• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 8: Em không muốn thích anh nữa




Như lời tự hứa với bản thân nó sẽ không thích anh nữa đâu vì ba mẹ nó không thích điều này với lại nó không hề xứng tầm với anh. Nó lên đây là để học mà với lại dù gì nó cũng là con ngoan của mẹ. Tuyệt đối không được như thế rồi mọi người sẽ nghĩ nó thế này thế kia thì mất mặt lắm. Nó sẽ không thích anh nữa



Rồi mọi thứ cứ như thế diễn ra. Một buổi chiều từ thư viện đi về kí túc nó thấy học sinh tập chung ở sân bóng rổ rất đông. Thu Hà cũng kéo nó đi xem. Tính tò mò cũng nổi lên khó khăn lắm nó mới len qua được.



- Có chuyện gì vậy ạ?_ Nó hỏi người bên cạnh



- À hôm nay có trận đấu nam chuyên toán 1 và chuyên toán 2.



- Vậy ạ



Nó tò mò nhìn vào sân đấu. Nó thấy anh thấy cả Minh Hoàng mặc đồng phục thể thao trắng. Làm sao đây anh đẹp trai quá đi cơ. Nó không biết đâu. Anh quyến rũ quá đi cơ. Mọi quyết tâm của nó bị gạt bỏ hết. Mấy tuần nó toàn tránh mặt anh nó tưởng nó hết thích rồi chứ. Haizzzz bây giờ... nó thật thất vọng về nó quá mà.



Trận đấu bắt đầu bao nhiêu là người gọi to tên anh, nó chỉ im lặng theo dõi thôi. Anh chơi bóng còn đẹp hơn bình thường cơ như những lúc nhảy cao cho bóng vào rổ ý. Anh chẳng để đội bạn ghi được điểm nào.



Và đương nhiên khi trận đấu kết thúc lớp chuyên toán 1 thắng. Nó cũng định quay về chợt thấy chỗ anh có một bạn nữ nào đó, xinh lắm luôn body còn chuẩn nữa đã thế lại còn toát lên là một thiên kim đại tiểu thư đang đưa nước cho anh. Anh cười nhận lấy. Chắc chị là bạn gái anh rồi. Chị ấy xinh đẹp vậy cơ mà. Hơi buồn xíu thôi vì anh đâu phải của nó đâu. Nay nó cũng không muốn thích anh nữa.Quay mặt đi, nó không thích nhìn nữa



- Hello muội muội xinh đẹp_ Minh Hoàng từ đâu xuất hiện trước mặt nó



- A Hoàng huynh. Huynh chơi max hay luôn



- Nhờ muội cổ vũ đấy



- Thật sao????



- Hahaha...



- Sao cười?



- Tự nhiên buồn cười. Đi uống nước đi. Huynh mời



- Muội luôn sẵn lòng mà. Nhưng đi với huynh muội có bị ném đá không đấy



- Có gì huynh hứng đỡ cho_ Minh Hoàng cười



Nó và cậu đang đi thì anh cũng đi ra



- Mày về trước đi. Tao đi lát xong về_ Minh Hoàng nói



Khánh Minh nhìn nó rồi quay qua Minh Hoàng



- Mày không định đi party?



- Thôi chết. Mé quên mất



Nó cũng hiểu vấn đề mà



- Huynh bận thì để hôm khác vậy. Bây giờ muội cũng phải đi mua chút đồ_ Nó cười



- Xin lỗi muội nhé



- Không sao. Bye huynh_ Nó cười rồi đi trước



Nó cũng không thích đụng mặt anh.



Tự nhiên hôm nay nó lại thích hát bài " Điều ngốc nghếch nhất" đến thế



" Bản thân câu yêu thầm đac là ngốc rồi



Em biết em biết



Thế nhưng không thể nào



Kiềm được trái tim



Để thôi không nghĩ về anh........."



- Nay yêu đời hế_ Yến Anh trêu nó



- Đan mà cũng biết hát cơ á_ Thu Hà ngạc nhiên



- Có biết quan tâm bạn bè gì đâu mà_ Nó chép miệng.



- Hôm nay lượt bà lau phòng đấy_ Hà Anh nhìn nó



- Ủa có cả luật đấy cơ à? nó trưng bộ mặt ngây thơ nhìn tụi kia



- Dẹp ngay cái bộ mặt đó đi_ Tất cả đồng thanh



- Đợi đó sau tao lấy đại gia cho chúng bay lác mắt_ Nó vênh mặt



- Lau xong lên giường ngủ đi mà mơ nhé_ Đồng thanh tập 2



- Mấy đứa nhớ lấy.



Nó đành cầm chổi lên lau nhà khi tụi kia đều vắt chân xem phim



- Người đâu... dâng nước cho ta_ Hà Anh đang xem phim nhìn nó cười



- Nô tì chuẩn bị nước rửa chân cho ta_ Yến anh chơi game cũng dừng lại trêu tức nó



- Mau mở tủ lạnh lấy trẫm hộp sữa nào_ Hà Anh trên gác ngó đầu xuống



- Tao đốt luôn cái kí túc xá giờ_ Nó gào



Đúng lúc đó chị phòng bên đi qua ghé đầu vào



- Lúc nào đốt thông báo một tiếng nghe chưa? Để mọi người còn kịp chạy



- Hic hic hic tụi nó ăn hiếp em chị ơi



- Ăn ở cả_ Chị bỏ lại ba chữ cho cả phòng cười nó rồi bỏ đi



Nó hận hận tận xương tủy



- Tao bất hạnh quá mà



Ngày hôm nay, sao thấy nhọ quá mà.



Hết hôm nay ngày mai nó sẽ trở lại hình tượng cold girl như năm cấp 2 trừ trước mắt mấy đứa cùng phòng.



Quyết tâm học tốt



Quyết tâm ghét crush



Quyết tâm quyết tâm

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK