Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

11

Thật ra nhiều lúc chỉ cần quyết định không quan tâm đến mối quan hệ với mẹ chồng nữa thì sẽ thấy mọi chuyện rất dễ dàng.

Mai Y Tư là một ví dụ.

Cậu và mẹ chồng vốn dĩ là hai người xa lạ, chỉ vì chồng cậu mà bị kéo lại với nhau, chỉ trong một hai ngày thì làm sao có thể phát triển tình cảm gì chứ. Mai Y Tư thấy việc giả vờ rất nhàm chán, từ trước đến giờ cậu không bao giờ nói chuyện với mẹ chồng, ấy thế mà hai người lại sống rất hòa thuận mới hay chứ.

Tuy nhiên, chồng cậu thì lại mệt mỏi.

Một bên nói những điều tốt đẹp về mẹ chồng, một bên lại nỗ lực biện minh cho cậu trước mẹ chồng.

Vì vậy, tối hôm đó, khi hai người trở về phòng, chồng cậu lấy ra một sợi dây chuyền vàng lớn, anh nói rằng đó là báu vật của mẹ anh dành cho con dâu.

Mai Y Tư rót cho anh một ly nước.

"Anh không cần phải giả vờ trước mặt em rằng mẹ anh rất coi trọng em." Mai Y Tư bình tĩnh nói: "Em tự biết mình là người thế nào, cũng càng biết cách người khác nhìn nhận mình ra làm sao."

"Tiểu Tư, thật ra em rất tốt..."

Mai Y Tư không muốn nghe những lời nói tâng bốc này, cậu không muốn trở thành người tốt, cậu chỉ muốn bản thân cảm thấy thoải mái, cậu là Omega ích kỷ nhất thế gian.

Người khác thích hay ghét cậu cũng chẳng có gì khác biệt, đều nhạt nhẽo như nhau.

Giống như chồng cậu vậy, cho dù là thích hay không thích thì chẳng phải cuối cùng anh cũng chỉ vì bế tắc nên mới phải kết hôn với một Omega như cậu à.

Mai Y Tư nghĩ đến những món đồ trang trí mềm mại trong căn nhà mới của mình và cả bức tranh thêu ngốc nghếch đó nữa.

Thấy không, cho dù có thật lòng yêu nhau thì sao chứ, cuối cùng cũng phải chia tay thôi.

12

Mai Y Tư nhận sợi dây chuyền vàng, dù sao tiền của chồng mình cũng là tiền của mình.

Có lẽ mẹ chồng không vừa mắt cậu nên bọn họ chỉ ở lại ba ngày rồi trở về.

"Đừng lo lắng, em không phải thường xuyên ở bên nhà mẹ anh đâu, cuộc sống riêng của chúng ta mới là quan trọng nhất."

Mai Y Tư ngẩng đầu nhìn anh một cái, cậu im lặng không nói gì.

Chồng cậu lại nhẹ nhàng vuốt tóc cậu, có vẻ anh rất quan tâm cậu.

"Từ giờ trở đi, gia đình nhỏ của chúng ta mới là quan trọng nhất, anh sẽ bảo vệ em vô điều kiện."

"Tại sao?"

Mai Y Tư hỏi.

"Bởi vì em là Omega của anh, là người anh muốn đồng hành suốt đời."

"Thế thì chưa chắc đâu." Mai Y Tư nhướng mày hỏi: "Anh đã từng yêu ai chưa?"

"Anh..." Chồng cậu ngập ngừng một lúc rồi mới đáp: "Tất nhiên là anh yêu em rồi."

Mai Y Tư bật cười.

Chồng cậu đúng là một người thích nói nhảm, anh rất biết nói dối.

Mai Y Tư lạnh lùng đáp lại.

"Thật ra bất cứ lúc nào anh cũng có thể đề nghị ly hôn, em không để ý đâu."

Giả vờ thật sự chẳng có gì thú vị cả.

Nhạt nhẽo.

13

Mai Y Tư cảm thấy hình như kiếp trước mình đã làm rất nhiều việc xấu nên kiếp này mới thành ra thế này.

Tất cả mọi người và sự việc trên đời này đều khiến cậu thấy chán nản.

Có một việc mà cậu chưa từng nói với ai.

Đó là cậu có thể đọc được suy nghĩ của người khác.

Khi mẹ cậu mắng cậu rằng tại sao lại để phòng bừa bộn như vậy thì thật ra chỉ vì bà bị áp lực công việc nên muốn tìm chỗ trút mà thôi.

Giáo viên ghim cậu chỉ là vì cậu không tham gia lớp học thêm của mình.

Bạn bè xung quanh giao tiếp với cậu, một là vì thấy có thể lợi dụng cậu, hai là muốn giẫm lên cậu để thể hiện sự xinh đẹp và tốt bụng của mình.

Cho dù hôm nay bọn họ có thật sự tốt với cậu thì nhất định cũng sẽ có ngày thay đổi.

Con người là thứ dễ thay đổi nhất.

Cậu là con một, đến tuổi thì cha mẹ lại bắt đầu càm ràm về vấn đề kết hôn sinh con.

"Con không thể cứ một mình mãi được, Omega cuối cùng vẫn phải tìm một nơi để dựa vào."

(Chẳng qua là không thể để tôi nuôi nó cả đời được, suốt ngày cứ ở nhà một cách quái dị như vậy, tôi đã tạo nghiệp gì mà lại sinh ra một đứa con như vậy chứ.)

Vì vậy, Mai Y Tư đã đi xem mắt.

Thế là cậu gặp được chồng, anh là người chu đáo, dịu dàng và rộng lượng.

"Tiểu Tư, em lấy anh được không?"

(Cứ kết hôn trước đã, Omega này cũng khá trầm lặng, chắc không tâm cơ giảo hoạt gì đâu, như vậy có thể chung sống hòa hợp với nhau.)

"Được."

Mai Y Tư nhìn chồng mình, mí mắt cậu giật một cái.

Con người ai cũng như nhau, đúng là nhạt nhẽo.

14

Lúc bọn họ trở về, căn nhà vẫn giữ nguyên vẻ mềm mại như cũ.

Mai Y Tư nằm ngả người trên sofa, cậu tựa lưng vào gối, màu cam ấm áp lại khiến mặt cậu càng thêm trắng bệch.

Nghe quá nhiều suy nghĩ tự nhiên sẽ cảm thấy mệt mỏi.

Cậu vẫn còn nhớ lần đầu tiên chồng cậu dẫn cậu bước vào cánh cửa này, khi đưa cho cậu chìa khóa, anh đã nói.

"Nhà đã trang trí nội thất xong xuôi cả rồi. Em xem có chỗ nào không hài lòng thì chúng ta sẽ sửa lại."

Alpha vẫn nở nụ cười hiền hòa nhưng trong lòng lại nghĩ một kiểu khác.

(Đây là lần đầu tiên mình đưa Omega về nhà, lại còn là người vừa mới quen, đúng là khó xử thật.)

Mai Y Tư lượn một vòng, chồng cậu bình tĩnh dẫn cậu đi tham quan nhà, Mai Y Tư cũng lặng lẽ nghe anh kể chuyện suốt buổi.

Chồng cậu chuẩn bị cho Omega của mình một ngôi nhà, ngay cả sữa tắm hương kẹo bông ngọt ngào cũng chuẩn bị thật chu đáo.

Đáng tiếc Alpha này cuối cùng vẫn bị bỏ rơi trước ngày đính hôn.

Vì vậy, anh mới chán nản mà tìm một Omega để kết hôn cho xong.

Thật đáng thương.

15

Ban đầu Mai Y Tư không hiểu âm thanh song song mà mình nghe thấy được là tiếng lòng của người khác. Khi ấy cậu rất hoảng sợ, cậu còn run rẩy nói với ba mẹ rằng mình gặp ma.

Lúc ấy cậu còn nhận được vài lời an ủi, nhưng sau đó thì mọi chuyện đã khác.

"Đừng sợ, Tiểu Tư, có mẹ ở đây mà."

(Đứa nhóc này còn nhỏ như vậy mà đã biết nói dối, có phải nó bị điên rồi không, phải đưa vào bệnh viện tâm thần thôi.)

Nước mắt của Mai Y Tư đã khô cạn.

Cậu dần dần trở lại bình thường, những kỷ niệm ấy bỗng chốc trở thành một câu chuyện cười.

"Hồi nhỏ con còn nói bản thân nhìn thấy ma nữa đấy, có nhớ không ta."

(Quả nhiên là lúc đó nó đã giả vờ.)

"Không."

Mai Y Tư trả lời, cậu chỉ đơn giản là bị điên mà thôi.

——————

Khi chồng cậu đắp chăn cho cậu, Mai Y Tư vừa mới thoát khỏi cơn ác mộng không mấy tốt đẹp này.

(Ngủ trên sofa mà cũng không sợ lạnh.)

"Sau này có mệt thì lên giường mà ngủ nhé. "

Mai Y Tư ừm một tiếng.

"Buổi tối em muốn ăn gì?"

(Hôm qua có mua cá, hay là hôm nay nấu cá nhỉ.)

"Ăn cá đi." Mai Y Tư hít một hơi thật sâu, cậu cảm thấy cả người nhẹ nhõm hơn hẳn.

May mắn là người chồng cậu chọn không khó hiểu lắm.

Nếu không thì cậu sợ bản thân sẽ càng ngày càng điên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK