Mục lục
Độc tình: mê luyến vô hạn (sự dịu dàng độc nhất)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 69: "Cô ấy là thuộc hạ của tôi."




Tòa biệt thự nguy nga tráng lệ này của Cố Thâm vô cùng rộng và cao. Mắt thẩm mỹ của hắn còn vô cùng tốt, biệt thự được xây theo phong cách Châu Âu xen lẫn Châu Á. Cổ điển và thời thượng, trên tầng cao nhất của tòa nhà, cô còn nhìn thấy khu nghỉ dưỡng, bồn tắm lộ thiên ngoài trời,..đây chả khác nào là cuộc sống thượng lưu đẳng cấp nhất cả.



Cố Thâm tuy làm việc bất kể ngày đêm, nhưng hắn cũng dành thời gian để thư giãn và luyện tập thể thao. Ngoài thân phận là lão đại của Cố gia, thân phận khác của hắn là nhà tài phiệt giàu có bậc nhất, với số tiền không thể đếm nổi.



Đây có phải gọi là giàu nứt đố đổ vách trong truyền thuyết hay không?



Hàn Kỳ Âm chợt nhớ đến lần cô ăn cắp một viên kim cương đỏ để trả tiền taxi đến khách sạn Hoàng đế, không biết viên kim cương đó trị giá bao nhiêu nhỉ?



"Lão đại. Bộ trưởng Salim muốn gặp ngài."



Mạc Tư Huyền vừa nhận được tin bộ trưởng Salim muôn gặp hắn thì ngay lập tức báo cáo với hắn.



Cố Thâm gật đầu.



Hàn Kỳ Âm cứ tưởng mình sẽ được Cố Thâm sắp xếp vào căn phòng nào đó rồi ngủ một giấc, bởi vì từ trước đến giờ chuyện sự vụ của hắn, Cố Thâm đều không nói trước mặt cô.



Hàn Kỳ Âm cũng không muốn biết nhiều, cái gì biết nhiều quá cũng không tốt. Cô vẫn nên ngoan ngoãn nghe lời hắn thì hơn.



Nhưng ngoài dự đoán của Hàn Kỳ Âm, Cố Thâm không có biểu hiện muốn buông cô ra mà đi thẳng về nơi hẹn với Salim, cánh tay hắn từ đầu đến cuối đều vòng qua eo cô ôm chặt. Cho đến khi hai người bước vào một căn phòng lớn như phòng hội nghị, Cố Thâm vẫn đặt tay ở eo cô.



Bộ trưởng Salim đã ngồi chờ hắn trước ở đó, ông ta hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Hàn Kỳ Âm, càng ngạc nhiên hơn khi thấy cánh tay của hắn đang ôm eo cô đầy thân mật. Nhưng bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Cố Thâm, biết mình thất thố, ông ta bèn thu ánh mắt lại.



Bởi vì trước đây Cố Thâm được mệnh danh là không gần gũi phụ nữ, có rất nhiều người phụ nữ từng si mê hắn, tìm cách tiếp cận, hắn sẽ thẳng tay trừng trị rồi ném ra ngoài. Họ vô cùng sợ hãi chạy đi mất, từ đó không có bất cứ cô gái nào dám lại gần hay có ý đồ với hắn nữa.



Thế mà hiện tại bên cạnh Cố Thâm lại có một cô gái, hơn nữa còn rất xinh đẹp, nhưng sao ở trên mặt lại có hai dấu răng kì lạ như vậy...?



Hàn Kỳ Âm cúi đầu e ngại tránh ánh mắt của Salim. Ông ta là một người đàn ông trung niên cao lớn, để râu quai nón, trên người mặc cảnh phục, biểu tượng cho thân phận của mình.



"Cố lão đại...Đây là..."



Salim hỏi Cố Thâm. vậy mà ánh mắt lại nhìn sang cô.



Hắn biết ông ta nghĩ gì, bởi vì trước giờ chỉ có bọn Mạc Tư Huyền ở đây, sự xuất hiện của Hàn Kỳ Âm khiến ông ta thấy khó hiểu cũng là bình thường.



"Cô ấy là thuộc hạ của tôi."



Cố Thâm khẳng định.



Chỉ một câu nói, khiến tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt, nhất là Tư Duệ, miệng anh ta há to dường như có thể nhét vừa một quả trứng, Mạc Tư Huyền cũng đờ người. Salim ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng nở nụ cười hiểu ra, ông ta là người ngoài, đâu quản nhiều đến chuyện này như bọn Tư Duệ.



Chỉ cần Cố Thâm nói một câu, thì đó đúng là như thế.



Hàn Kỳ Âm là người kinh ngạc nhất, cô nhìn Cố Thâm không chớp mắt, không thể tin được hắn đã công nhận cô là thuộc hạ với Salim. Sự công nhận bất ngờ và đột ngột này khiến cho cảm xúc trong lòng Hàn Kỳ Âm vừa hồi hộp, vừa lo lắng.



Cố Thâm không nhìn cô, ôm eo cô ngồi bên cạnh mình, đối diện với Salim. Gương mặt nghiêng hoàn mỹ của hắn lạnh lùng không chút biểu cảm, Hàn Kỳ Âm không biết hắn đang suy nghĩ điều gì, trái tim trong lồng ngực không biết sao bỗng nhiên đập nhanh hơn.



"Cố lão đại...chuyện ngày hôm nay, tôi thực sự xin lỗi ngài rất nhiều..."



Salim nói.



Cố Thâm không bàn đến chuyện bọn họ bị bọn cướp tấn công, mà yêu cầu muốn gặp bọn chúng.



"Bộ trưởng. Tôi có một số chuyện, muốn trao đổi với chúng."



Bộ trưởng sửng sốt, bình thường chỉ vài tên tép riu này hắn sẽ không để ý, nhưng lần này lại muốn đích thân gặp mặt.



"Chuyện này..."



Salim hơi khó xử, hắn biết sẽ có một số quy tắc nhất định, Cố Thâm suy nghĩ một chút rồi nói



"Ông yên tâm. Tôi sẽ biết chừng mực."



Chừng mực ở đây là hắn sẽ không giết bọn chúng.



Salim nghe thế nhưng vẫn còn hơi e dè, hắn tiếp tục nói



"Bộ trưởng. Vậy tôi sẽ nói thẳng luôn. Mấy hôm trước người của tôi ở eo biển Malacca bị giết, tôi nghĩ ngờ có một thế lực đứng đằng sau bọn chúng."



Hắn vừa nói xong, Salim đã mở to mắt, chuyện người của Cố Thâm bị giết và chuyện vùng biển đó gần đây bỗng xuất hiện rất nhiều lực lượng phản động, đây có phải là sự ngẫu nhiên một cách trùng hợp?



Bọn cướp này còn không sợ cảnh sát, hoạt động ngày càng táo tợn, đã thế còn dám động vào người của Cố Thâm, nghe giọng điệu của hắn có vẻ cũng chưa điều tra ra kẻ đứng sau, nên mới yêu cầu gặp mặt bọn chúng.



Salim chắp nối tất cả những suy nghĩ, sau đó liền đồng ý. Nếu Cố Thâm mà điều tra ra, thì ông ta cũng đỡ phải mất công điều tra.



"Tôi đồng ý với lão đại."



"Được. Hợp tác vui vẻ."



Cố Thâm đứng dậy bắt tay Salim, ông ta cười nói với hắn



"Chào mừng Cố lão đại trở về."



"Cảm ơn ông."



Hàn Kỳ Âm cũng đứng dậy theo hắn, vừa nhìn đã thấy mối quan hệ lợi ích cho cả hai bên. Đúng là làm ăn thì lợi ích là trên hết.



...p/s Bộ trưởng Salim là nv hư cấu, không liên quan đến bộ trưởng Singapore nha...♥️...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK