“Đáng giận, tên khốn khiếp nào dám gạt chúng ta tới nơi này, đám này toàn là tang thi loại mới, chúng ta không thắng nổi!”
“Đi mau! Cậu có sinh hóa thú, nhất định có thể sống sót!”
La Tố từ trên giường bật dậy, cậu dùng tay bịt kín nửa gương mặt, mái tóc đen mướt bị mồ hôi thấm ướt, từng giọt trong suốt lăn dài biến mất ở xương quai xanh.
Đây chỉ là….. một giấc mơ thôi sao? Đầu óc rối loạn của La Tố dần dần rõ ràng hơn, cậu đề phòng quan sát xung quanh, hoàn cảnh thực xa lạ, căn phòng sạch sẽ như vậy…. từ lúc tận thế đã bao lâu không thấy?
“Người máy sinh hoạt số II xin phục vụ ngài, chủ nhân, buổi sáng tốt lành.” Âm thanh điện tử tích tích vang lên.
La Tố cúi đầu, đập vào mi mắt là một khối thiết màu bạc chỉ cao tới đầu gối cậu, nói là khối thiết có vẻ không đúng lắm, vì cái thứ này mới phát ra âm thanh, thực hiển nhiên là một người máy.
La Tố cảm thấy đầu mình hơi đau nhức, đây rốt cuộc là sao? Cậu nhớ mình đang cùng thành viên trong đội đối kháng tang thi, vì cái gì chớp mắt đã chạy tới nơi này?
La Tố quanh quẩn trong phòng vài vòng, trừ bỏ quần áo cùng số đồ dùng hằng ngày, số sản phẩm điện tử kia đều làm cậu cảm thấy xa lạ, nói cách khách bây giờ chỉ có thể thu thập tình báo thông qua người máy kia sao?
“Chủ nhân, đã tới bữa sáng, lão gia cùng phu nhân đang chờ ngài dưới lầu, xin xuống đúng giờ.” Người máy lại phát ra âm thanh cứng nhắc.
Lão gia cùng phu nhân? La Tố ít nhiều cũng đoán được tình cảnh trước mắt của mình, loại trừ khả năng đang nằm mơ thì chỉ còn một đáp án duy nhất…..
“Đây là đâu?” Để xác nhận lần cuối, La Tố thử hỏi người máy bên cạnh mình, chỉ tiếc nó không trả lời, mà chỉ dùng âm thanh cứng nhắc lập lại lời nhắc nhở khi nãy.
Xem ra chỉ có vài công năng cơ bản, La Tố từ bỏ kế hoạch thu thập tin tức từ nó, cậu từ tủ lấy ra một bộ quần áo thay đổi, bất luận là thế giới gì, cậu đều phải sống sót, liệu….. thế giới này có đáng sợ hơn ngày tận thế kia không? Nói không chừng như vầy lại tốt, chính là….. không biết Đại Hữu cùng La thúc có khỏe không? Có sống sót trong cuộc chiến đó không……
La Tố hơi híp mắt, mở cửa đi xuống lầu, tới bữa sáng, nếu cậu không xuống lầu sẽ làm người khác hoài nghi, không bằng cứ quan sát hoàn cảnh chung quanh trước.
Sau khi mở cửa phòng, La Tố phát hiện căn nhà này rất lớn, trừ bỏ phòng cậu ở lầu hai, tòa nhà này có tổng cộng ba lầu, lầu một là phòng khách, lầu hai cùng lầu ba là phòng ngủ, La Tố đang lo lắng mình bị lạc đường nhưng vừa xuống cầu thang đã gặp người máy dẫn đường, nhờ vậy cậu bớt được không ít phiền toái, theo lời người máy gia dụng, hôm nay vì chúc mừng cậu nhập học nên đổi nơi dùng bữa sáng.
Dọc theo đường đi, La Tố dùng hết khả năng để quan sát mọi thứ xung quanh, tuy phần lớn vật dụng trang trí không khác là bao với các gia đình hiện đại, nhưng cũng có rất nhiều thứ kì quái, tỉ như trên hành lang có rất nhiều hình ảnh chuyển động, chúng nó không hề có vật kết nối, nói cách khác chúng nó như TV nhưng lại độc lập lơ lửng trên không trung một cách thần kì.
La Tố thử chạm tay vào, kết quả làm cậu có chút kinh ngạc, bởi vì ngón tay cậu có thể chọn lựa các hạng mục trên hình ảnh, khoa học kĩ thuật của thế giới này đã đạt tới trình độ này rồi sao?
La Tố không lãng phí quá nhiều thời gian cho đám màn hình ánh sáng này, bởi vì cậu không xác định được xung quanh có thiết bị giám thị hay không. Lúc La Tố vào nhà ăn, trên bàn đã có ba người ngồi, chính giữa là nam tử tóc bạch kim tướng mạo rất thanh tú, vừa thấy cậu tới liền nhiệt tình kêu to: “Tố Tố, con cảm thấy thế nào, hôm nay là ngày đầu tiên con đi học nên ba ba đặc biệt gọi anh cả Ngải Địch của con về a!”
Ba ba sao? La Tố cũng không vội mở miệng mà ngồi vào vị trí cuối cùng, yên tĩnh xem tình thế phát triển, thanh niên được gọi là Ngải Địch thản nhiên gật gật đầu với La Tố, Ngải Địch có một mái tóc đen mướt dài tới vai, ánh mắt xanh biếc như hồ nước, nhưng làm người ta chú ý nhất là hoa văn trên trán hắn, tuy là đồ án tĩnh nhưng La Tố lại có cảm giác nó chứa đựng sức mạnh cường đại, tựa như lúc cậu đối mặt với tang thi cấp A.
“Tố Tố……” Nam tử thanh tú thấy La Tố không nói gì, có chút uể oải cúi đầu, nam nhân trung niên bên cạnh anh thấy thế, liếc mắt trách cứ La Tố, sau đó thấp giọng an ủi nam tử thanh tú.
“Ai Tạp Tư, em không sao!” Nam tử thanh tú, cũng chính là ba ba của cơ thể này miễn cưỡng mỉm cười.
“Mễ Duy…….” Tuy biểu tình của nam nhân trung niên vẫn rất nghiêm túc, nhưng ánh mắt nhìn nam tử thanh thú lại cực kì ôn nhu.
La Tố vẫn như trước giữ yên lặng dùng bữa sáng, bất quá cậu chú ý tới nam nhân trung niên vừa nãy mới trừng mắt nhìn mình, tuy dáng người bị quần áo che khuất, nhưng La Tố chiến đấu nhiều năm với tang thi vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh cường đại ẩn dấu trong cơ thể ông, lại là một người không thể xem thường sao? Hình như gọi là Ai Tạp Tư, không biết có quan hệ gì với ba ba của cơ thể này, nói thế nào thì biểu hiện vừa nãy của hai người rất thân mật.
Trong nhất thời, trên bàn cơm không ai nói chuyện, ngay lúc không khí có chút cứng nhắc thì một tiếng nói tràn ngập kiêu ngạo vang lên: “Chậc, mới sáng sớm đã làm sắc mặt ba ba khó coi như vậy, anh hai của tôi, anh đúng là ngày càng lợi hại.”
“Ngải Lộ, đừng nói vậy!” Nam tử thanh tú có chút tức giận nhíu mi.
“Hừ, ba ba quả nhiên thương anh hai nhất, rõ ràng là một tên phế vật vô dụng.” Người vừa tới kéo ghế, chán ghét liếc mắt nhìn La Tố một cái, sau đó ngồi xuống bên cạnh Ngải Địch, La Tố lúc này mới quan sát diện mạo người này, nói sao nhỉ….. đẹp tới kinh người, tuy có mái tóc bạch kim cùng đôi mắt bạc hệt như nam tử thanh tú nhưng ngũ quan tinh xảo tới mức siêu cấp, nếu phải dùng ngôn từ để hình dung thì có thể nói là đẹp tới mức không phân biệt được giới tính.
“Ngải Lộ!” Nam tử thanh tú thấy tiểu nhi tử cứ không lễ phép với anh trai như vậy, thực sự có chút tức giận, nhưng thấy bầu bạn Ai Tạp Tư lắc đầu, nam tử thanh tú vẫn cố kiềm chế lửa giận.
“Con chỉ nói thật, rõ ràng không vượt qua nổi kì thi sát hạch của học viện Thú Hoàng, cuối cùng cũng phải nhờ ba ba cùng phụ thân cầu tình, thật sự là làm mất hết mặt mũi gia đình chúng ta!” Ngải Lộ nhếch môi cười trào phúng, có lẽ vì diện mạo quá mức xinh đẹp nên lúc cười rộ lên làm người ta có cảm giác thực vênh váo.
La Tố không để ý tới lời nói khiêu khích của đối phương, bất quá trong đó có một nội dung làm cậu chú ý, nếu cậu không nghe sai thì đối phương vừa nói là ba ba cùng phụ thân cầu tình, nhưng ba ba cùng phụ thân không phải giống nhau sao? Theo lí thuyết là để chỉ cùng một người, nhưng theo lời Ngải Lộ thì tựa hồ là hai người khác biệt.
