Một cô bé chừng năm tuổi đang chơi cùng một cậu bé trong công viên.Cô bé luôn miệng nói:
-Bảo Bảo,Nhi muốn uống nước,Bảo Bảo mua nước cho Nhi đi..!!Đi mà!!Đi mà Bảo Bảo>>!!-cô bé tên Nhi giương đôi mắt to tròn lên nhìn cậu,lắc lắc cánh tay áo cậu nũng nịu.Cậu cười cười,nụ cười tỏa nắng,xoa đầu Nhi cậu nói:
-Ừ,Bảo sẽ mua cho Nhi nhé,ngồi đây đợi Bảo một chút,Bảo đi rồi quay lại liền hà...!!
Cậu chạy đi,Nhi ngồi lại đó một mình,đôi tay trắng mũm mĩm đan vào nhau,miệng cười tươi rói.Nhi nói với theo:
-Nhi uống nước dâu nhé..!
-Bảo biết mà>.<-cậu vẫy tay lại.Nhi ngồi đung đưa chân,đôi mắt đen láy đảo nhiều vòng quanh công viên.Bỗng ánh mắt cô chú ý vào một con búp bê rơi giữa đường.Con búp bê đó nhìn rất đẹp,mặc bộ đầm hồng,mang đôi hài màu đỏ nhạt,mái tóc hơi xoăn nhẹ...Bất chợt đôi chân Nhi bước gần đến chỗ con búp bê,cô cúi xuống nhặt lên,say mê ngắm nghía mà không biết rằng có một chiếc ô tô đang lao đến với tốc độ khủng khiếp.Cậu đi ra chỗ cũ,không thấy Nhi đâu,đánh mắt tìm kiếm thì thấy Nhi đang đứng ngoài đường.Cậu cười,định chạy lại chỗ cô thì lại chuyển hướng nhìn sang chiếc ô tô sắp đâm phải cô.Cậu hốt hoảng hét lớn:
-Nhi,mau tránh ra,nhanh lên,ô tô tới kìa..!!
Nhi giật mình quay đầu lại,hai chân cô run lẩy bẩy,cứng đờ tưởng như không thể nào cử động được.Cô cứ đứng đó,hai tay ôm chặt con búp bê,đôi mắt nhìn chăm chăm vào chiếc xe đang lao tới.Mặc cho sự la hét của cậu,cô vẫn không nhúc nhích.Bỗng....
-RẦM...
Con búp bê rơi,một thân thể nhỏ bé ngã xuống.Cậu cứng đờ người,vội vã chạy đến
-KHÔNGGGGGGGGGGGGG...!!..NHI...
Đã quá trễ rồi,chiếc xe đó đã cướp đi mạng sống của người mà cậu thương nhất.Người con gái có đôi mắt to tròn,miệng cười xinh xắn,luôn đi theo cậu,người con gái mà cậu nghĩ có thể cùng cậu sống hết cuộc đời,ngày hôm nay,cô ấy đã chính thức bị mang đi khỏi tay cậu bởi "Thần Chết".Cậu chạy đến chỗ cô,nhìn cô nằm trên vũng máu đỏ tươi,lòng cậu đau như có hàng ngàn con dao cứa vào trái tim nhỏ bé bị tổn thương.Cậu quỳ xuống cạnh cô,ôm cô vào lòng:
-Nhi à,cố gắng lên,Bảo sẽ đưa Nhi đến bệnh viện nhé,cố lên...
--------Khô....ông....được...c...đâ...u..Nhi...sẽ...khôn...g...qua..khỏi...đâ...u...Nhi...chỉ...mon..g...Bảo..Bảo...sốn...g...thậ...t...tốt...thật..hạnh...phúc...và...luôn...nhớ...về....Nhi...nhé..!!-Nhi ngập ngừng như sắp không thở được.Cậu nghe vậy,lắc đầu nguầy nguậy:
-Không...không...Nhi phải sống,phải sống với Bảo,chẳng phải Nhi nói sẽ tổ chức đám cưới với Bảo sao,Nhi phải thực hiện chứ,sao bây giờ Nhi lại muốn bỏ Bảo đi thế này,không được,không được đâu mà...-cậu khóc nấc lên,ôm chặt thân hình nhỏ bé đẫm máu.Cô đưa đôi tay đã nhuốm một màu đỏ lên,lau nước mắt cho cậu,thủ thỉ:
-Bảo không được khóc nha,xấu lắm,không có Nhi thì Bảo vẫn sống tốt mà,phải cười lên nhé,Nhi sẽ luôn cầu cho Bảo được hạnh phúc....bởi vì...Nhi lỡ thích Bảo mất rồi...!!!-càng về sau,giọng cô càng nhỏ dần,nhưng cậu vẫn nghe rõ từng lời cô nói.Bỗng,hai tay cô buông thõng,ngừng hô hấp,mặt trắng bệch.Cậu ôm chặt cô vào lòng,hét lớn:
-KHÔNGGGG..Nhi ơi,đừng bỏ Bảo đi mà...Bảo cũng thích Nhi lắm,Nhi đừng bỏ Bảo lại đây,Nhi mau tỉnh lại đi...huhuhu
5' sau,xe cấp cứu đến đưa cô vô bệnh viện.Ngồi trước phòng cấp cứu,lòng cậu như lửa đốt,bồn chồn không yên.Được một lúc,ba mẹ cậu và ba mẹ Nhi tới.Thấy con trai mình tàn tạ,bà Hoa chạy đến hỏi han:
-Có chuyện gì vậy,sao Nhi lại bị tai nạn hả con...??
Cậu im lặng không nói gì.Lúc này,mẹ của Nhi hốt hoảng thúc dục:
-Nói bác nghe,tại sao con Nhi lại bị như vậy,hả,con mau nói gì đi chứ..!!
-Nhi nhờ con đi mua nước cho cô ấy,con chạy đi,lúc sau quay lại không thấy Nhi đâu cả,con nhìn xung quanh thì thấy Nhi đang ôm một con búp bê đứng giữa đường,đúng lúc đó lại có chiếc xe đang lao tới,con chạy ra nhưng không kịp,kết quả là Nhi bị chiếc ô tô đó đâm....-cậu kể lại
-Ôi trời ơi,con gái đáng thương của tôi,sao nó lại bị như vậy chứ...-mẹ Nhi khóc rồi ngất lịm đi.2 tiếng sau,bác sĩ đi ra,cậu chạy ngay đến hỏi:
-Bác sĩ,Nhi sao rồi,cậu ấy có sao không???
Ông bác sĩ già im lặng,nhìn cậu với ánh mắt buồn rầu
-Cô bé đó......
-Ông mau nói đi,cậu ấy bị sao hả....??-cậu hét lên
-Ta xin chia buồn cùng gia đình,cô bé đã không qua khỏi do mất quá nhiều máu,lại bị chấn thương mạnh ở đầu do cú va chạm,ta xin lỗi,ta đã cố hết sức nhưng ta không thể cứu được cô bé,rất tiếc...
Sau câu nói của ông bác sĩ,cậu như không tin vào tai mình.Cái gì chứ,không qua khỏi sao,Nhi chết sao,đã cố gắng hết sức ư???
-Ông nói dối,Nhi chưa chết đúng không,ông gạt tôi đúng không,ông không muốn cho tôi thấy Nhi chứ gì,ông nói dối...huhu..tại sao chứ...tại sao lại mang cô ấy đi...tại sao lại là cô ấy...tại sao chứ...huhuhu-cậu khóc,lần này cậu đã thực sự mất đi thứ quý giá nhất của đời mình,cậu không bảo vệ được cô,cậu đã để cô biến mất,cậu đã không giữ chặt tay cô,để cô phải ra đi sớm như vậy.Cậu là một thằng tồi,đến người mình yêu nhất cũng không giữ được.Cậu tự đánh vào ngực mình
-Tại sao,sao không để tôi chết thay cô ấy chứ,tại sao thần chết lại mang cô ấy đi sớm như vậy...huhu..tại sao chứ...T_T
-Con trai,đừng như vậy,Nhi đã đi rồi,nó không muốn thấy con buồn như vậy đâu.Con mà như vậy thì Nhi sẽ không được thanh thản mà rời khỏi đây..nín đi con..!!
-Không...mẹ không được nói như vậy,Nhi chưa chết,cô ấy còn sống mà...huuuuh
-Nhi đã đi rồi con à,con mau tỉnh lại đi,Nhi đã chết rồi con nghe chưa..!!-mẹ Nhi đã tỉnh từ lúc nào,bà hét lên đầy đau khổ.Bà đã mất đứa con gái,không thể để người mà bà coi như con ruột sống trong đau khổ mãi,chỉ vì sự ra đi đột ngột của Nhi.
-Dì nói dối,con gái dì mà dì không thương cô ấy sao,cô ấy chỉ nằm trong kia thôi,cô ấy đang đợi con vào thăm,cô ấy chỉ đang ngủ một giấc ngủ dài mà thôi...!!-cậu không kìm nén được,gục đầu vào tường,ngồi phịch xuống sàn nhà,nghĩ về những năm tháng vui vẻ mà cậu và cô đã cùng nhau trải qua...!!
--------Hiện tại--------
Nghĩ lại về quá khứ,cậu thấy đau.Kể từ ngày Nhi đi,cậu đã luôn tự dằn vặt mình,nghĩ lý do làm Nhi mất là do cậu đã không ở bên cạnh cô,không để ý đến cô.Từ đó,cậu ít nói hẳn,không còn hay cười như trước nữa,có lúc cậu còn dốt mình trong phòng,bỏ bữa chỉ vì quá nhớ Nhi.Nhưng cậu đã hứa rằng,cậu sẽ sống thật tốt,thật hạnh phúc để Nhi ở trên đó sẽ thấy vui,chính vì vậy cậu phải thực hiện lời hứa với cô,dù rằng cậu biết chắc mình sẽ khó có thể làm được...!!
--------------------------------------------------------------------
Chap này mình xin dành tặng cho bạn Tử Điệp vì trong suốt thời gian qua bạn ấy đã ủng hộ mình rất nhiều.Lần đầu mình viết truyện nên có lẽ sẽ không được hay cho lắm,vậy nên mình cần lời nhận xét của các bạn a.Đọc truyện và cmt ở dưới,dù là khen hay chê thì mình cũng xin nhận để có thể sửa truyện cho hay hơn.Cảm ơn đã ủng hộ..*cúi đầu*