• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

[Ồn ào đủ chưa? Đến lúc tôi vả mặt các người rồi.]

 

[P1: Bản ghi chép chuyển khoản giữa mẹ cô và ba tôi.]

 

[Từ ảnh chụp màn hình, có thể thấy rằng ba tôi đã sớm biết đến sự tồn tại của cô từ khi cô chỉ là một phôi thai rồi. Xin hỏi, cái này gọi là câu chuyện tình yêu chấn động lòng người của cô sao?]

 

[P2: Cô thực sự không biết ông nội tôi đã qua đời như thế nào à? Được thôi, nếu không biết thì tôi sẽ giúp cô nhớ lại.]

 

[Đính kèm một đoạn video.]

 

[Trong đoạn video này, cô bé đang hihihaha cười đó đang nói gì vậy nhỉ? À ~ hình như là đang nói: ‘Lão già đángch kia, sao ông còn không mau ch đi? Đợi ông ch thì tài sản đều sẽ thuộc về tôi rồi.”]

 

[Lúc đó cô bao nhiêu tuổi nhỉ? Mười lăm phải không? Có thể nói ra được những lời như vậy, đến tôi cũng phải ngưỡng mộ “chị” lắm đó nha ~]

 

[P3: Tại sao mẹ tôi không ly hôn? Tôi cũng rất tò mò, nhưng mà mẹ cô đã cho tôi một câu trả lời rồi.]

 

[Đính kèm một đoạn ghi âm.]

 

[Đoạn ghi âm này có hai giọng, một nam một nữ. Giọng của người nam chắc hẳn mọi người đã biết rồi nhỉ, dù sao thì vài ngày trước cũng đã nghe qua rồi mà.]

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Giọng nữ: Chồng ơi anh nói xem, sao anh còn chưa ly hôn với Liễu Hân Nhi nữa?

 

Giọng nam: Ly hôn? Tại sao phải ly hôn chứ? Lão già ch tiệt kia đã để lại hết tài sản cho Dụ Du rồi, nếu ly hôn thì chắc chắn cô ta sẽ giành quyền nuôi con. Đến lúc đó, không phải anh sẽ mất cả người lẫn tiền hay sao?

 

Giọng nữ: Nhưng mà…(cười e thẹn) như vậy thì em đâu thể đường đường chính chính ở bên anh được ~

 

Giọng nam: Không sao, tình yêu của chúng ta sẽ vượt qua được mọi khó khăn thôi. Cùng lắm thì anh đối xử tốt với đứa trẻ kia một chút, về sau để nó báo hiếu lại. 

 

Giọng nữ lo lắng: Vậy còn em thì sao? 

 

Giọng nam: Sức khoẻ của Liễu Hân Nhi đã rất yếu rồi, cô ta có thể sống thêm bao lâu nữa chứ? Em yên tâm đi, chúng ta chắc chắn sẽ là người chiến thắng. 

 

[Gì vậy chứ? Hoá ra không phải mẹ Dụ Du không muốn ly hôn, mà là do ba của cậu ấy không buông tha à!]

 

[Dụ Du đáng thương thật đấy, bị người ba tôi tệ cùng tiểu tam ức hiếp. Nếu tôi mà là cậu ấy, tính khí của tôi chắc chắn cũng không tốt đâu, chỉ có trở nên mạnh mẽ mới có thể bảo vệ bản thân.]

 

[Sốc thật đó, sao Vưu Thanh Thanh có thể nói ra những lời chọc tức người khác trong bộ mặt đáng thương đó chứ?]

 

Tôi xem mà cảm thấy thật vui vẻ.

 

Tôi còn chưa tung ra “quả dưa” to nhất đâu.

 

“Tại sao trước đây em không công khai những chứng cứ này?”

 

Tôi dừng lại một chút, “Bởi vì tôi cho rằng nó không cần thiết.” 

 

Nếu như Hề Hề không xuất hiện thì tôi nghĩ, những chứng cứ này có lẽ sẽ mãi được giấu kín trong lòng tôi rồi. 

 

Chị ấy nhìn thấu tôi, “Em đúng là người tốt đấy.” 

 

Không dám ra tay quá tuyệt tình, cảm thấy bản thân nên tha cho những kẻ tồi tệ đó một con đường sống. 

 

Hề Hề nhẹ nhàng nói, “Nhưng ai sẽ để lại đường sống cho em chứ?” 

 

Đúng vậy. 

 

Nếu như tôi đủ tàn nhẫn, thì có lẽ tôi đã không phải ch thảm như vậy. 

 

Vì vậy lần này tôi sẽ không nhân nhượng nữa. 

 

Không lâu sau đó, tôi nhận được một cuộc điện thoại, đoán rằng là của người ba tồi tệ và mẹ kế giả tạo, tôi liền cúp máy và đưa họ vào danh sách đen.

 

Một giờ sau, trên mạng lại xuất hiện thêm một chiếc video. 

 

Người đăng là Hứa Lũng. 

 

Tôi sợ nếu tôi tự mình đăng đoạn video đó, mọi người sẽ có thể nghĩ là do tôi cố ý chỉnh sửa, vậy nên tôi quyết định để Hứa Lũng tự đăng bằng tài khoản ẩn danh và cậu ta cũng đồng ý. 

 

Hứa Lũng chất vấn: "Xin hỏi, người có đạo đức kém cỏi thì có xứng đáng tham gia cuộc thi vật lý không?"

 

Các bạn học sinh xem xong video đều cảm thấy lạnh sống lưng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK