Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nỗi đau bị lửa thiêu đốt, ta còn chưa kịp bình tâm trở lại, đã thấy đích tỷ xưa nay vốn yếu đuối bỗng rút kiếm đặt ngang cổ mình, hai hàng nước mắt chảy dài.

"Phụ thân, mẫu thân, nếu các người không cho con gả cho Tứ hoàng tử, thì con sẽ dùng thanh kiếm này kết liễu chính mình!"

Nghe đích tỷ nói năng và hành xử khác hẳn với kiếp trước, ta liền khẳng định nàng cũng đã trọng sinh.

Nhìn đích tỷ tìm đến cái ch/3t, đích mẫu lòng đau như cắt, không dám tiến lại gần, sợ kích động nàng ta.

Phụ thân đỡ lấy đích mẫu đang sắp ngất, chăm chú nhìn thanh kiếm trong tay đích tỷ, chỉ cần nàng dùng thêm một chút lực, cái cổ trắng muốt sẽ nở rộ đóa hoa máu.

"Tứ hoàng tử xuất thân như vậy, con bảo ta và mẫu thân con làm sao đồng ý được, con ngoan, Tứ hoàng tử tuyệt không phải là một sự lựa chọn tốt đâu!"

Lời nói thống thiết, thật là một người cha lo nghĩ cho con! Nhưng tiếc thay, đích tỷ làm sao mà hiểu được tấm lòng của phụ thân? Nàng chỉ nghĩ đến vinh hoa phú quý của bản thân.

"Nếu các người không đồng ý, ta sẽ ch/3t ở đây!"

Thanh kiếm trong tay đích tỷ tiến thêm vài phần, đích mẫu hoảng loạn, vừa khóc vừa trách mắng phụ thân, ép ông phải đồng ý.

"Con ngoan, ta và mẹ con đồng ý, mau bỏ kiếm xuống, đừng làm tổn thương mình!"

Thấy phụ thân và đích mẫu đã nhượng bộ, đích tỷ mới chịu buông kiếm, mặt mày tươi cười.

Đích mẫu chạy tới, ôm chặt lấy đích tỷ, không ngừng dỗ dành, phụ thân cũng lệ tuôn không ngớt, lo lắng không thôi.

Chát!

Cái tát đó đã nằm trong dự liệu, ta dù đã cố nghiêng đầu theo hướng bàn tay nhưng vẫn không tránh khỏi bị đánh trúng. Nó đau đớn như ngày mẫu thân ta qua đời, nhưng dù sao ta đã quen rồi.

"Quả là con của đồ tiện nhân, thấy đích tỷ ngươi tự tàn* mà không chút lo lắng, đồ hạ tiện, thật chướng mắt!"

*Tự tàn: có nghĩa là tự mình gây tổn thương, tự hủy hoại bản thân.

Ta ngoan ngoãn quỳ bên cạnh, nghe bọn họ hưởng thụ tình thân, cúi đầu che giấu nét khinh miệt trong ánh mắt.

"Con ngoan, nhưng nếu con gả cho Tứ hoàng tử, thì Thái tử điện hạ biết làm sao đây? Thái tử điện hạ cũng đã gửi thiếp canh rồi."

So với lo lắng của đích mẫu, đích tỷ tỏ ra không quan tâm, nàng chỉ tay về phía ta, cười nhìn đích mẫu.

"Để nàng ta gả cho Thái tử điện hạ là được. Dù sao điện hạ thích ta, mẫu thân và phụ thân không cần lo lắng, Thái tử phi dù sao cũng vẫn mang họ Hứa."

Đích mẫu dù không vui nhưng vẫn đồng ý với đề nghị của đích tỷ. Bà đã bỏ ra vô số tâm huyết để đích tỷ có thể trở thành Thái tử phi, giờ lại thành áo cưới của người khác, đích mẫu có chút không cam lòng, nhưng sợ kích động đích tỷ nên đành chấp thuận.

Tứ hoàng tử không được sủng ái là điều ai cũng thấy rõ, sinh mẫu của hắn, Trương thị, chỉ là cung nữ rửa chân của hoàng hậu. Nhân lúc hoàng hậu không khỏe, bà leo lên long sàng sau lưng chủ tử, nếu không vì hoàng hậu nhân từ, bà đã sớm bị đánh ch/3t. Mười tháng sau, sinh hạ Tứ hoàng tử rồi qua đời, thi thể bị cung nhân cuốn chiếu ném ra bãi tha ma.

Tứ hoàng tử sinh ra cũng không được coi trọng, vừa ra đời đã bị hoàng đế đưa đến hành cung*, hơn mười năm không hỏi han. Nếu không phải hắn đã đến tuổi trưởng thành, lại là hoàng tử, hoàng đế cũng chẳng buồn để ý đến hắn.

*Hành cung: chỉ những cung điện nhỏ hoặc nơi ở tạm thời của nhà vua hoặc hoàng gia khi họ ra ngoài kinh đô, thường để đi tuần thú, nghỉ ngơi hoặc lánh nạn.

Đích mẫu dù sao cũng không thể cãi lại đích tỷ, chỉ là ánh mắt nhìn ta đầy sự ấm ức.

Bất thình lình, ta bị nhũ mẫu đá vào khớp gối, ta quỳ rạp xuống đất, đau đớn khiến mồ hôi lạnh túa ra. Chưa kịp phản ứng, đã bị nhũ mẫu ấn đầu, bắt ta dập đầu trước đích tỷ.

Một lần lại một lần, trán ta nhanh chóng bầm tím, sưng tấy, máu tươi chảy ròng ròng. Đích mẫu lo ngại ảnh hưởng đến ngày cưới, mới ra tay ngăn cản đích tỷ.

"Ngươi có thể có cơ hội đổi đời này đều nhờ đích tỷ của ngươi. Nếu ngươi dám có bất kỳ ý nghĩ bất lợi nào với con bé, ta lúc nào cũng có thể khiến con rơi từ trên xuống, té khỏi vị trí Thái tử phi!"

"Vâng, mẫu thân, nữ nhi xin ghi nhớ lời mẫu thân."

"Bây giờ ngươi đã trở thành đích nữ, lại còn là Thái tử phi, càng không thể tùy tiện. Hãy dập đầu tạ ơn tỷ tỷ của ngươi, nếu không có nàng, ngươi cũng không có cửa làm được Thái tử phi đâu."

Phụ thân cũng nghiêm mặt dạy dỗ ta, cảnh cáo ta không được làm hại con gái yêu của ông.

Hứa Nhược Vân ngồi trên cao đường, chơi đùa với tấm thiếp canh, ánh mắt đầy ác ý nhìn ta.

Mặc chiếc váy đỏ rực, cười duyên dáng, nàng ấy bước đến bên ta, vẻ mặt đầy thương hại.

"Muội muội, lần này đến lượt muội nếm thử mùi vị của ngục tối rồi."

Ta giả vờ không hiểu, đích tỷ chỉ cười lướt qua, không có ý định giải thích cho ta.

Đích mẫu lúc này mới mất kiên nhẫn bảo ta lui xuống, ta khập khiễng rời khỏi nơi này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang