Mây ngũ sắc vạn trượng lượn quanh Tiên Cung, bề ngoài nhìn qua là một mảnh tốt lành, nhưng lại ẩn giấu sát khí vô tận.
Hai bờ sông Ngân Hà, hai bên thiên binh tiên giới và tướng sĩ yêu ma giới, chỉ chờ chủ công ra lệnh liền giết đối phương không còn một mảnh giáp, tốt nhất là đánh tan hồn phách, mãi mãi không được siêu sinh.
Lệ khí nơi Tru Tiên Đài bay lượn lờ, cho dù thần tiên nhảy xuống nhất định sẽ chết là điều không thể nghi ngờ, nữ tử tuyệt mỹ một thân tử y lại bị hai thiên binh hung ác áp giải, một khi đã bị đẩy xuống chính là vạn kiếp bất phục.
"Ha ha ha, Túc Ly Mị, coi như ngươi thắng thì thế nào, nếu không đầu hàng, bản quân lập tức sẽ làm cho Tử Huyên hồn tiêu phách tán."
"Đáng chết, mau buông nàng ra, nếu ngươi dám thương tổn nàng một chút nào, ta nhất định để cho cả Tiên giới của ngươi chôn cùng." Nam tử một thân trường bào trắng như tuyết, sa y bạch sắc càng làm hắn thêm phiên nhiên như tiên, khí chất lại hoàn toàn không tương xứng với vẻ mê hoặc lòng người, mái tóc dài ngân sắc bay lượn theo gió, tuấn mỹ như thần biểu tình trên mặt lại băng lãnh như cốt, toàn thân tản ra khí phách cương quyết bướng bỉnh.
"Bản quân sợ ngươi sao, người tới, lập tức hành hình."
"Dừng tay!" Khuôn mặt tuấn mỹ của nam tử bởi vì tức giận trở nên vặn vẹo, cho dù hắn có thể lật tay làm mây úp tay làm mưa, nhưng lúc này tính mạng nữ nhân hắn yêu lại bị người khác khống chế trong tay, đây là xương sườn mềm duy nhất của hắn, hắn hoàn toàn không thể làm gì, môi mỏng mím chặt, bắt đầu lần thỏa hiệp đầu tiên trong đời: "Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?"
"Túc Ly Mị, không ngờ ngươi cũng có hôm nay, không ngờ ngươi cũng rơi vào trong tay bản quân. Ha ha ha, hiện tại bản quân ra lệnh ngươi, lập tức tự hủy nguyên thần, Tử Huyên tự nhiên sẽ bình yên vô sự, mọi người trong yêu ma giới của ngươi ta cũng sẽ để bọn họ an toàn rời đi." Đấu mấy vạn năm, hắn muốn chinh phục, bất quá là do người nam nhân trước mắt này. Nếu không có hắn, giới yêu ma đã thành nam bè bảy mảng.
"Mị, đừng!" Nữ tử tử y không mảy may sợ hãi lệ khí dưới Tru Tiên Đài: "Ta không đáng giá để chàng làm như vậy, không đáng giá!"
Nam tử cuối cùng nhìn nàng thật sâu, bao hàm vô số quyến luyến cùng yêu thương, sau đó quay đầu đối mặt với Tiên Đế đang cười vì gian kế đạt được: "Ta có thể đồng ý yêu cầu của ngươi, nhưng mà nếu như ngươi dám tổn thương Tử Huyên, ta biến thành lệ quỷ cũng không bỏ qua cho ngươi."
Hắn có thể quên, Tru Tiên Đài, thượng tru thần tiên, chém giết yêu ma, một khi nhảy xuống chính là hồn tiêu phách tán, vạn kiếp bất phục.
Sống còn trong nháy mắt, nữ tử yếu ớt lại không biết hơi sức từ nơi nào tới, tránh khỏi áp giải của thiên binh nàng......
"Mị, thật xin lỗi, kiếp sau, ta nhất định sẽ làm thê tử của chàng, vĩnh viễn cùng với chàng."
Hắn đến đã không kịp ngăn cản, không còn kịp làm bất cứ chuyện gì, cứ như vậy trơ mắt nhìn nữ nhân mình yêu nhảy xuống Tru Tiên Đài.
"Không!" Từ trên chín tầng mây, truyền đến một âm thanh kinh thiên địa, quỷ thần khiếp sợ thống khổ gầm thét, một bóng dáng bạch y bay xuống, đuổi theo bóng hình xinh đẹp kia, nhưng chỉ kịp bắt được một phần tàn hồn cuối cùng của nàng.
Đại chiến tiên ma ngừng lại, nhưng lấy cái chết của một nữ tử làm đại giá.
Ngày ấy, trong mây ngũ sắc vạn trượng trên bầu trời đều biến thành màu đỏ, theo những người có mặt ở tiên ma giới lúc đó nói, đó là do mắt của Yêu Ma Vương Túc Ly Mị chảy ra huyết lệ nhuộm đỏ.
Vì cứu nàng, Túc Ly Mị cũng bị lệ khí của Tru Tiên Đài làm trọng thương, rơi vào trạng thái ngủ say. Từ đó, yêu ma giới trong tam giới từ từ biến mất.
Nhưng lại không biết, hắn thật sự không ngủ say, mà đi tìm dưới Tru Tiên Đài sợi hồn phách duy nhất của Tử Huyên nuôi dưỡng ở trong cơ thể của mình, hắn dùng chính nguyên thần của mình để dưỡng hồn.
Tử Huyên, ta nhất định sẽ cứu sống nàng, đời này kiếp này, vĩnh viễn, Túc Ly Mị ta cùng nàng sinh tử không xa không rời.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng cái mà đã một ngàn năm, rất nhiều chuyện liên quan đến thần tiên cũng dần dần rơi vào quên lãng, mà lúc này ở yêu ma giới, đám cưới của xà quân đang được tiến hành.
......
Đây là một căn phòng cực kỳ hoa lệ.
Trên bàn phủ lên khăn trải bàn màu đỏ thêu kim tuyến, những chuỗi trước màn treo trên giường đều là vàng ròng, nạm ngọc thạch tinh xảo. Kim tương khảm ngọc, tượng trưng cho như ý cát tường. Bàn phía trước cách đó không xa, ánh sáng của nến long phượng làm cho cả gian phòng sáng như ban ngày, làm nổi bật chữ hỷ đỏ thẫm phát sáng trên giường.