Mục lục
Boss trở thành ông xã
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 913




Ngay lúc mọi người không còn biết làm gì.



Điện thoại của Lãnh Mạc đột nhiên reo lên, trong khoảnh khắc đó mọi người dường như đều đưa mắt nhìn qua.



Lãnh Mạc bắt máy, “ alo?”



Theo âm thanh của người bên đầu dây bên kia, sắc mặt Lãnh Mạc càng ngày càng khó coi, cũng càng ngày càng xanh, cuối cùng, anh chỉ hỏi một câu, “ Vị trí cụ thể nằm ở đâu?”



Mắt mọi người sáng lên, đợi sau khi Lãnh Mạc cúp máy, Tiêu Cảnh Thụy liền hỏi thăm, “ chú Lãnh Mạc, có phải có tin tức của Tiểu Thất không.”



Sắc mặt Lãnh Mạc hơi khó coi.



Sắc mặt anh nặng nề nhìn Tiêu Lăng, “ Tiêu Lăng,cậu phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.”



Sắc mặt Tiêu Lăng trong nháy mắt liền thay đổi.



“ Cậu...... nói!”



“ Người của tớ vừa mới phát hiện một cái xác nữ ở hồ Lâm Giang......”



Hai chữ “ xác nữ” vừa mới xuất hiện, Tô Tố ở bên cạnh liền lảo đảo, trước mắt cô tối sầm, liền hôn mê bất tỉnh.



May mắn Cảnh Thụy tay mắt lanh lẹ, vội vàng đỡ Tô Tố, bằng không Tô Tố và đứa bé trong lòng cô chắc chắn sẽ ngã xuống đất! Một tin dữ như thế, mọi người nghe xong đều trầm mặc.



Toàn thân Tiêu Lăng đều đang run lên, “ Xác định...... là ai chưa?”



Lãnh Mạc thấy thế, cũng đỡ lấy Tiêu Lăng, “ còn chưa xác định rốt cuộc là ai, hiện giờ...... tớ đã kêu người bảo vệ hiện trường, nếu như...... bây giờ thuận tiện, chúng ta phải qua đó nhận diện một chút!”



Toàn thân Tiêu Lăng đều đang nhũn ra.



Mà Lục Sâm......



Lúc nghe được hai chữ “ xác nữ”, anh và Tô Tố phản ứng như nhau, trước mắt trong chốc lát liền tối sầm, nhưng anh chỉ bị choáng vài giây, cả người anh dường như mất sức vậy, toàn thân đều xụi lơ trên xe lăn.



Xác nữ......



“ Không phải là Tiểu Thất, nhất định không phải cô......”



Trong nội tâm anh ra sức phủ nhận, đột nhiên, đẩy xe lăn muốn đi ra ngoài.



“ Anh muốn đi đâu?!”



“ Tôi phải đi xem thử, người đó tuyệt đối không phải là Tiểu Thất!” Lục Sâm cắn chặt răng, “ Tôi nhất định phải đi xem thử!”



Mà lúc này Tiêu Lăng cũng đã lấy lại tinh thần từ trong mê muội.



Đúng!



Có lẽ người đó căn bản cũng không phải là Tiểu Thất.



Tất cả mọi người đều lái xe chạy qua đó.



Đợi đến lúc tới nơi, sau khi xuống xe, tất cả mọi người đi về phía trước, duy nhất chỉ có Lục Sâm rơi lại phía sau cùng, anh đẩy xe lăn, cánh tay căn bản không dùng được chút sức lực nào!



Xác nữ đã được vớt lên từ trên mặt hồ, lúc này đang được đặt hồ trên bãi cỏ bên hồ.



Trên bãi cỏ đã được căng dây cảnh báo, và chung quanh đã vây đầy người xem.



Xa xa.



Liền truyền đến tiếng mọi người bàn tán.



Có người thương xót, “ Hiz...... Thật đáng tiếc a, Cô gái này nhìn qua mới hơn hai mươi tuổi, sao lại nghĩ quẩn như thế.”



Có nhân chứng nói, “ Cô gái này là hôm qua nhảy sông, lúc ấy còn có rất nhiều người nhảy xuống cứu, nhưng đều không cứu lên được, cô gái đó người khá xinh đẹp, nghe nói bởi vì chuyện tình cảm nghĩ quẩn. Haiz...... giới trẻ bây giờ a, sao lại xử sự theo cảm tính như thế, ba mẹ nuôi lớn cô như thế, nói tự sát liền tự sát, sao cũng không nghĩ cho ba mẹ mình một chút a. Nghe nói đêm qua nhảy sông, trực tiếp ngồi trên lan can của cây cầu lớn, ngay cả do dự cũng không do dự liền nhảy xuống.”



“...... ông trời ơi, đây là quyết tâm lớn bao nhiêu a!”



Lục Sâm đột nhiên không dám qua đó nhìn.



Anh sợ!



Sợ nhìn thấy cô gái bên hồ, đúng là Tiểu Thất.



“ Tổng giám đốc, chúng ta qua đó không?’



“ Qua đó!”



Lục Sâm gắt gao nắm chặt tay vịn của xe lăn, vài giây ngắn ngủi, anh cái gì cũng nghĩ rõ nghĩ thông suốt rồi.



Nếu như......



Cô gái này không phải Tiểu Thất, vậy sẽ tốt hơn.



Nếu như......



