Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ...^^
---------------------------------------------------------------------------
-Oa..!!Đẹp quá đi mất!!-nó đang đứng trước một ngôi nhà,một ngôi nhà to và đẹp hơn nhà nó hồi xưa rất nhiều.
-Bác ơi,sau này cháu sẽ sống ở đây ư???-Nó quay sang hỏi người đàn ông bên cạnh..
-Ừ,con sẽ ở cùng với chúng ta.!-ông Lâm(ba của Bảo á,đừng quên nha mn) cười nhìn nó
-Thôi,vào nhà đã rồi tính.Kì Tâm nè,ta sẽ giới thiệu cho con một người bạn nhé,nhưng trước đó,ta có việc bận rồi,đến tối mới về,con tự vào nhà ngồi hoặc xuống nhà dưới chơi với các anh chị giúp việc nha.Ta đi trước.-Nói rồi bà Hoa(vợ ông Lâm)cười cười rồi quay lưng đi.
Nó bước vào nhà,phải một lúc nó mới định thần được."Nhà gì mà to quá vậy trời"-nó thầm nghĩ,con đường dẫn vào nhà được trải sỏi sáng bóng,hai bên là hai hàng cây xanh mởn.Đứng trước cửa nhà,tường nhà sơn gam màu trắng xám,xung quanh trồng bao nhiêu là hoa:hoa ly,hoa hồng,thường xuân,cẩm tú,lan tây,phù dung...vân vân và mây mây,nhiều không đếm suể,ngoài ra còn có một cái một cái hồ bơi rộng,nước trong veo nhìn thấy cả đáy hồ(kể thế thôi,nhiều quá lại lạc đề thì chết..^^).Bước vào trong,nó càng sốc hơn,bên trong nhà còn to hơn nó nghĩ nữa:mọi thứ ở đây đều rất gọn gàng,(chắc là toàn đồ mắc tiền)màu sắc sáng choang,nó nhìn mà vui hết cả mắt.Vô thức,nó lỡ tay chạm vào một tấm ảnh nhỏ trên bàn.Vốn chẳng định để ý nhưng không biết tại sao nó lại cầm lên xem,nó thốt lên:
-Ôi,cô bé này dễ thương quá..!!-trong ảnh là hình một cô bé đang ngồi trên xích đu,tay ôm một con gấu bông màu trắng,ngồi giữa cả một cánh đồng hoa đầy màu sắc,ánh mắt cô mang đầy vẻ hạnh phúc,miệng cười tươi.Đang mải ngắm nghía,bỗng có một giọng nói lạnh băng phát ra từ phía cầu thang:
-Cô là ai,sao lại vào được đây,ai cho cô động vào tấm ảnh đó??
Nó giật mình,lắp bắp:
-Tôi á,tôi được ông bà chủ đưa về đây làm việc nhà,tôi chỉ mới....
Chưa nói xong nó đã bị cậu cắt lời:
-Người hầu ư??Người hầu mà dám đứng ở đây à,có biết đây là đâu không,có biết đây là chỗ mà không ai cũng có thể vào không?HẢ?Chỗ của người hầu là ở nhà dưới kìa,không phải ở đây đâu.Biến đi cho khuất mắt tôi.BIẾN!!!-Cậu gắt lên,không giữ được bình tĩnh,cậu giật tấm ảnh từ tay nó
-ĐỪng bao giờ động vào đồ ở đây-rồi cậu quay lưng bước lên phòng,cầm luôn theo tấm ảnh.
Nó đứng ở dưới,nghĩ thầm"có gì mà làm quá lên thế,có mỗi tấm ảnh thôi mà,làm như tôi cướp đi cái gì quý của cậu lắm ý,hứ"xong nó bước ra ngoài,không quên khép cửa nhà lại
Đó là lần đầu 2 người gặp nhau,năm đó,nó 15 tuổi và cậu cũng vậy,,!!