• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

1.

 

Khi cái tát sắp giáng xuống khuôn mặt cô gái, tôi bỗng nghe thấy một giọng nữ kỳ lạ vang lên: "Đừng mà! Em sẽ ch rất thảm đấy!"

 

Tôi cau mày.

 

Giọng nói kỳ lạ phát ra từ đâu vậy?

 

Xung quanh tôi có một đám người, tất cả đều là đàn em của tôi.

 

Tôi hờ hững lên tiếng, giọng điệu không lộ rõ cảm xúc: "Vừa rồi là ai nói chuyện đó?"

 

"Không có."

 

"Bọn em đâu có nói gì đâu."

 

Không ai thừa nhận.

 

Tôi khẽ cười nhạt, chắc chắn bọn họ không dám nói như vậy đâu. 

 

Có lẽ là tôi nghe nhầm rồi.

 

Tôi lại lần nữa giơ tay lên. 

 

Lần này, giọng nữ ấy nghe có vẻ còn căng thẳng hơn trước:

 

"Đừng mà! Nếu em đánh cô ấy, em sẽ ch đấy! Có nhìn thấy chàng trai đằng sau đang nhìn về phía này không? Cậu ta sẽ thích cô gái này, nếu em đánh cô ấy, cậu ta sẽ x.é xá.c em thành từng mảnh!” 

 

Dù không biết giọng nói ấy đến từ đâu, nhưng ánh mắt của tôi vẫn vô thức lướt qua đám đàn em, rơi xuống gương mặt của một chàng trai.

 

Tim tôi chợt thắt lại.

 

Hứa Lũng?

 

Cậu ta…Làm sao có thể chứ?

 

Cũng chỉ là một tên mọt sách yếu đuối mà thôi, làm sao có thể gây hại cho tôi được? 

 

Có lẽ nhận ra tôi không tin, giọng nữ liền vội vàng nói:

 

"Chị là ý thức của em, chỉ có mình em mới nghe được lời chị nói."

 

"Chị biết em đang nghi ngờ, nhưng xin em, hãy tin chị một lần! Tuyệt đối đừng làm vậy, dù sao sau này vẫn còn rất nhiều cơ hội để đá.nh mà. Trước tiên em cứ bỏ qua cho cô ấy, để chị từ từ giải thích mọi chuyện cho em, được không?” 

 

Giọng nói mềm mại, ngọt ngào, đến cuối còn mang theo chút nũng nịu đáng yêu.

 

Tôi hạ tay xuống, giọng lạnh lùng: "Tôi có chuyện phải giải quyết, lần này tha cho cô.” 

 

2.

 

Về đến nhà.

 

Tôi tìm một nơi an toàn, chắc chắn không ai có thể nghe thấy để nói chuyện.

 

Tôi nghi hoặc hỏi: "Rốt cuộc chị là thứ quái quỷ gì? Tại sao chỉ mình tôi mới nghe được chị nói?"

 

Cô gái ngọt ngào nói:

 

“Tên của chị là Hề Hề, là sinh viên đại học, bởi vì tối qua thức khuya đọc tiểu thuyết mà ngất đi. Khi tỉnh lại, chị phát hiện bản thân đã trở thành một mảnh ý thức trong đầu em, có thể nhìn thấy những gì em thấy. Sau khi quan sát, chị nhận ra em chính là nhân vật nữ phụ độc ác trong tiểu thuyết mà chị đã đọc.” 

 

“Vậy sao?” 

 

Tôi suy nghĩ một lúc rồi nói, “Ý chị là, cuộc sống hiện tại của tôi là giả, tôi cũng chỉ là sản phẩm do tác giả nào đó sáng tạo ra?” 

 

Tôi cũng đọc tiểu thuyết, vậy nên tôi đương nhiên hiểu Hề Hề đang nói gì. 

 

Nói đơn giản thì tôi chỉ là một nhân vật trong sách mà thôi, căn bản không tồn tại ngoài đời thật. 

 

Và tôi đã phải mất hết nửa tiếng đồng hồ để chấp nhận sự thật này. 

 

"Vậy chị nói đi, cuốn tiểu thuyết này chủ yếu kể về cái gì?"

 

Hề Hề bắt đầu kể qua cho tôi nghe một lượt. 

 

Tên của cuốn tiểu thuyết này là "Cưng chiều trăm phần: Bà xã thiện lương chạy đi đâu rồi?” 

 

Chỉ cần nghe tên thôi thì cũng biết đây là một câu chuyện tình yêu đầy ngọt ngào. 

 

Khi còn nhỏ, nam chính Hứa Lũng bị những kẻ buôn người bắt đi và lưu lạc đến gia đình hiện tại. Bởi vì nhà nghèo, cậu ta chỉ có thể vừa học vừa làm. Những năm cấp hai, Hứa Lũng là học sinh xuất sắc nhất lớp, nhưng danh hiệu này không những không đem đến lợi ích mà ngược lại còn tạo ra vô vàn rắc rối cho cậu ta. 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Vậy nên lên cấp ba, để không gây sự chú ý, cậu ta bắt đầu học cách kiểm soát điểm số của mình. Năm lớp 12, Hứa Lũng tham gia kì thi tuyển sinh và giành được suất học bổng vào đại học A. Cùng năm đó, cậu ta cũng nhận lại ba mẹ ruột, chính thức thừa kế khối tài sản hàng tỷ đồng của gia đình. 

 

Nữ chính Vưu Thanh Thanh, là “ánh trăng sáng” của Hứa Lũng. Cô ta có tính cách kiên cường, thành tích xuất sắc và cũng rất hiền lành. 

 

Còn tôi chỉ là một nữ phụ ác độc, bởi vì được nuông chiều từ nhỏ nên tính cách rất ngang ngược, liên tục ở trước mặt mọi người gây chuyện và làm khó nữ chính. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang