Thành phố H, tiệc sinh nhật xa hoa của cô con gái thứ hai nhà họ Trình đang được tổ chức trong sảnh thiết kế sang trọng của khách sạn Tư Nguyệt. Đúng lúc này, vốn bầu không khí đang đông vui náo nhiệt, một giọng nói đầy đau khổ vang lên:
"Sao em có thể đối xử với chị như vậy? Từ nhỏ đến lớn chị đối xử với em rất tốt, lúc nhỏ ba mua đồ chơi cho chị, em nói em thích, được thôi... chị cho em, có đồ ăn ngon, em nói em muốn ăn thêm, chị cũng nhường cho em. Thậm chí, ba chiều em chị cũng không tranh giành. Bây giờ ngay cả vị hôn phu của chị em cũng muốn cướp sao?"
Trình Lạc Huyên cố gắng không rơi nước mắt trước mặt mọi người. Cô nhìn Trình Lạc Cẩn ra vẻ yếu đuối nhưng lòng đầy toan tính, ai ngờ cô ta lập tức khóc, nước mắt rơi lách tách.
"Chị à, em biết chị đối với em rất tốt, nhưng mà đây là bạn trai em mà, em không thể dùng anh ấy để báo đáp chị..."
"Trước kia đã nghe nói cô con gái lớn nhà họ Trình ỷ vào mình là tiểu thư có tiền lúc nào cũng quyến rũ bạn trai của người khác, ong bướm lả lơi, suy đồi đạo đức, không ngờ bây giờ ngay cả bạn trai của em gái mình cũng muốn cướp!"
"Đúng vậy, hơn nữa tôi còn nghe được, cô thứ hai nhà họ là con riêng của vợ kế. Nhìn cô ấy yếu đuối đáng thương thế này, chắc chắn là cô lớn không coi đấy là em gái ruột, suốt ngày bắt nạt. Không biết bình thường còn hung hăng ngang ngược như thế nào nữa!"
Lả lơi ong bướm? Đạo đức suy đồi? Hung hăng ngang ngược? Ngay lập tức những từ này chui vào tai Trình Lạc Huyên, giống như con dao đâm từng nhát một vào lòng cô. Bàn tay nhỏ bé của Trình Lạc Huyên bất giác nắm chặt lại, vẻ mặt không cam lòng, run lẩy bẩy. Trình Lạc Cẩn lảo đảo đi lên đỡ lấy Trình Lạc Huyên, khóc như mưa, dáng vẻ vô cùng đáng thương.
Những người xung quanh tự giác đứng thành hình vòng cung, vây chị em nhà họ Trình ở giữa, nhỏ giọng thảo luận về drama của hai chị em này.
"Chị, chị đối xử với em như thế nào em đều ghi tạc ở trong lòng, em đều nhớ kỹ, nhưng mà em với bạn trai của em thật lòng yêu thương nhau. Em không thể bởi vì chị đối tốt với em mà tặng bạn trai của mình cho chị được. Chị à em cầu xin chị, đừng giành anh ấy với em được không?" Trình Lạc Cẩn càng nói càng kích động, lực hai tay nắm lấy Trình Lạc Huyên cũng càng mạnh, nhìn dáng vẻ còn tuyệt vọng hơn cả Trình Lạc Huyên.
"Tôi nói thật, cô lớn nhà họ Trình có phải không có liêm sỉ không? Bạn trai của em gái cũng muốn cướp, còn có tố chất, còn có gia giáo không!"
Những người xung quanh lại bắt đầu bàn tán không chút kiêng kỵ, đây rõ ràng là nói cho Trình Lạc Huyên nghe.
"Đúng vậy, tôi nghe nói cô thứ hai và bạn trai cũng sắp đính hôn rồi, cô ta đột nhiên xuất hiện thò một chân vào làm gì vậy? Cảm thấy mình là tiểu thư thì ghê gớm lắm chắc!"
"Con gái không có phẩm giá như vậy thì ai thèm? Còn không biết xấu hổ quyến rũ vị hôn phu của em gái mình. Đồ không biết xấu hổ!"
Những người xung quanh càng nói càng khó nghe, tay của Trình Lạc Cẩn càng thêm dùng sức, Trình Lạc Huyên bắt đầu cảm thấy đau đớn, móng tay của cô ta dường như đã đâm vào da thịt cô. Nhưng cô chỉ nhìn chăm chú vào người bên cạnh không mở miệng nói một lời nào - Trần Hiên.
Cô và Trần Hiên đã ở bên nhau năm năm, người đàn ông mấy hôm trước nói phải đi công tác bây giờ lại xuất hiện với tư cách là vị hôn phu của em gái mình ở trong bữa tiệc sinh nhật. Trình Lạc Huyên đẩy tay Trình Lạc Cẩn ra, đi từng bước, mặt đối mặt với Trần Hiên, giọng nói mang theo sự run rẩy:
"Trần Hiên, em hỏi anh một câu thôi, anh là bạn trai của ai?"
Vừa dứt lời, toàn bộ hiện trường vang lên những tiếng cười trào phúng, chẳng qua là tiếng cười còn chưa dứt, một người quen thuộc đi đến trước mặt Trình Lạc Huyên, không chút do dự kéo cô qua một bên, giơ tay lên tát cô.
"Bốp"
Tiếng bàn tay dừng trên gương mặt của Trình Lạc Huyên.
"Trình Lạc Huyên, con chú ý tình huống đi! Đừng làm mất mặt nhà họ Trình. Con còn ngại thanh danh chưa đủ thối sao?"
Trên mặt truyền đến cảm giác vừa đau vừa buốt. Cùng lúc đó, cô đột nhiên cảm thấy vô cùng tủi thân, nước mắt chực trào, cô muốn khóc vô cùng, nhưng cô biết, cô không thể khóc!
Cơ thể cô run rẩy, tóc mái rũ xuống che hết nửa khuôn mặt. Mặc dù như vậy, cô vẫn quay đầu lại, trong mắt mang theo một tia hy vọng, cô vẫn muốn nghe thấy đáp án:
"Nói cho em biết, anh là bạn trai của ai?"
"Trình Lạc Huyên, dù gì con cũng là thiên kim nhà họ Trình! Ta biết con không thích ta, nhưng con cũng đừng quên hôm nay là buổi tiệc sinh nhật của em gái con, lại còn là lần đầu tiên Trần Hiên xuất hiện. Con cố tình phá hoại hay muốn nhà họ Trình mất hết thể diện, xấu mặt với mọi người hả?" Người nói chính là mẹ kế của Trình Lạc Huyên - An Dĩnh. Lúc này bà ta cũng run rẩy, như là bị Trình Lạc Huyên làm cho tức đến nỗi nói không nên lời. "Con gái ngoan, có chuyện gì về nhà rồi nói, con đừng tự hủy hoại chính mình, lại hủy hoại thêm em gái con nữa."
Trình Lạc Cẩn nhìn thấy mẹ của mình đến, lập tức ngoan ngoãn chạy lại đỡ lấy bà ta, miệng vẫn nói đỡ, "Mẹ đừng trách chị nữa, chắc chắn là chị không suy nghĩ cẩn thận, mẹ không cần mắng chị, không cần đánh chị..."
Trình Lạc Huyên vẫn không chịu khuất phục, coi đôi mẹ con bên cạnh như không hề tồn tại, lần đầu tiên không thèm để ý đến nhà họ Trình, kiên định mở miệng hỏi, "Em chỉ hỏi anh một câu, Trần Hiên, anh là bạn trai của em hay của Trình Lạc Cẩn?"
Những người xung quanh cũng cảm thấy không đúng, nhíu nhíu mày. Nhưng cũng chỉ xì xào bàn tán, ở một góc hẻo lánh, một người đàn ông tay lắc lắc ly rượu cầm trên tay, uống một ngụm, hứng thú chờ đợi trò cười này tiếp diễn.
Phải biết rằng ở thành phố H, Trình gia và Cố gia nổi tiếng gần xa, nhưng phong cách của hai nhà lại hoàn toàn khác nhau.
Nghe nói cô con gái lớn nhà họ Trình ngang ngược hung hăng, đạo đức bại hoại, phẩm hạnh không có.
Nghe nói Cố gia quyền thế ngập trời nhưng không hề phô trương, đến mức không mấy người được nhìn thấy con trai nhà họ Cố.
"Này... Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?"
"Ui, nhà họ Trình loạn quá rồi, ai mà biết chứ"
Câu hỏi của Trình Lạc Huyên khiến ánh mắt của mọi người tập trung về phía người đàn ông từ đầu đến giờ đứng bên cạnh chứng kiến tất cả, nhìn thấy người đàn ông đẹp trai ngời ngời này mọi người mới chú ý đến anh ta.
" Anh..." Ánh mắt của Trần Hiên lóe lên,
tựa hồ có chút khó xử, lời nói còn chưa kịp nói ra đã bị Trình Lạc Cẩn cắt
ngang:
"Trần Hiên, không sao, anh chọn chị ấy đi, em không sao đâu!"
Trần Hiên có chút khó xử nhìn Trình Lạc Cẩn, lại nhìn Trình Lạc Huyên, ngược lại đi về phía Trình Lạc Cẩn, kéo cô ta ôm vào lòng," Cẩn Cẩn, anh không thể vì thể diện của chị em mà làm em tổn thương được. Anh là vị hôn phu của em mà, không phải sao?"
"A..." Trình Lạc Huyên nhìn hai người trước mặt "ân ái", lại nghe những lời nói xì xào bàn tán của những người ở xung quanh, cổ họng như bị thứ gì đó làm cho nghẹn lại không nói lên lời. Bạn trai ở cùng cô năm năm, cứ như vậy trở thành vị hôn phu của em gái!