Thật đúng là Tiểu Thất...... Là anh hại Tiểu Thất thảm như vậy, khiến cô tuyệt vọng như thế. Anh sẽ chết theo cô.



Sau khi mặc kệ sinh tử, thì không có cái gì phải sợ cả.



Triệu Đào đẩy xe lăn, từ từ đi qua từ trong đám người.



Mọi người còn đang nhỏ giọng bàn tán, Lục Sâm đã nghe không được tạp âm của thế giới bên ngoài nữa.



Ánh mắt của anh...... nhìn chằm chằm vào trên người xác nữ trên bãi cỏ, đám người bị đuổi giải tản, thi thể trên bãi cỏ lộ ra chân dung, bởi vì ngâm trong nước quá lâu, thân thể của cô gái đã căng phồng lên, cô gái nằm sấp trên mặt đất, không nhìn thấy mặt.



Còn Lưu Tuyền đã chịu không nổi cảnh tượng này, không đợi người đem thi thể quay lại, đã hôn mê bất tỉnh.



Lục Sâm gắt gao nắm chặt nắm đấm.



Móng tay khảm thật sâu vào lòng bàn tay.



Sự đau đớn kịch liệt khiến anh giữ tỉnh tảo, anh đẩy xe lăn, từng bước một đi qua, nhìn thấy mọi người đều ngẩn người, không ai hữu dụng đi lật xác nữ qua, anh tự mình đi qua, ngồi xổm bên cạnh xác nữ, sững sờ nhìn vài giây.



Trong lòng anh cầu nguyện,



Ông trời ơi, xin đại phát từ bi, người này nhất định không phải là Tiểu Thất, nhất định không phải!



Đột nhiên ——



Ánh mắt Lục Sâm rơi trên quần áo của cô gái, ánh mắt anh đột nhiên sáng lên, “ Đây không phải là Tiểu Thất, Tiểu Thất hôm qua không phải mặc bộ đồ này!”



Tiêu Lăng đột nhiên sững sờ.



Anh vội cúi đầu xem quần áo của cô gái, cô gái chỉ mặc một cái áo thun trắng đơn giản và một cái quần jean, mà hôm qua...... lúc Tiểu Thất ra khỏi cửa đúng là không phải mặc bộ quần áo này!



Trong mắt Tiêu Lăng cũng hiện lên một tia sáng, quay người cô gái lại!



Lục Sâm nhắm mắt lại, dùng hết sức toàn thân, quay người cô gái lại.



Mọi người kinh hô một tiếng.



Lục Sâm không dám mở mắt.



Anh sợ anh mở to mắt, nhìn thấy chính là cái mặt quen thuộc.



Trong không khí có một giây lát yên tĩnh.



Rất nhanh, Lục Sâm nghe được tiếng vui mừng như sống sót sau tai nạn của Tiêu Cảnh Thụy, “ Không phải Tiểu Thất! Cô gái này không phải Tiểu Thất!”



Lục Sâm lúc này mới dám mở to mắt.



Vừa cúi đầu!



Cô gái rất trẻ, bởi vì bị ngâm trong nước quá lâu, toàn thân đều đã sưng phù, mặt mũi cũng sưng phù, nhưng coi như mặt mũi có biến dạng thế nào đi nữa, Lục Sâm cũng nhìn ra được rõ ràng, cô gái này, đích thực không phải Tiểu Thất.



Nước mắt Lục Sâm trong nháy mắt liền rơi xuống!



Nghĩ mà sợ khiến anh toàn thân run rẩy!



May mắn!



May mắn Cô gái này không phải Tiểu Thất!



“ Không phải! Ông trời quá tốt rồi, Tiểu Thất khẳng định còn sống!” Trương Hân che miệng lại, lệ rơi đầy mặt, “ Tìm! Chúng ta tiếp tục tìm, Tiểu Thất chắc chắn sẽ không ngốc đến nỗi làm chuyện điên rồ, nó chắc chắn trốn ở nơi nào một người lặng lẽ đau lòng, có lẽ bây giờ đang chờ chúng ta qua đó tìm nó đó.”



Trán mọi người đều toát ra một lớp mồ hôi lạnh.



Tất cả mọi người đều đang vui mừng.



Bọn họ quả thực không dám tưởng tượng, nếu cô gái này là Tiểu Thất, Tiêu gia sẽ xảy ra sự chuyển biến kinh thiên động địa gì đây.



May mắn!



“ Tiếp tục tìm!”



Mọi người sau khi xác minh người nhảy sông không phải là Tiểu Thất, liên lạc với người bên cảnh sát, giao chuyện này cho cảnh sát xử lý, rất nhanh liền tản ra bên cạnh hồ.



Thế nhưng......



Hiện giờ phải đi đâu tìm Tiểu Thất đây!



Ngay lúc mọi người đều ngẩn người, điện thoại của Tiêu Khả trong đám người đột nhiên lại vang lên.



Tiểu Thất xảy ra chuyện, Tiêu Khả thân là cô của Tiểu Thất đương nhiên không thể từ chối mà đến tìm cô, bạn trai nhỏ hơn cô hai mươi mấy tuổi Chu Tử Dương cũng đi theo cô đến đây, Tiêu Khả bắt máy, sắc mặt đột nhiên thay đổi, “ Ngươi nói cái gì? Tiểu Thất ở trên tay ngươi?!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK