Thân nhân của nữ chính:
Phụ thân: Chiêu Văn Tống Ngọc, đại tướng quân tài ba và nghiêm nghị nhưng đặc biệt cưng chiều cô con gái duy nhất Như Ý. Bảo bối của ông muốn cái gì là trời muốn, thế nên mới có cái vụ đính ước với thái tử.
Mẫu thân: Trần Lệ Như, tướng quân phu nhân hiền dịu và xinh đẹp. Nét đẹp khuynh thành của Như Ý là “hưởng ké” từ quý phu nhân này. Đương nhiên tướng quân phu nhân tài sắc vẹn toàn, võ công cũng thuộc hàng cao thủ nhưng không bao giờ phải dùng đến nên cô con gái duy nhất chẳng biết được chiêu nào vì bà thấy dạy cũng chả để làm gì, học cầm kỳ cho nó có công dụng ( ack ack, phu nhân nhà võ tướng mà suy nghĩ “đi trước thời đại” thật). Hiển nhiên là thương cục cưng nhỏ nhất nhà Như Ý rồi dù bà còn có ba người con trai khác ( cái này thì… tay có ngón dài ngón ngắn, con cái đứa thương nhiều thương ít không giống nhau là chuyện bình thường mà hen, hi hi)
Đại ca: Chiêu Văn An Khang, 20 tuổi, kinh thành đệ nhị mỹ nam ( hì hì bị dưới cơ thái tử đó mừ), thông minh cơ trí, hảo hán chính cống ngàn năm khó gặp. Chàng ta thương cô em gái út nhất ( bé Như Ý nhà mình người gặp người yêu nhỉ, sướng thật, hi hi), lúc nào cũng bảo vệ muội muội hơn cả báu vật. Ngày đêm muốn dạy võ công cho bảo bối nhưng mà nàng thì có dạy cũng như không ( nàng ấy có chịu học đâu, he he) mãi chả có tí tiến bộ nào.
Nhị ca: Chiêu Văn Thịnh Vượng, 18 tuổi, mọi người không biết đến nhị công tử nhà Chiêu Văn mặt mũi ra làm sao vì chàng ta chả thấy xuất hiện bao giờ. Chàng ta không gây dựng sự nghiệp trong giới quan trường mà nhào ra ngoài kinh doanh buôn bán ( tư tưởng phóng khoáng, he he). Đệ nhất doanh thương của Đại Nam Quốc, chi nhánh trải dài 14 nước láng giếng, ma không biết quỷ thần không hay danh tính chính là công tử nhà ta đây (ngưỡng mộ). Sau này với tứ tiểu thư Như Ý của chúng ta, trên thương thường đụng nhau bôm bốp ganh đua “ sứt đầu mẻ trán” mới nhận ra không chỉ là người quen ( tiểu thư nhà mình học trường kinh tế mừ, nàng ấy đâu có chịu để tài năng mai một chứ). Chàng ta thương Như Ý nhất nhà ( thêm một người, hi hi).
Tam ca: Chiêu Văn Vạn Sự, 17 tuổi, chàng ta là kinh thành đệ tam mỹ nam, Văn trạng nguyên chiếm giữ bảng vàng mãi chưa có đối thủ. Chàng ta xuất thân con nhà võ nhưng mà tiến thân bằng con đường văn nghiệp, đương nhiên không phải là chàng không biết võ công. Đơn giản Võ trạng nguyên đã lọt vào tay đại ca An Khang rồi, còn có mỗi Văn trạng nguyên nên chàng chiếm luôn cho nó đối xứng dễ nhìn. Bảo bối hạng nhất của chàng ta cũng là Như Ý ( he he).
Nam chính: Vương Bạch Trường, 20 tuổi, thái tử đẹp trai phong độ, niềm mơ ước của các thiếu nữ Đại Nam Quốc và cũng không chừa thiếu nữ của các quốc gia láng giềng. Chàng hơi bị kiêu căng và trong tâm tưởng hơi bị xem thường phụ nữ một chút ( hiz, có lẽ vì bị làm phiền riết nên dần dần tích tụ hiềm khích ấy mà). Tuy nhiên, làm sao bí mật này lọt ra ngoài được bởi vì chàng ta đóng kịch rất giỏi mà. Trong mắt các cô gái từng tiếp xúc, chẳng có lấy một cô bị chàng “hắt hủi” hay đối xử “không đẹp” ( giả tạo quá, ack ack với Như Ý đúng là trời sinh đối thủ) cho nên chàng nhiều năm luôn nắm giữ vị trí kinh thành đệ nhất mỹ nam, ôn nhu, hào hoa, lãng tử ( sáng chói lọi thật, hiz). Tình tình rất khép kín, nội tâm, cái chàng biểu hiện ở ngoài 10 biểu hiện thì đến 8 là đóng kịch rồi. Mọi người biết đến chàng như một hoàng tử tài trí và phong lưu nhưng sự thật thì chàng ta “tâm cơ” trùng trùng như mây, đa nghi, tàn bạo, thủ đoạn. ( Như Ý nhà mình cũng bị liệt trong danh sách những “ kẻ đáng hận” của chàng ta đấy nhưng chỉ là lúc đầu thôi hi hi…. sau đó thì… he he, không biết). Nguyên tắc sống của chàng ta là “ nợ máu phải trả bằng máu và hơn thế nữa” ( bó tay, cái gì là hơn thế nữa hả trời). Chàng ta văn võ song toàn nhưng đánh với Như Ý của chúng ta thì… ( đố các bạn biết là thắng hay thua). Nếu Như Ý là thiên hạ đệ nhất dùng độc thì chàng ta có khinh công đẳng cấp thiên hạ vô đối. Chàng ta chẳng có thần tượng nào nhưng danh sách những kẻ “ngứa mắt” thì dài cả mấy dặm ( hiz).
Thân nhân của nam chính: ( kể tượng trưng vì chàng ta hả, huynh muội xếp cả hàng dài nhìn thẳng cánh cò bay không hết, con cháu hoàng đế mà).
Phụ hoàng: Vương Bạch Thái Sơn, minh quân hoàng đế đương triều Đại Nam Quốc.
Mẫu hậu: Lưu Mộng Cơ, hoàng hậu nương nương đương triều ( chàng ta là trưởng nam lại là do chính thất sinh ra, nên được phong thái tử là chính xác rồi).
Tam hoàng đệ: Tam hoàng tử Vương Bạch Sơn, 18 tuổi, kinh thành đệ tứ mỹ nam( chàng ta là anh em ruột cùng cha cùng mẹ với thái tử nha). Chàng ta là cặp bài trùng như bóng với hình với Vương Trường Sơn. Chàng ta nếu so với anh trai thì hiền lành và chân thật hơn nhiều không có đa đoan tâm kế như ông anh xảo quyệt kia. Chàng ta có một điểm vượt trội hơn anh trai thái tử là có con mắt nhìn báu vật hơn ( hi hi, chàng ta nhìn thấy Như Ý của chúng ta một cái là đã biết hàng vừa quý vừa hiếm có một không có hai rồi, không như thái tử anh trai phải tốn cả một đoạn đường).
Thất hoàng muội: thất công chúa Vương Bạch Vân ( cùng cha cùng mẹ với nam chính), nàng ta trời sinh bản tính kiêu ngạo, lại được cưng chiều nên càng được thể bát nháo hoàng cung. Thất công chúa và tứ tiểu thư của chúng ta, gặp nhau đã thấy ghét nhau rồi, không có lý do.
Tuyến nhân vật “góp vui” cho xôm tụ:
Huyền Băng Thất Sát: 7 đại sát thủ danh trấn giang hồ dưới trướng của Huyền Băng cung chủ. Tổ chức đệ nhất sát thủ Huyền Băng Cung, chuyên môn nghề nghiệp chính: giết người thuê. Dịch vụ phụ cận thì cũng đếm không siết như: thám tử, cầm đồ, cho vay nặng lãi, đòi nợ thuê, kỹ viện, sòng bài, buôn lậu, cướp cạn, cướp biển…. ( hic hic, toàn là làm ăn bất chính không).
Mỹ Nhân Tam Thập Lục: giang hồ tương truyền gần đây có một nhóm mỹ nhân tài năng và đẹp như hoa như ngọc 36 người, các nàng không nhiệm vụ nào là không thể hoàn thành nếu đưa ra giá cả hợp lý. Nhưng làm cách nào liên hệ với các nàng thì không nhiều người biết rõ lắm. Tung tích bất định, hoạt động dưới sự chỉ dẫn của ai cũng không có tin tức chính xác.
Đại nội Mật thám Hoàng gia: tổ chức mật thám của triều đình, đương nhiên là thái tử là “sếp sòng” rùi.
Toàn Phát doanh thương: tổ chức đệ nhất doanh thương của Chiêu Văn nhị công tử.
14 quốc gia láng giềng gồm:
1. Kim Quốc
2. Phong Quốc
3. Sơn Quốc
4. Mộc Quốc
5. Ngọc Quốc
6. Hải Quốc
7. Tuyết Quốc
8. Hỏa Quốc
9. Vân Quốc
10.Nguyệt Quốc
11.Thổ Quốc
12.Vũ Quốc
13.Thủy Quốc
14.Phi Quốc.
Độc Xà Vương: Ân Ân Tạ, thiên hạ đệ nhất cao thủ dùng độc, nếu xưng đứng thứ hai không có kẻ nào dám xưng thứ nhất. Khắp thiên hạ không người nào có thể hả độc thủ được với lão ta trừ duy nhất một nhân vật không biết trời cao đất dày là cái gì, đoán coi, là ai mà tài lanh, to gan lớn mật quá vậy, he he.
Huyền Băng Cung Chủ: Phi Bách Chiến, đương nhiệm võ lâm minh chủ, võ công đẳng cấp vô địch. Nhiều năm tìm kiếm truyền nhân mà vẫn chưa tìm được một kẻ nào vừa mắt, cho tới khi có sự xuất hiện của một nhân vật cực dễ thương ( ai hen?).
Nguyệt Cát Tường: nữ nha đầu hầu cận của Như Ý.
Thanh Minh, Thanh Mẫn: 2 vị đại ca hầu cận, tay phải tay trái của thái từ.
Thất đại môn phái trong giang hồ:
1. Văn hoa phái
2. Anh ngữ phái
3. Địa cầu phái
4. Lý luận phái
5. Sử lưu phái
6. Hóa sinh phái
7. Toán đại phái
Ngũ đại tà phái:
1. Âu Châu thần giáo
2. Đại Dương Châu thần giáo
3. Á Châu thần giáo
4. Phi Châu thần giáo
5. Mỹ Châu thần giáo.
Trung lập giáo phái:
1. Huyền Băng Cung
2. Bạch Hoàng Các: một tổ chức mới xuất hiện nhưng phát triển nhanh và mạnh như vũ bão, bí ẩn nằm ở người đứng đầu giấu mặt.