“Này….. là vì Tố Tố không giống các con, nó không phải hồn thú, cũng không phải khế thú, chỉ là á thú có sức mạnh yếu nhất, ba ba cùng Ai Tạp Tư cũng là á thú, nếu không phải ba ba may mắn là giống cái, đến nay cũng không biết phải sống thế nào, vì thế các con là anh em của Tố Tố, ba ba hi vọng các con có thể hảo hảo ở chung, ít nhất những lúc Tố Tố gặp khó khăn, các con có thể giúp đỡ……”
“Đủ rồi, lại là câu nói cũ mèm này! Con không muốn nghe! Á thú á thú á thú! Anh hai cũng không phải ba ba! Đừng có dùng thân phận á thú của mình mà đau lòng cho anh hai đáng ghét!” Ngải Lộ phẫn nộ đánh gãy lời nam tử thanh tú, một ngụm cơm cũng không đụng tới, trực tiếp li khai nhà ăn.
“Ba ba, phụ thân, con cũng xuất môn.” Ngải Địch vẫn bảo trì trầm mặc cũng đứng lên, sợi tóc đen khẽ lay động, ánh mắt xanh biếc vẫn không có chút cảm tình dao động, tựa như một chiếc máy lạnh băng.
“Chính là Tố Tố……..” Nam tử thanh thú vốn muốn để Ngải Địch dẫn Ngải Tố tới trường, ít ra cũng để Ngải Tố luôn trầm mặt tìm được vài người bạn, chính là xem ra….. quan hệ ba anh em thực không xong, chẳng lẽ hắn làm ba ba thất bại tới vậy sao?
“Người máy số VII sẽ đưa Ngải Tố tới trường, con từ 6 tuổi vẫn luôn như vậy.” Ngải Địch nói xong câu đó, động tác chuẩn mực như một quyển sách giáo khoa cúi người chào nam tử thanh tú cùng nam nhân trung niên, sau đó lạnh lùng rời khỏi nhà ăn.
“………” La Tố cơ bản đã hiểu được tình huống trước mắt, mặc dù có chút khó tin nhưng nam tử thanh tú gọi là Mễ Duy này hẳn là ba ba, còn nam nhân trung niên Ai Tạp Tư bên cạnh hắn chính là phụ thân, còn gia đình bọn họ, trừ bỏ hai vị này, còn cậu, Ngải Địch cùng Ngải Lộ là 3 anh em, Ngải Địch là anh cả, Ngải Lộ em út, cậu đứng giữa.
Mặc khác mấy cụm từ hồn thú, khế thú cùng á thú cũng làm cậu có chút để ý, xem ra cơ cấu ở thế giới này cũng không đơn giản như cậu tưởng, ít nhất theo phân loại, chế độ cấp bậc ở đây rất nghiêm khắc, mặc kệ thế nào, trước lúc tới trường, cậu phải về phòng tra cứu mớ từ ngữ này.
“Con về phòng trước để chuẩn bị đi học.” La Tố đứng dậy, không để ý tới cảm thụ của hai người còn lại, trực tiếp lên lầu.
Sau khi La Tố rời khỏi, Mễ Duy suy sụp ôm mặt nói: “Ai Tạp Tư, có phải em đã làm sai rồi không?”
Ai Tạp Tư ôm chặt bầu bạn: “Đừng lo lắng, bọn nó chung quy cũng là anh em, tuy bây giờ có chút vấn đề nhỏ, nhưng mọi việc sẽ tốt thôi.”
“Ai Tạp Tư…….” Mễ Duy vùi đầu vào lòng ngực Ai Tạp Tư, đôi mắt bạc toát ra tình tự áy náy: “Nếu….. nếu em sinh Tố Tố được như Ngải Địch, Ngải Lộ thì tốt rồi, bọn nó một là khế thú, một là hồn thú, nhất là Ngải Lộ, chẳng những là hồn thú lại còn là giống cái trân quý…… vì cái gì….. vì cái gì chỉ có mình Tố Tố là á thú chứ?”
Ai Tạp Tư lần thứ hai ôm lấy bầu bạn của mình, ông không biết làm thế nào để an ủi Mễ Duy, vì thế chỉ có thể im lặng ở bên cạnh bầu bạn.
***
Trở về phòng xong La Tố thông qua màn hình ánh sáng tìm hiểu được tin tức mình muốn, khoa học kĩ thuật của thế giới này tuy phát triển, nhưng cách sử dụng internet cũng khá tương tự, bất quá sau khi tìm hiểu được những vấn đề ở thế giới này, thiếu niên sống sót sau ngày tận thế vẫn bị kích thích mạnh.
Ai nói cho cậu biết….. thế giới mà nam nhân cùng nam nhân có thể sinh đứa nhỏ là gì a? ! Đến tột cùng là cậu điên hay thế giới này điên rồi?