chút ói máu, anh không đáng để tin tưởng như vậy sao?



Trên thực tế, từ sau khi Tiêu Lăng biết chuyện Tô Tố mượn xác hoàn hồn, thì đã có ý định sinh thêm một đứa con, tất nhiên, Cảnh Thụy và Tiểu Thất đều là con của anh, nhưng đối với anh mà nói, Cảnh Thụy và Tiểu Thất là con của cơ thể này, chứ không phải là con của Tô Tố mang linh hồn này, anh muốn có một đứa con thật sự của anh và Tô Tố cùng sinh ra.



“ Bà xã?”



“ Anh thật sự đã hỏi các con rồi sao?”



Tiêu Lăng giơ tay lên, “ anh thề”



“ Vậy... được thôi” Tô Tố miễn cưỡng đồng ý với anh



Mắt Tiêu Lăng sáng lên, lập tức đi lột quần áo của Tô Tố, Tô Tố vẫn còn chìm trong suy nghĩ chưa hoàn hồn lại, cảm nhận được hành động của Tiêu Lăng liền bụm chặt ngực lại, quay qua cảnh giác nhìn anh, “ anh làm gì vậy?”



Tiêu Lăng không dừng lại động tác, “ bà xã, đương nhiên phải cố gắng tạo người rồi”



Mặt Tô Tố đen sì.



Sao cô lại cảm thấy gì mà muốn có thêm một đứa con chỉ là cái cớ, quá trình tạo người mới là mục đích của anh đây.



...



Hai tiếng sau.



Tiêu Lăng ôm Tô Tố đã mệt đến ngủ đi từ trong phòng tắm ra, anh dùng khắn tắm bọc cô lại để cô nằm trên sô-pha, mái tóc đen mượt rơi trên viền sô-pha vẫn còn nhỏ nước, Tiêu Lăng lấy máy sấy tóc, nhẹ nhàng mà sấy tóc giúp cô.



“ Ưm... ồn quá...” Tô Tố càu nhàu một tiếng.



Tiêu Lăng sợ cô sẽ lăn từ sô-pha xuống, liền đưa tay đỡ cô, vỗ vai cô nhẹ giọng an ủi, “ ngoan, ngủ không sấy khô tóc sẽ đau đầu đấy, chịu thêm chút nữa sắp xong rồi.”



Tô Tố chẹp chẹp cái miệng nhỏ, lập tức trở nên im lặng.



Tiêu Lăng dùng tốc độ nhanh nhất giúp cô sấy khô tóc, lại cởi khăn tắm trên người cô ra, lau khô những giọt nước còn đọng lại trên người cô, sau đó mới ẵm cô lên giường nghỉ ngơi.



Tiêu Lăng nhìn đồng hồ, đã là hai giờ sáng rồi.



Anh không có ngủ, anh mang đôi dép lê đi đến bên tủ, từ trong ngăn kéo tủ lấy một hộp thuốc mỡ ra, đây là thuốc mà anh dùng thời gian mấy tháng mới kiếm được, những người dùng qua đều nói hiệu quả rất tốt, anh cũng không biết rốt cuộc hiệu quả thế nào, cho nên không dám nói cho Tô Tố biết, sợ cô hi vọng càng lớn thất vọng càng lớn. Cho nên mỗi lần anh đều đợi Tô Tố ngủ say rồi mới lén lén thoa lên cho cô, sau nửa tháng, anh thấy vết sẹo trên đầu cô hình như đã nhạt hơn nhiều.



Tiêu Lăng đem thuốc mỡ đi đến bên giường, nhẹ nhàng phủi tóc trên trán cô ra, mở nắp ra thoa một ít thuốc mỡ lên.



Thuốc rất thơm, mùi cũng dễ ngửi, nhưng mùi bay hơi rất nhanh, ít ra anh lén thoa cho cô hơn nửa tháng, cô cũng không phát hiện ra.



Đóng nắp lại, Tiêu Lăng lấy tay nhẹ nhàng thoa đều thuốc, nhìn vết sẹo nhàn nhạt đó, anh thở dài, cúi đầu in một nụ hôn trên trán cô, “ bà xã, xin lỗi”



“ Ưm...”



Tô Tố đang trong giấc ngủ cảm nhận được có người làm ồn cô, không hài lòng mà cau mày lại, quơ tay đánh một cái, vừa đúng đánh trúng vào mặt của Tiêu Lăng.



Tiêu Lăng cũng không để ý, cười ha hả lên, đem tay cô nhét vào trong chăn.



Anh không ngủ ngay lập tức.



Mà lấy một xấp giấy A4 từ dưới đáy tủ ra, Tiêu Lăng ngồi trên sô-pha, trên tay cầm một cây bút chì, nghiêm túc mà vẽ lên đó.



Rất nhanh, hình mẫu của một chiếc áo cưới liền hiện ra trên giấy.



Tiêu Lăng nhìn qua nhìn lại, không vừa ý chút nào, tiện tay vò tờ giấy A4 thành một cục, sau đó lại bắt đầu vẽ lại.



Không sai, đây chính là công việc mấy ngày nay của anh, mỗi ngày sau khi Tô Tố ngủ say anh đều tự tay thiết kế áo cưới cho cô.



Nhưng bởi vì anh không phải là nhà thiết kế trang phục chuyên nghiệp, cho nên những thứ vẽ ra đều không vừa ý lắm, hôm nay anh về muộn là vì đi thỉnh giáo một nhà thiết kế chuyên nghiệp, nên mới về muộn.



Anh nhất định phải khiến Tô Tố mặc chiếc áo cưới tự tay anh thiết kế, kết hôn với anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK