Mục lục
Trọng sinh hào môn: anh hai đừng chạy! full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 712: Không đau... Vì có anh ở đây rồi!




Trước câu hỏi và hành động bộc phát của Âu Dương Vô Thần, Âu Dương Thiên Thiên vô thức bật cười. Cô biết anh quan tâm cô mà, nhưng lại không thích thua thế.... đáng yêu thật!



Người đàn ông biết mình đã bị lừa, anh cau có mặt mày, im lặng vài giây sau mới hỏi:



- Tại sao em lại làm vậy?



Âu Dương Thiên Thiên đảo mắt, tinh nghịch đáp:



- Làm gì?



Nheo ánh mắt sắc bén, Âu Dương Vô Thần nói:



- Em biết anh muốn hỏi gì mà, đừng có giả ngơ.



Âu Dương Thiên Thiên nghe anh dọa, bặm môi trả lời:



- Lúc đó em không nghĩ gì hết, chỉ là làm theo bản năng thôi, bản năng muốn bảo vệ anh.



Âu Dương Vô Thần dường như không tin tưởng câu trả lời này, anh bắt lấy tay Âu Dương Thiên Thiên, nhìn thẳng vào mắt cô, lên tiếng thật nghiêm túc:



- Đừng đùa nữa, nói thật đi.



Âu Dương Thiên Thiên thu lại nét mặt đùa giỡn, cô chớp mắt nhìn anh, cũng thật nghiêm túc đáp trả:



- Ai bảo là em đùa chứ? Em nói thật mà.



"...."









Lời này của cô ngay lập tức làm Âu Dương Vô Thần sững người, anh cứng đơ ánh mắt nhìn Âu Dương Thiên Thiên. Cô thì rất chân thành, không ngại ngùng nói tiếp:



- Hành động của em lúc đó... đúng thật là theo bản năng, trong đầu em chỉ nghĩ, là không muốn anh bị thương thôi. Bởi vì anh bị thương... thì em sẽ rất đau đớn. Em nói thật đấy, Âu Dương Vô Thần.



Câu trả lời của Âu Dương Thiên Thiên khiến lòng người đàn ông như mềm nhũn, trong trái tim anh đập mạnh từng nhịp vì những lời nói của cô, mặt cũng theo đó mà nóng bừng.



Mím môi, cố gắng kiềm chế nơi khóe miệng đang câu lên, Âu Dương Vô Thần lên tiếng:



- Lần sau không cho phép làm như vậy nữa.



Âu Dương Thiên Thiên liếc mắt nhìn biểu hiện của anh, gật đầu đáp:



- Ừm.... em biết rồi!



Âu Dương Vô Thần ho khan một tiếng, anh không nhìn thẳng gương mặt của cô nữa, chuyển tầm mắt xuống vết thương trên ngực, hỏi:



- Đau ở đâu?



Âu Dương Thiên Thiên lắc đầu, thành thật trả lời:



- Không đau..... có lẽ vì anh ở đây rồi. Nên nó không đau nữa...



Âu Dương Thiên Thiên quả thật là nghĩ sao nói vậy, không hề có chút ý nghĩ xâu xa nào. Nhưng mà... cô đã không biết, lời nói đó của mình đã tác động đến người đàn ông kia như thế nào.



Âu Dương Vô Thần rướn người về phía trước, không nói một lời nào đột nhiên nhắm ngay môi Âu Dương Thiên Thiên hôn xuống....



*Cầu phiếu nè, ahihi*

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK