Mai Y Tư là một Omega, hôm qua cậu vừa mới kết hôn.
Cậu đi đăng ký kết hôn với người mà gia đình sắp xếp, xong xuôi mọi thủ tục, cậu trở về nhà.
Mẹ cậu hỏi về việc tổ chức lễ cưới sau này thế nào.
Cậu nói tổ chức cũng có ý nghĩa gì đâu, lười tổ chức.
Mẹ cậu hỏi sau khi kết hôn cậu sẽ ở đâu.
Cậu nói ở đâu cũng được, không quan trọng.
Mẹ cậu hỏi chồng của cậu trông thế nào, sao không cùng nhau về nhà.
Cậu nói trông cũng bình thường, có việc nên không về chung.
Mẹ cậu tức giận mắng cậu một trận, sau đó gọi điện cho con rể rồi bảo cậu ra ngoài đón chồng tan làm.
Cậu miễn cưỡng ra ngoài, đi đến trạm xe buýt đợi.
Đợi lâu lắm mới có mấy chiếc xe buýt đến, Mai Y Tư nhìn một đống người xuống xe mà ngơ ngác.
Chồng cậu trông như thế nào nhỉ?
Quên mất rồi.
2
Mai Y Tư quyết định không di chuyển nữa mà đợi chồng mình đến tìm.
Chồng cậu vừa nhìn thấy cậu là lập tức đi đến chỗ cậu, còn vừa đi vừa vẫy tay nữa chứ.
Mai Y Tư nhìn chồng mình vài lần.
Cũng hai mắt, một mũi giống như mọi người xung quanh, chẳng có gì đặc biệt.
Chồng cậu tiến đến nắm tay cậu, nói đã để cậu phải vất vả chờ đợi rồi.
Cậu "a" một tiếng.
Chồng cậu hỏi cậu a cái gì?
Cậu nói rằng chẳng có gì cả.
Có gì để nói chứ, nói đông nói tây một hồi lại thành ra nói nhiều.
Nhạt nhẽo.
3
Cậu không nói gì, nhưng chồng cậu lại hào hứng kể về những chuyện đã xảy ra ở công ty.
Hình như chồng cậu là nhân viên văn phòng, dù sao cũng là người đi làm.
Chuyện ở công ty có gì để nói chứ, không phải chuyện này thì là chuyện khác, chẳng có gì liên quan đến cậu cả.
Mai Y Tư thấy chẳng có gì thú vị nên cậu tiếp tục giữ im lặng.
"Vậy ăn tối xong, anh sẽ giúp em chuyển nhà, em không nói gì tức là đồng ý rồi nhé!"
"Hả?"
Mình đã đồng ý gì rồi à?
Mai Y Tư nhìn chồng mình đang cười nói hớn hở, cậu nghĩ một lúc rồi lại im lặng.
Thôi kệ đi, tùy anh thôi, cậu lười nói chuyện lắm.
4
Mẹ cậu thấy con rể đến thì rất nhiệt tình, bà lo trước lo sau, còn Mai Y Tư chỉ ngồi gặm hạt dưa.
Mẹ cậu bảo cậu chẳng làm gì nên hồn, bây giờ đã lập gia đình rồi mà vẫn giữ cái thái độ đó.
Mai Y Tư hừ một tiếng.
Người muốn kết hôn đâu phải là cậu, cùng lắm thì ly hôn thôi, sống với nhau lâu rồi cũng sẽ chán nhau thôi, sớm muộn gì cũng sẽ ly hôn, tốt nhất là nên kết thúc sớm cho xong.
Đỡ phải lãng phí cảm xúc.
Chồng cậu thì lại bảo vệ cậu, anh nói sau này cậu không cần làm việc nhà, anh tự mình lo được.
Mai Y Tư lại hừ một tiếng.
Lời nói ngọt ngào thì ai chả nói được, có gì thú vị?
Cậu cũng chẳng cần ai dỗ dành.
"Để anh vào giúp mẹ một tay nhé."
Chồng cậu rất tích cực.
Mai Y Tư chớp mắt.
Thích làm thì cứ làm đi, liên quan gì đến cậu.
Cậu cứ thế ôm đĩa hạt dưa đi vào phòng.
5
Một lúc sau, ba cậu về nhà, chồng cậu bưng trà, rót nước, lấy dép, trông còn thân thiết hơn cả con trai ruột là cậu nữa.
"Y Tư, sao con không tới giúp một tay, để Tiểu Cố làm hết như vậy sao được."
"Không sao, không sao đâu ba ơi, con cũng không có việc gì làm, cứ để Tiểu Tư nghỉ ngơi đi ạ."
Mai Y Tư nhìn họ một chút rồi xoay người đi gọt trái cây.
Đúng là giả vờ giả vịt.