• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

[Lời editor: Uầy, ban đầu định đổi tên truyện thành Anh Trai Tôi Đáng Yêu Nhất Thế Giới nhưng mà chứ cảm thấy hai từ ‘Ca ca’ này nó đáng yêu thế nào á nên…haha…cứ gọi ca ca đi ha ^.^ ]

———————————–

Gần đây hắn đang cùng bạn gái chiến tranh lạnh. Bạch Hạo tựa hồ vẫn không thể hiểu rõ cấu tạo não của loài sinh vật mang tên con gái này. Cho dù có nghi ngờ thế nào đi nữa thì cũng không thể nghi ngờ quan hệ của anh em bọn họ chứ? Đây là suy nghĩ của người bình thường sao? Còn có, hoài nghi ai cũng được, ca ca hắn khả ái như vậy, tại sao lại hoài nghi hắn?

Ca ca hắn sau khi học xong đại học liền ở lại nơi đó công tác, làm một thầy giáo tiểu học. Thời điểm hắn báo danh đại học, liền thuận lý thành chương – lựa chọn trường mà ca ca hắn đã học. Hiện tại chính là năm ba đại học, không có ở ký túc xá trường học mà ở cùng một chỗ với ca ca của hắn. Muốn hỏi tại sao ư, đại khái là vì Bạch Hạo từ nhỏ đã quen ở cùng với ca ca hắn đi.

Đường Uyển cùng hắn giao du đã gần một tháng. Lại nói, hai người trước đây là hoạt động cùng xã đoàn nên mới quen biết nhau. Bên trong trường đồn đại nàng là hoa khôi, mà ở trong mắt người ngoài, hai người bọn họ đứng cùng một chỗ chính là Kim đồng Ngọc nữ một cặp xứng đôi vừa lứa. Đồng thời quá trình bọn họ ở cạnh nhau, ít nhiều cũng có cảm giác bình thường a. Hắn không có biểu lộ, nàng cũng không có. Có điều Đường Uyển nàng đã quen thuộc với việc chờ đợi nam sinh mở miệng thổ lộ trước. Cuối cùng vẫn là nàng nói với Bạch Hạo trước: “Không bằng chúng ta thử quen đi.”

Thử quen? Bạch Hạo chưa từng nói qua chuyện yêu đương, cũng không biết tại sao mình không nói chuyện yêu đương, nếu như đã không bài xích, vậy thì thử xem đi.

Từ ngày đó, sau một lần qua nhà hắn, nàng đội nhiên thần sắc phức tạp – đối với Bạch Hạo nói: “Anh có cảm thấy hay không, anh cùng ca ca của anh… Ân, quan hệ rất thân mật.” Trong lòng Bạch Hạo tuy rằng rất là đắc ý, nhưng trên mặt vẫn có chút rụt rè, nói: “Đúng đấy, anh cùng ca ca từ nhỏ tình cảm đã rất tốt.”

Cũng không biết Đường Uyển ngày hôm nay làm sao, thường hay nói bóng nói gió, chính là nói thế nào cũng không thể nói ra ý mình muốn nói. Cuối cùng, nàng thẳng thắn hỏi hắn, trong giọng nói có chút căm tức: “Em hỏi anh, nếu như em và ca ca anh cùng rơi xuống nước, anh sẽ cứu ai trước?”

Đây là một câu hỏi mang tính chất cố tình gây sự, vấn đề này hắn đã từng thấy qua, thế nhưng hắn chẳng muốn ngẫm nghĩ vấn đề này. Ai biết nàng lại đột nhiên nói ra, còn thay đổi cả nhân vật chính. Hắn giờ mới hiểu được, lẽ nào nàng là đang hoài nghi quan hệ anh em của hai người bọn họ?

Không sai, ca ca hắn tuyệt đối là một người rất trọng yếu, thế nhưng nàng làm sao có thể suy nghĩ về quan hệ anh em của hai người về phương hướng như vậy chứ? Lời này nếu như để ca ca hắn nghe được chắc chắn sẽ rất thương tâm a.

Nữ nhân a, tư tưởng cái gì cũng suy nghĩ lung ta lung tung, thật là phiền phức.

Hắn cũng từng thử giải thích với Đường Uyển, thế nhưng sau khi nàng nghe xong, vẻ mặt càng ngày càng trở nên không tự nhiên. Cuối cùng, kết quả nỗ lực của hắn để bọn họ trở lại như cũ nói chuyện đều là những vấn đề nhạt nhẽo kia.

Đường Uyển trước giờ vẫn là một người bạn gái rất biết săn sóc và hiểu chuyện, không có dính người như những người khác. Thế nhưng thái độ của nàng ngày hôm nay rất khác thường, Bạch Hạo cũng có chút giận. Mới vừa rồi cùng nàng nói nhiều như vậy, nhìn tới nhìn lui cũng là do hắn nói chưa đủ rõ ràng.

Nói giỡn sao, cho dù là chính hắn chết đuối dưới nước vậy thì hắn cũng phải liều mạng đem ca ca hắn cứu lên trước a.

========Hết chương 1========

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang